Hãy cùng nhau giải bài tập tiếng Việt lớp 5 tập 2 tuần 27 câu 5, 6, 7 và phần vui học trên trang 35, 36 với lời giải chi tiết. Câu 5: Trong câu sau, các vế câu ghép được nối với nhau bằng cách nào?
Câu 5
Trong câu sau, các vế câu ghép được nối với nhau bằng cách nào?
Con đường đất đỏ men theo sườn đồi dần tới ngôi nhà của bé Thảo, nhà Thảo ở cách xa trường nhưng Thảo rất ham học và em luôn đến trường rất sớm.
Cách tiếp cận:
- Xác định các phần câu trong câu ghép.
- Phần ở giữa các phần câu chính là phần nối cần xác định.
Chi tiết giải thích:
Trong câu đó, các phần của câu ghép được nối với nhau qua dấu phẩy và từ nối (nhưng, và).
- Dấu phẩy kết nối Con đường đất đỏ men theo sườn đồi dần tới ngôi nhà của bé Thảo và Nhà Thảo ở cách xa trường.
- Từ nhưng kết nối Nhà Thảo ở cách xa trường với Thảo rất ham học và em luôn đến trường rất sớm.
- Từ và kết nối Thảo rất ham học với em luôn đến trường rất sớm.
Câu 6
Gạch 1 gạch dưới chủ ngữ, 2 gạch dưới vị ngữ trong các câu sau. Chỉ ra câu số mấy có sử dụng phép liên kết câu, từ ngữ nào thể hiện phép liên kết đó?
(1) Mùa rau kéo dài nhưng thời gian có rau ngon lại ngắn. (2) Khi đó mặt ruộng phát sáng màu trắng bạc.
Cách tiếp cận:
- Xác định chủ ngữ, vị ngữ của từng câu.
- Tìm phép liên kết, xác định từ ngữ biểu thị phép liên kết đó.
Giải thích chi tiết:
Theo phân tích trên, chúng ta nhận thấy trong câu số (2) đã sử dụng phép liên kết câu, đó là phép liên kết thay thế. Từ khi đó trong câu (2) được sử dụng để thay thế cho “thời gian có rau ngon”
Câu 7
Viết một đoạn văn (5-7 câu) miêu tả loài cây mà em yêu thích, trong đó sử dụng từ ngữ có tác dụng liên kết.
Cách tiếp cận:
- Chọn loài cây em thích.
- Quan sát đặc điểm của cây đó.
- Viết thành đoạn văn 5 – 7 câu, sử dụng từ ngữ có tác dụng liên kết.
Giải thích chi tiết:
Gốc cây rất lớn và mạnh mẽ. Dưới gốc là những rễ trồng mạnh mẽ, lan ra như những con rắn khổng lồ. Trên thân cây có những cành to, cành nhỏ nảy mạnh mẽ ra bốn phía. Lá cây xanh mơn mởn, tạo nên bóng mát dịu dàng. Bởi vậy, tôi rất thích ngồi dưới bóng cây đó để học bài hoặc chơi đùa cùng bạn bè.
Học vui
Sự hài lòng
- Giáo viên: Bạn hãy lắng nghe: sắt thép, đồng… vật liệu nào mềm dẻo và bền nhất?
- Quỳnh: Thưa cô là…Thưa cô, cho em 5 phút suy nghĩ ạ. À! Thưa cô, vật mềm dẻo và bền nhất chính là sợi tóc ạ.
- Giáo viên: Sao! Điều đó không có chuyện, sợi tóc làm sao có thể mềm dẻo hơn sắt thép được?
- Quỳnh: Tại sao không ạ! Thưa cô, chẳng phải mọi người vẫn nói “nghìn cân treo sợi tóc” không cô ạ.
(Thu thập)
*Kể lại câu chuyện trên cho bạn bè, người thân nghe.
*Câu tục ngữ mà Quỳnh nêu ra có phản ánh về độ bền của sợi tóc không? Nó nói về điều gì?
Cách tiếp cận:
* Kể lại câu chuyện cho bạn bè hoặc người thân theo cấu trúc sau:
- Giới thiệu về câu chuyện (Tên, nội dung,…)
- Kể lại câu chuyện (Bắt đầu như thế nào, diễn biến ra sao, kết thúc thế nào)
- Ý nghĩa của câu chuyện
* Trong tình huống “nghìn cân” đó treo trên “sợi tóc” là một trường hợp đặc biệt, nó muốn nói về điều gì?
Giải thích chi tiết:
* Kể lại câu chuyện:
Cách đây không lâu, mình đã đọc một câu chuyện rất hài hước về một tình huống giữa giáo viên và học sinh trong lớp học. Câu chuyện có tên là “Sự hài lòng”, mình sẽ kể lại cho bạn nghe nhé.
Trong giờ học, giáo viên đưa ra một câu hỏi cho học sinh như thế này:
- Sắt thép, đồng… vật liệu nào mềm dẻo và bền nhất?
Bị giáo viên gọi bất ngờ, Quỳnh cần phải suy nghĩ một chút rồi mới trả lời:
- Thưa cô là… Thưa cô, cho em 5 phút suy nghĩ ạ. À! Thưa cô, vật mềm dẻo và bền nhất là sợi tóc ạ.
Giáo viên kinh ngạc nói:
- Sao! Điều đó không có chuyện, sợi tóc làm sao có thể mềm dẻo hơn sắt thép được?
Lúc này Quỳnh mới tỉnh táo trả lời giáo viên:
- Tại sao không ạ! Thưa cô, chẳng phải mọi người vẫn nói “nghìn cân treo sợi tóc” không cô ạ.
Điều thú vị nhất của câu chuyện chính là lời giải thích cuối cùng của Quỳnh. Người đọc sẽ thích thú với câu trả lời mà Quỳnh đưa ra và sau đó phát hiện ra rằng cô ấy thực sự không hiểu được ý nghĩa của câu tục ngữ “nghìn cân treo sợi tóc”
* Câu tục ngữ “Nghìn cân treo sợi tóc” mà Quỳnh đưa ra không phản ánh về độ bền của sợi tóc. Thực tế, câu tục ngữ này ám chỉ những tình huống nguy hiểm, khó khăn, khó giải quyết.