Gia Đình Tôi Không Phải Là Giàu Có. Từ Khi Còn Nhỏ, Tôi Sống Trong Môi Trường Không Phải Là Thượng Lưu Và Phải Sống Trong Khu Phố Náo Nhiệt.
Từ Khi Đi Học Xa Nhà, Tôi Học Cách Tự Lập Và Tự Chủ. Mặc Dù Đã Trưởng Thành, Nhưng Ngày Nào Cha Mẹ Tôi Cũng Nhắc Nhở Tôi Từ Việc Ăn Uống Đến Việc Đi Làm Hay Học Hành Cũng Đừng Quá Độ, Bảo Vệ Sức Khỏe Là Quan Trọng Nhất.
Tuy Nhiên, Tôi Không Tuân Theo Lời Khuyên Ấy. Khi Xa Nhà, Tôi Bắt Đầu Một Cuộc Sống Tự Do Cho Bản Thân. Được Sống Một Cuộc Sống Độc Lập, Tôi Như Con Chim Vừa Bay Ra Khỏi Tổ, Tôi Như Con Chim Mới Biết Bay Tự Do. Tôi Làm Những Việc Tôi Thích Dù Việc Đó Không Hẳn Là Tốt.
Khi Được Học Ở Môi Trường Chuyên Nghiệp Và Hiện Đại Ở Thành Phố, Tôi Như Bị Cuốn Vào Cuộc Sống 'Sang Trọng' Và 'Đặc Biệt'. Từ Một Sinh Viên Từ Quê Lên Thành Phố, Trong Tuổi 19, Chân Uốn Chân Uốn Đi Lên Thành Phố, Sĩ Diện Của Tôi Càng Ngày Càng Lên Cao, Làm Tôi Muốn Bằng Hoặc Hơn Nhóm Bạn Khác.
Tôi Bắt Đầu Làm Thêm Và Bắt Đầu Một Cuộc Sống Sang Trọng Theo Nhóm Bạn Cùng Học. Từ Việc Ăn Uống Đến Việc Giải Trí, Tôi Đều Chi Tiền Không Tiếc Dù Công Việc Bán Thời Gian Của Tôi Mang Lại Thu Nhập Rất Thấp.
Có Lúc Sau Khi Nhận Lương, Tôi Lập Tức Đem Số Tiền Ít Ọi Đó Đi Ẩm Ăn Và Shopping Mà Không Nghĩ Ngợi. Số Tiền Mà Tôi Kiếm Được Trong 1 Tháng, Sau Khi Đốt Hết Trong Vòng 2-3 Ngày.
Sau Khi Tiền Lương Gần Hết, Tôi Hối Hận Và Đành Phải Làm Thêm Ở Quán Cà Phê Với Số Tiền Ít Ọi Đó. Mỗi Ngày Tôi Làm 2-3 Ca, Làm Giảm Sút Thời Gian Cho Việc Học Và Nghỉ Ngơi. Và Sức Khỏe Của Tôi Cũng Bị Ảnh Hưởng Nghiêm Trọng.
Vào Cuối Năm, Tôi Lại Dính Phải Nhiều Kế Hoạch Chơi Bằng Tiền Với Bạn Bè, Kéo Dài 2-3 Tháng Lương Để Tham Gia. Sau Đó, Lại Phải Làm Việc Gấp Đôi Để Bù Đắp Sức Khỏe.
Tiết Kiệm Chưa Bao Giờ Là Điều Thừa. Nếu Tôi Biết Tiết Kiệm Một Chút, Thấp Xuống Tính Tôi Và Không Đua Nhau, Bây Giờ Tôi Đã Có Một Khoản Tiết Kiệm Đáng Kể Và Không Phải Làm Việc Quá Nhiều.
Tiêu Xài Vui, Ẩm Ăn Vui, Sỉ Diện Cũng Hạnh Phúc. Nhưng Nhìn Lại Quá Khứ, Bạn Sẽ Nhận Ra Mình Đã Tiêu Phí Như Thế Nào Và Đã Bỏ Lỡ Cơ Hội Tiết Kiệm Lớn.