Tôi là Vũ Nương, được cư dân thôn yêu mến vì vẻ đẹp ngoại hình và tính cách hiền dịu. Trong làng, có một chàng trai tên Trương Sinh, dù không học vẹt nhưng lại giàu có, anh ấy đã cầu hôn tôi.
Chàng yêu thương tôi rất nhiều, nhưng cũng rất nghi ngờ. Do đó, tôi cố gắng giữ cho mọi hành động và lời nói của mình luôn đúng mực, giữ cho tổ ấm luôn hạnh phúc.
Cuộc sống êm đềm của tôi bị ảnh hưởng khi chiến tranh bùng nổ, chồng tôi phải tham gia tòng quân. Lúc chia tay, tôi lo lắng vô cùng cho chàng, mong chàng có thể an toàn trở về. Điều tôi mong muốn chỉ là sự bình an cho chàng, không cầu danh vọng hay quyền lực. Lúc chàng ra đi, tôi chỉ biết nhìn theo bằng nước mắt, lòng đau đớn vô cùng.
Dù thời gian trôi qua với những kỷ niệm đầy cảm xúc, lòng tôi vẫn nhớ mãi về chàng. Mỗi mùa xuân, mỗi cơn gió đông làm nổi lên trong tôi những cảm xúc khác nhau, nhưng tình yêu dành cho chàng vẫn nguyên vẹn trong lòng. Sau khi sinh con trai và đặt tên cho bé là Đản, mẹ chồng tôi bị ốm nặng và qua đời. Tôi không biết phải làm gì trước sự ra đi của người mẹ thương yêu.
Sau nhiều năm chờ đợi, cuối cùng Trương Sinh đã trở về. Tôi vui mừng nhưng không ngờ rằng cuộc sống của chúng ta lại đẩy đưa chúng ta vào những biến cố khó lường. Chàng về nhà và biết tin mẹ đã qua đời, sau đó la mắng tôi. Tôi cố giải thích nhưng chàng không tin. Cuối cùng, tôi phải rời đi và trải qua nhiều chuyến phiêu lưu mới để tìm lại được hạnh phúc của mình.