Đề bài: Hãy mô tả cuộc gặp lại người lính lái xe trong bài thơ về tiểu đội xe không kính
I. Bắt đầu
1. Giới thiệu
2. Phần chính
3. Kết luận
II. Bài văn mẫu
I. Kế hoạch Tưởng Tượng Cuộc Gặp Lại Người Lính Lái Xe Trong Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính
1. Giới Thiệu
Đưa ra cái nhìn tổng quan về bối cảnh và tình huống khi gặp lại người lính lái xe.
2. Phần Chính
- Ấn tượng đầu tiên khi chạm mặt người lính lái xe:
+ Ánh nhìn cứng rắn của quá khứ, nhưng mái tóc chú đã chuyển sang màu bạc ngày nay
3. Tổng kết
Cảm nhận và suy nghĩ cá nhân về người lính lái xe.
II. Mẫu Bài Văn Tưởng Tượng Gặp Lại Người Lính Lái Xe Trong Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính
Mỗi khi đến gần ngày 22 tháng 12, trường tôi luôn tổ chức ngoại khóa để chúng tôi hiểu sâu hơn về lịch sử dân tộc. Năm nay, buổi ngoại khóa đặc biệt với sự tham gia của nhiều cựu chiến binh, trong đó có một người lính lái xe nổi tiếng trong bài thơ 'Bài thơ về tiểu đội xe không kính' của nhà thơ Phạm Tiến Duật.
Đọc những dòng thơ, tưởng tượng về người lính lái xe trẻ trung, cương nghị, và hôm nay, tôi có cơ hội gặp lại người ấy. Ánh mắt cương nghị vẫn còn, nhưng mái tóc bạc phơ, nét trẻ trung ngày xưa giờ đã thay bằng những nếp nhăn. Dù đã già, chú vẫn giữ nguyên sự nhiệt huyết và vẻ vui tươi của một người lính. Chú chia sẻ rất nhiều câu chuyện, đặc biệt là về những ngày đau thương trên đường Trường Sơn.
Chú kể về những tháng ngày khốc liệt năm 1969, khi chiến tranh đang cực kỳ khốc liệt. Xe tải vẫn phải vượt qua mưa bom, bão đạn để vận chuyển lương thực và vũ khí đến miền Nam. Chú nhớ những chiếc xe mất cửa kính sau mỗi trận bom dữ dội. Chú dừng lại và nói:
- Các cháu ơi, lái xe một chặng đường dài đã là khó khăn, lái những chiếc xe không có kính lại càng nguy hiểm. Chúng tôi vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ. Nhớ những ngày nắng, gió thổi bụi làm mọi thứ bám đầy. Mưa làm chúng tôi ướt sũng, nhưng chúng tôi vẫn lái xe tiếp tục.
Những ngày xưa, chúng tôi lái qua những hành trình dài, vượt qua đủ loại khó khăn từ bom đạn, bão tuyết đến cả sự khắc nghiệt của thời tiết. Khi anh em gặp nhau sau bao nhiêu thăng trầm, niềm vui và hạnh phúc tràn ngập, bắt tay qua những cửa kính xe đã vỡ. Cử chỉ ấy đầy ý nghĩa, là sự hiểu biết và chia sẻ, là tình cảm đậm sâu giữa những người lính. Bắt tay nhau là nguồn động viên mạnh mẽ, thêm sức mạnh cho chúng tôi vượt qua những thách thức mới và hoàn thành nhiệm vụ. Cuộc sống của những người lính đơn giản, chật vật, nhưng đong đầy tình cảm anh em.
Trên con đường Trường Sơn, dù đầy rẫy khó khăn và nguy hiểm, chúng tôi không bao giờ chùn bước, luôn hướng về phía trước, về miền Nam thân yêu, như những dòng thơ đã mô tả:
Dọc bên Trường Sơn, lòng tự do
Ươm tương lai như một giấc mơ.
Những chia sẻ của chú, người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn, khiến em suy ngẫm rất nhiều. Em cảm thấy lòng biết ơn và tôn trọng sâu sắc đối với những anh hùng này.