I. Dàn ý
II. Bài văn mẫu
1. Chuyến thăm người già neo đơn (Ngắn)
2. Tham gia hoạt động từ thiện (Ngắn)
3. Hỗ trợ cụ già bán rau
4. Cho bạn mượn bút (Đoạn ngắn)
5. Cứu giúp người mất mát vật dụng
6. Dũng cảm đối mặt với sai lầm của bản thân (Siêu Ngắn)
7. Bảo vệ môi trường
8. Giúp đỡ bạn bè
Đề bài: Hãy kể về một việc tốt bạn đã làm
7 mẫu văn kể về một hành động tốt bạn đã làm
I. Dàn ý Kể về một việc tốt bạn đã làm (Chuẩn)
1. Mở đầu
Giới thiệu về hành động tốt bạn đã thực hiện.
2. Phần chính
- Bạn đã thực hiện hành động tốt trong tình huống nào?
+ Hành động tốt của bạn diễn ra khi nào?
+ Ai là người được bạn giúp đỡ?
+ Bạn đã thực hiện hành động tốt gì? (Có phải bạn làm một mình hay làm cùng bạn bè).
Ví dụ:
+ Bạn đã giúp một cụ già qua đường vào lúc tan học.
+ Cùng bạn bè, bạn thăm mẹ Việt Nam anh hùng vào dịp ngày thương binh liệt sĩ 27/7.
+ Bạn tham gia cùng các bạn dọn dẹp vệ sinh đường phố…
- Trình bày lại diễn biến của câu chuyện/hành động tốt đó của bạn.
- Cảm xúc của bạn sau khi thực hiện hành động tốt.
- Phản ứng của phụ huynh, giáo viên khi biết bạn đã thực hiện một việc có ý nghĩa? (Hạnh phúc, tự hào; Khen ngợi, động viên,…)
3. Phần kết
Nêu cảm nhận của bạn về hành động tốt bạn đã thực hiện:
Ví dụ: Dù chỉ là một hành động nhỏ nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ…
II. Mẫu văn kể về một hành động tốt bạn đã làm
1. Hành động tốt của bạn: Đi thăm người già neo đơn (Chuẩn):
Trong cuộc sống, chắc chắn ai cũng mong muốn trở thành một người hoàn hảo. Nhưng nếu không may mắn được hoàn hảo, hãy trở thành một người tốt trước tiên. Bạn hiểu thế nào là một người tốt không? Đối với tôi, một người tốt là người có trái tim đầy yêu thương, biết sống vì cộng đồng và luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác. Những việc làm tốt luôn giúp chúng ta tiến bộ hơn mỗi ngày. Vì vậy, tôi luôn cố gắng làm những việc tốt trong khả năng của mình.
Tuần trước, tôi cùng các bạn trong khu phố tụ họp để thăm cụ Tâm - một cụ già sống một mình tại thôn. Cùng đi có các thanh niên Đoàn xã. Sau khi trao quà từ cộng đồng cho cụ, chúng tôi giúp cụ dọn dẹp nhà cửa, làm vườn. Chúng tôi cũng nấu cơm và ăn trưa cùng cụ. Trong thời gian ấy, chúng tôi trò chuyện để giúp cụ giảm bớt cảm giác cô đơn khi nhà vắng vẻ.
Cụ Tâm từng có chồng và hai người con trai nhưng họ đã hy sinh trong cuộc chiến. Đó là một mất mát lớn đối với cụ. Chúng tôi rất thấu hiểu và cảm thông với cụ. Đặc biệt, khi nghe cụ Tâm kể, tôi cảm thấy thêm yêu quý và kính trọng cụ hơn khi biết rằng cụ vẫn dùng những khoản thu nhập nhỏ để giúp đỡ các em nhỏ khuyết tật.
Sau bữa ăn, chúng tôi tiễn cụ về nhà. Trái tim còn chứa đựng nhiều suy tư, tôi hứa sẽ thường xuyên ghé thăm cụ hơn để động viên và giúp đỡ cụ.
2. Bài viết về một hành động tốt của em: Tham gia hoạt động từ thiện (Chuẩn)
Trong trường của em, mỗi năm tổ chức phong trào nuôi lợn đất để cuối năm thu tiền mua vật phẩm học tập tặng cho bạn bè khó khăn ở vùng núi. Những nơi đó, các bạn cần sự giúp đỡ từ mọi người.
Hàng năm, em được mẹ mua một con lợn đất để tiết kiệm. Từ TV và sách báo, em biết học sinh ở vùng núi thiếu thốn nhiều thứ, từ vở, bút đến quần áo và dép ấm. Em quyết định quyên góp những đồ cũ không dùng để giúp đỡ các bạn. Ngày nào em cũng làm việc nhà, làm ơn cho mẹ. Khi được thưởng, em gửi vào hòm quyên góp của trường. Dù số tiền không nhiều, nhưng em rất hạnh phúc vì đã giúp đỡ được bạn bè.
Bố mẹ em rất vui vì em đã biết chia sẻ. Mẹ nói: 'Lá lành đùm lá rách' là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, con đã biết yêu thương, sẻ chia với các bạn nhỏ thiếu may mắn, mẹ rất vui và tự hào. Mẹ mong rằng trong tương lai em sẽ giúp đỡ được nhiều người hơn nữa. Lời dặn của mẹ khiến em hiểu rõ hơn về tình thương yêu quý. Em sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ nhiều người hơn nữa trong cuộc sống.
3. Kể chuyện về việc tốt đã khiến bố mẹ tự hào: Giúp đỡ cụ già bán rau (Chuẩn)
Có một kỷ niệm từ thời học lớp 5 khiến em luôn cảm thấy vui và hạnh phúc mỗi khi nhớ lại. Dù đối với nhiều người đó chỉ là chuyện bình thường, nhưng với em, nó có ý nghĩa rất lớn.
Đó là một ngày mưa tẻo teo ở Huế, nơi mưa rơi dài ngày và không có dấu hiệu dừng lại. Em đi trên đường về nhà sau giờ học, phố phường trở nên buồn tẻ vì mưa. Gần chợ, em thấy một ông cụ già ngồi bán rau non, đội mưa với chiếc nón lá và chiếc áo mưa mỏng. Em nhận ra cụ già có vẻ rất lạnh lùng và mệt mỏi. Khách đi qua nhưng không ai mua, có lẽ vì mưa mà mọi người vội vàng đi qua.
Thấy cụ già đói và lạnh, em nhớ ra có mười ngàn tiền mẹ để mua đồ ăn sáng, nhưng vì trễ giờ nên chưa kịp ăn, em dùng số tiền đó mua một phần rau của cụ. Cụ rất vui vẻ khi có một khách hàng nhỏ tuổi như em. Cụ nói: 'Sáng nay cụ không bán được gì cả, may là có cháu đến mua giúp, nếu không chắc cụ phải mang về hết'.
Em nụ cười dù trong lòng cảm thấy chút đắng cay. Bước đi, em trả lời:
- Dạ, không sao cụ ạ. Cụ bán xong sớm để tránh mưa lạnh và đường trơn, về sớm an toàn hơn ạ.
Cụ hiền nhẹ nhàng nhìn em:
- Vâng, cháu là đứa trẻ ngoan ngoãn, ba mẹ chắc tự hào về cháu lắm đấy.
Em nở nụ cười và chào cụ ra về. Trong lòng, em ước mình có đủ tiền để mua hết mớ rau đó cho cụ. Cuộc sống vẫn còn nhiều bi kịch và khó khăn, nhưng mong sao có thể làm điều gì đó lớn lao hơn cho những người đó. Em rơi vào suy tư.
Về nhà, mẹ em ngạc nhiên khi thấy em cầm mớ rau. Mẹ hỏi:
- Con mang rau từ đâu về vậy?
Em kể lại câu chuyện cho mẹ nghe. Trên gương mặt em, mẹ thấy sự tự hào. Mẹ xoa đầu em, nói nhẹ nhàng:
- Con đã lớn lên rồi. Biết chia sẻ và giúp đỡ mọi người là điều tốt. Mẹ vui vì điều đó của con. Bây giờ, chúng mẹ chuẩn bị bữa tối cùng nhau nhé.
Em đáp:'Dạ', sau đó cùng mẹ chuẩn bị bữa tối trong hân hoan. Tuy nhiên, trong lòng em vẫn luôn lo lắng không biết ông bà trên vỉa hè đã bán hết rau chưa.
4. Đoạn văn Kể về một việc tốt em đã làm- Cho bạn mượn bút, mẫu 4:
Hôm đó, cô giáo phát vở Toán cho cả lớp. Toán là môn yêu thích của Linh. Nhưng hôm đó Linh có vẻ lo lắng, tôi thấy cô ấy luôn quay qua lại. Khi cô giáo phát vở xong, đến lúc ra chơi, tôi đến gần Linh. Linh nói:'Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút Nét hoa viết vào vở Toán'. Linh nhớ tới và hỏi:'A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một cái được không?'. Tôi suy nghĩ một lúc và tự hỏi:'Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ?'. Tôi cảm thấy hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi quay lại chỗ của mình. Linh nhìn thấy và xin tôi cho mượn bút. Cuối cùng, tôi quyết định và nói:'Linh ơi! Tớ cho cậu mượn cái bút này'. Đó là chiếc bút mẹ tặng tôi vào ngày sinh nhật. Mực của nó rất đẹp. Linh nhận được vui vẻ lắm. Mỗi lần viết xong mấy chữ, tôi cảm thấy mực đang trôi đi dần theo dòng chữ, con số nằm trên trang giấy. Khi Toán kết thúc, Linh trả lại bút và nói:'Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn bút nhé!'. Hôm sau, cô giáo trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi rất vui vì đã giúp đỡ bạn. Khi về nhà, tôi kể cho mẹ nghe. Mẹ nói:'Con hãy cố gắng giúp đỡ bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé!'. Tôi nghe câu nói của mẹ và không bao giờ quên được câu chuyện đó.
5. Câu chuyện về việc làm tốt: Tìm thấy vật bị rơi và trả lại người mất
Chưa bao giờ em có cơ hội thực hiện một hành động tốt lớn hay chỉ đơn giản làm cho người khác vui lòng, ngoại trừ một lần khi em còn học lớp 2. Khi ấy, em đã tìm thấy một vật bị rơi và trả lại cho người mất.
Chiều hôm đó, em được giao nhiệm vụ dọn sạch trường và phải ở lại lớp một lúc. Khi đi trên sân trường, em vô tình giẫm phải một vật cứng. Khi nhặt lên, em nhận ra đó là một cuốn sách. Tuy em chưa đọc cuốn sách này, nhưng em biết đó là một tác phẩm rất hay từ lời khen của bố mẹ. Em đưa cuốn sách cho mẹ và kể câu chuyện. Nghe xong, mẹ em nói:
- Bây giờ, hãy nghĩ xem nếu bạn là người mất, bạn sẽ cảm thấy ra sao. Con hãy quyết định từ đó.
Quả thật, nếu em ở vị trí của người mất, em cũng sẽ cảm thấy như mẹ đã nói. Và nếu các bạn biết điều đó, lòng tin của các bạn đối với em sẽ không bị mất đi! Vì vậy, em đã quyết định trả lại cuốn sách. Sáng hôm sau, em đưa cuốn sách đến cho cô Tổng phụ trách. Lúc đó, có một chị lớp Năm vội vã chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách giới thiệu em cho chị, chị ấy tỏ ra rất biết ơn.
Sau khi trả lại cuốn sách, em nhận được sự khen ngợi từ bạn bè. Khi đó, em cảm thấy thực sự vui vẻ. Đó là lúc em hiểu được giá trị của những hành động tốt. Dù chúng vô hình nhưng lại có thể mang lại niềm vui cho mọi người.
6. Viết về một hành động tốt của em: Dũng cảm đối mặt với sai lầm của mình
Khi còn là học sinh lớp Hai, có một sự kiện mà em vẫn nhớ đến. Trong sự kiện đó, em đã dũng cảm đối mặt với sai lầm của bản thân.
Trong buổi học đó, khi cô gọi các bạn lên bảng chữa bài toán, khiến em nhớ mãi. Khi cô gọi bạn Thảo Hương lên, em nhìn thấy bạn lúng túng và nói chuyện với bạn bên cạnh. Khi bạn đến gần em, bạn nói nhỏ vào tai em:
- Phương Anh ơi! Cho tớ mượn vở nhé!
Em có chút phân vân nhưng cuối cùng em vẫn đưa vở cho bạn. Sau khi các bạn chữa bài xong, cô bảo cả lớp thu vở. Lúc đó, em mới đứng lên và nói với cô rằng Thảo Hương đã quên vở. Cô hỏi:
- Vậy tại sao bây giờ bạn lại có vở và lên bảng chữa bài được?
Em đáp là không biết. Ngay sau đó, tiếng trống trường vang lên, báo hiệu giờ ra chơi. Cô giải lao cho các bạn. Cả lớp như bầy chim non bay ra ngoài. Em cũng đi ra theo. Khi ra chơi, cô trả vở và yêu cầu các bạn đọc điểm. Khi đến lượt Thảo Hương, bạn kia nói nhỏ: 'Thưa cô, em... em quên vở ạ'. Vì vậy, cô giảm điểm cho bạn ấy, khiến bạn đó rất buồn.
Về nhà, em kể chuyện cho mẹ nghe. Mẹ khuyên em nên thú thật với cô, và hôm sau em đã làm như vậy. Không ngờ, cô không chỉ không mắng em mà còn khen em trong tiết học. Đó là một ngày vui vẻ, khi về đến nhà, em rất hạnh phúc khi được kể chuyện và thấy mẹ nói đúng.
Câu chuyện ấy luôn ấn tượng trong tâm trí em. Em tự hào vì đã dũng cảm thú thật về sai lầm của mình.
8. Kể về một việc làm tốt mà em đã thực hiện: Góp phần bảo vệ môi trường
Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường có những hành động tốt và xấu. Có một sự việc, em đã làm và cảm thấy rằng đó thực sự là một phần quan trọng trong công cuộc bảo vệ môi trường.
Một buổi sáng đẹp trời, khi bình minh mới vừa len lỏi và những giọt sương vẫn còn đọng trên cỏ xanh, đó là lúc em trên đường tới trường. Trong lúc đi, em đắm chìm trong vẻ đẹp của bình minh. Bỗng, em nhìn thấy một người đàn ông đang vứt một bao lớn chứa xác heo chết. Em cảm thấy tức giận và bức xúc. Em chạy tới và gọi lên: 'Anh ơi?'
Người đàn ông nghe thấy tiếng gọi, dừng xe và hỏi: 'Gì thế nhóc?'. Em trả lời: 'Anh ơi, anh không thể vứt xác động vật bừa bãi như thế, nó sẽ gây ô nhiễm môi trường đấy! Và khi nắng lên, mùi thối sẽ lan tỏa khắp nơi. Con đường này có nhiều người qua lại, đặc biệt là chúng em đi học về. Vì vậy, anh phải mang đi cái bao này ngay,
Em vừa nói xong, người đó quay lại và mắng em: 'Đồ trẻ con mà đòi dạy người lớn. Sao mày láo thế? Để tao làm việc, đừng có làm phiền!'. Anh ta vội vã rồ ga, sẵn sàng rời đi. Nhưng em lại chặn đầu anh và nói: 'Nếu anh không đem cái bao đó đi, em sẽ kêu mọi người đến. Anh nên biết rằng hành động đó không tốt. Nếu mọi người biết được, họ sẽ không bỏ qua cho anh. Hãy đem xác heo đó chôn hoặc xử lý sao cho không gây ô nhiễm môi trường và phiền toái cho người khác là tốt rồi. Em xin cảm ơn anh!'
Vừa nói, em vội chạy ra đường, tỏ vẻ như sẽ kêu cả làng ra xem. Người đàn ông nhìn em, ánh mắt nóng bỏng, bước xuống xe tiến tới. Nhưng anh ta không đánh em, chỉ lầm bầm vài lời rồi đặt cái bao lên xe, vụt đi.
Nhìn chiếc xe honda lao đi và tiếng động cơ dần lắng, trong lòng em nhẹ nhõm như vừa giải thoát. Em vui vẻ vì đã tuân theo lời dạy của cô giáo: 'Hãy yêu thiên nhiên, sống hòa mình với thiên nhiên, luôn bảo vệ môi trường như bảo vệ từng giọt máu trong cơ thể'.
9. Kể về một hành động tốt em đã thực hiện: Giúp đỡ bạn bè
Mỗi khi tôi và Hoa bước chân trên con đường làng quen thuộc tới trường, những kỷ niệm xưa hiện về trước mắt như mới hôm qua. Đó là điều tốt mà chúng tôi không bao giờ quên.
Lúc đó, gần giờ vào lớp, bàn trực nhật của Hoa vẫn trống trơn. Tôi nói: 'Hôm nay bàn của Hoa, mọi người ai giúp không?'. Mi nói: 'Hôm nay là lượt của Hoa, ban nãy thấy nó đang giúp mẹ tưới rau'. Tôi đề xuất: 'Chúng ta cùng giúp Hoa vào lớp, không để lớp trống'. Uyên phản đối: 'Không cần, ta chơi thoải mái, bàn Hoa lo đi'. Tôi lặng lẽ đi mượn chổi quét.
Tôi quét lớp sạch sẽ, sắp xếp bàn ghế gọn gàng, sau đó đi lấy nước, lau bảng. Khi tôi trở lại, Hoa đã đến và khen lớp sạch. Trống trường vang lên, tôi vội vào hàng, mặt đỏ, mồ hôi. Cô giáo vào, khen bàn Hoa và nhắc cả lớp học tập theo tinh thần của Hoa. Hoa xin lỗi vì mẹ ốm, khen tôi giúp đỡ. Cô giáo đồng ý và khen tôi. Cả lớp đồng ý học tập theo tinh thần của tôi.
10. Kể về một hành động tốt: Giúp bạn bè
Cô giáo nói: 'Bàn Hoa hôm nay giúp rất tốt. Nếu không có Hoa, lớp chúng ta sẽ thế nào? Ánh đã làm rất tốt. Chúng ta hãy học tập theo Ánh!'
Mỗi ngày, chúng ta đều có cơ hội để làm điều tốt cho người khác. Một nụ cười, một lời khen, hay thậm chí chỉ là một sự quan tâm nhỏ cũng đủ để làm cho thế giới này trở nên tươi đẹp hơn. Hãy nhớ rằng, hành động nhỏ của chúng ta có thể mang lại niềm vui lớn cho người khác.
Cuộc sống là một chuỗi những khoảnh khắc, và mỗi khoảnh khắc đều có ý nghĩa riêng. Đôi khi, việc tốt nhất mà chúng ta có thể làm là chia sẻ niềm vui và nỗi buồn với nhau, để cùng nhau chia sẻ và cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.
Trong cuộc sống này, không ai là hoàn hảo. Chúng ta đều từng mắc phải lỗi lầm và gặp khó khăn. Nhưng điều quan trọng là học từ những sai lầm đó, và tiếp tục phát triển bản thân mình. Hãy luôn nhớ rằng, mỗi lần thất bại đều là một cơ hội để học hỏi và trưởng thành hơn.