Đề bài mới: Hãy tưởng tượng mình là Mị Châu, và kể về chiếc Nỏ thần và Trọng Thủy
Bài viết:
'Kể xưa về câu chuyện của Mị Châu
Trái tim lạc lõng trên đỉnh
Chiếc Nỏ Thần đổi chủ vô tình
Khiến cho cơ đồ chìm sâu dưới biển.'
Đây là một bài thơ kể về những bi kịch trong quá khứ của Mị Châu. Tôi là Mị Châu, con gái của vua An Dương Vương. Dù được ông yêu thương và chiều chuộng, nhưng vì sự ngu ngốc của mình, tôi đã trở thành đối tượng bị trách nhiệm cho tai họa của cả dân tộc. Câu chuyện xoay quanh một chiếc Nỏ Thần đặc biệt và mối tình nhẹ dạ cả tin với Trọng Thủy, đã mang lại cho tôi một bài học quý giá trong cuộc đời.
Vào thời kỳ đó, cha tôi xây dựng thành Cổ Loa, nhưng công trình liên tục gặp khó khăn. Nhờ sự giúp đỡ của thần Kim Quy, cha tôi vượt qua khó khăn và xây dựng được một thành lũy vững chắc, đồng thời sử dụng móng vuốt của thần để tạo ra một chiếc Nỏ Thần. Chiếc Nỏ này có sức mạnh gấp vạn lần, có thể bắn trăm chết cả trăm, đủ sức hạ gục hàng ngàn quân địch. Cha giao nhiệm vụ làm chiếc Nỏ Thần cho một nghệ nhân khéo léo tên là Cao Lỗ. Sau khi Cao Lỗ hoàn thành công việc một cách tỉ mỉ, chiếc Nỏ trở thành một bảo vật quý giá, luôn ở gần cha.
Trong khi đó, ở phía Nam Hải, Triệu Đà liên tục âm mưu xâm lược Âu Lạc. Mặc dù quân đội của ông ta luôn thất bại trước cha tôi, nhưng ông ta không từ bỏ. Ông đã dùng con trai của mình để cầu thân và lấy cách phá hủy chiếc Nỏ Thần của cha tôi. Trong những ngày hòa bình, Trọng Thủy gặp tôi và chúng tôi đã phát sinh một tình cảm. Tôi, một công chúa được mô tả là xinh đẹp nhưng dễ mê, dần dần trở nên quyến rũ bởi Trọng Thủy. Cha tôi quyết định đồng ý gả tôi cho anh ta mặc dù lòng ông không khỏi nghi ngờ. Khi chàng sang sống trong cung điện Âu Lạc, trong một buổi tối dưới ánh trăng vàng, chàng hỏi tôi: 'Ở Âu Lạc, có bí quyết gì mà không ai có thể đánh bại được?' Tôi trả lời chàng một cách chân thành: 'Âu Lạc có thành cao và sâu, cùng với chiếc Nỏ Thần bá đạo, có thể hạ gục hàng trăm quân địch một cách dễ dàng.'
Trọng Thủy muốn xem chiếc Nỏ Thần, và tôi không ngần ngại mang nó đến. Tôi chỉ giữ bí quyết sử dụng của chiếc Nỏ và hướng dẫn chàng cách sử dụng. Chàng xem chiếc Nỏ với sự tỉ mỉ, lắng nghe câu chuyện của tôi và rồi để lại nó ở đúng vị trí.
Không bao lâu sau đó, chàng xin phép vua cha rời Nam Hải và thuật lại toàn bộ sự kiện cho Triệu Đà biết. Ông ta đã sao chép chiếc nỏ thần y hệt để đánh đổi với chiếc thật của cha tôi. Khi trở về Âu Lạc, cha tôi tổ chức một buổi rượu tiệc ăn mừng, và chàng đã làm cho cha tôi say rồi thực hiện cuộc tráo đổi chiếc nỏ. Hôm sau, chồng tôi trông có vẻ lo lắng và bồn chồn, tôi hỏi: 'Chàng có điều gì lo lắng không?' Chàng trả lời: 'Phụ vương đã bảo tôi phải về ngay để đến miền Bắc, và miền Bắc rất xa, nàng ạ. Hiện tại, đôi ta sẽ phải xa cách, không biết bao giờ mới có thể gặp lại nhau. Nếu có xung đột quân sự, làm sao tôi có thể tìm thấy nàng?' Lòng tôi cũng tràn ngập nỗi buồn, tôi nói rằng tôi sẽ để lại dấu vết bằng cách rải lông ngỗng, và chàng chỉ cần theo dõi dấu đó để tìm đến tôi.
Khi đến Nam Hải, chàng ngay lập tức đưa nỏ thần cho cha mình, và Triệu Đà nhanh chóng đưa quân sang đánh. Cha tôi tin tưởng vào sức mạnh của nỏ thần, nhưng khi nhận ra rằng chiếc nỏ đã mất, quân địch đã xâm chiếm tận cơ sở. Cha tôi nhanh chóng nhảy lên lưng ngựa và đưa tôi theo, ngồi sau lưng cha, lông ngỗng vẫn rơi rụng trên đường đi. Thấy quân địch vẫn đuổi theo, và khi đường đi uốn cong qua núi, không còn lựa chọn nào khác, cha cầu khẩn thần Kim Quy giúp đỡ. Thần nói với cha tôi rằng: 'Kẻ thù đang ẩn sau lưng nhà vua đây!'
Cha nhận ra tình hình, và tôi cũng tỉnh ngộ. Tôi cảm thấy đau khổ khi nhận ra mình đã ngu ngốc, và tôi chấp nhận cái chết. Tôi hối hận sâu sắc, tự trách bản thân vì đã gây ra thảm kịch mất nhà và tàn phá gia đình. Tôi trách Trọng Thủy vì sao lại lợi dụng lòng tin của tôi, tại sao lại lừa dối tôi. Trọng Thủy yêu thương tôi nhiều, và khi anh ta đến tìm tôi sau khi tôi đã chết, anh ta đau đớn đến mức khóc lóc trong sự tuyệt vọng. Anh ta mai táng xác tôi trong thành và tự kết liễu cuộc đời tại chiếc giếng nơi tôi thường tắm.
Tôi cũng nhận ra rằng tôi và Trọng Thủy đều là nạn nhân của cuộc chiến. Từ câu chuyện của tôi, đó là một bài học quý giá về sự cảnh báo. Và tôi muốn chia sẻ một điều rằng: Hãy yêu thương và xóa bỏ hận thù.
An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy, một tác phẩm văn hóa nổi tiếng của truyền thuyết Việt Nam. Hãy đưa tâm hồn bạn vào vai Mị Châu, kể lại câu chuyện đầy bi kịch về Nỏ thần và Trọng Thủy. Cả học sinh và giáo viên có thể tìm hiểu thêm qua những bài văn mẫu như Cảm nhận về truyền thuyết Mị Châu - Trọng Thủy, Cảm nghĩ về truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy. Hãy chia sẻ ý kiến về hành động của Trọng Thủy khi đối diện với Nỏ thần của Mị Châu. Hoặc có thể kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy theo cách của bạn với một kết thúc mới và thú vị. Cũng có thể tham khảo các phần soạn bài chi tiết về truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy để có góc nhìn đa dạng.