Kế hoạch tổ chức
1. Khởi đầu
- Tổng quan về tác giả Hồ Chí Minh và tác phẩm
- Giới thiệu vấn đề cần thảo luận
2. Nội dung chính
- Giới thiệu nguồn gốc, bối cảnh sáng tác của bài thơ: Trên đường đi từ Tĩnh Tây đến Thiên Bảo qua một ngày dài với xiềng xích bước đi trên con đường rừng đến khi chiều tối về mà vẫn chưa được nghỉ ngơi
- Sự chuyển đổi của chiều tối, cảm xúc của Bác - một người xa quê
- Phác thảo khung cảnh chiều tối ở vùng núi rừng
+ Kỹ thuật sử dụng dấu chấm phá
+ Bức tranh chiều tuyệt vời
+ Phong cách cổ điển của thơ đường và tính sáng tạo độc đáo trong nghệ thuật của Bác
=> Tâm hồn của Người hiện lên như một phần của cảnh thiên nhiên. Mọi cảm xúc, mọi khao khát đột ngột hiện hữu trong khung cảnh vĩ đại đó. Ý chí và sức mạnh phi thường của Bác
- Hình ảnh con người trong cuộc sống hàng ngày
+ Hình ảnh con người trở thành trung tâm của bức tranh chiều
+ Cuộc sống khó khăn của người lao động
=> Tình thương và lòng nhân ái của Bác vượt qua ranh giới, bao trùm toàn nhân loại
- Nghệ thuật sáng tạo
+ Sự di chuyển của hình tượng trong thơ
+ Sử dụng lặp lại của từ ngữ
+ Nhịp điệu và ý nghĩa của câu thơ
+ Phân tích chi tiết từ 'hồng' ở cuối câu
=> Cảm nhận về trái tim của Người
=> Thơ vẽ ra những khung cảnh đẹp, đầy cảm xúc
- Tổng kết: Cảm nhận cá nhân
- Về nghệ thuật
- Về nội dung
- Về tâm hồn của Bác trong bài thơ
Mẫu văn
Đã hơn ba mươi năm kể từ ngày Bác Hồ ra đi vĩnh viễn, thời gian dần trôi đi, nhưng tâm hồn của Người vẫn luôn hiện diện trong lòng mỗi người dân Việt Nam. Bài thơ Chiều tối không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo mà còn là biểu hiện của tấm lòng cao cả, tình yêu thương sâu nặng của Bác dành cho đất nước và con người.
Bài thơ mở đầu bằng hai câu thơ nhẹ nhàng nhưng sâu lắng:
Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ,
Chòm mây trôi nhẹ giữa tầng không.
Những hình ảnh này không chỉ mô tả cảnh vật mà còn chứa đựng tâm trạng buồn bã, lẻ loi của một người tù chính trị. Tuy nhiên, ngay sau đó, bức tranh của chiều tà lại được thêm sắc màu rực rỡ với hình ảnh của cô gái xóm núi:
Sơn thôn thiếu nữ ma bao túc,
Bao túc ma hoàn lò đã rực hồng.
Nhà thơ không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảnh vật mà còn chú trọng vào con người, vào cuộc sống đầy khó khăn nhưng cũng đầy ý nghĩa của họ.
Cuối cùng, với câu thơ:
Xay hết lò than đã rực hồng,
Bài thơ kết thúc với một tia hy vọng, một niềm tin vào tương lai tươi sáng, là biểu hiện rõ ràng của tinh thần lạc quan và yêu thương của Bác Hồ đối với cuộc sống và con người Việt Nam.