Nặng nề hơn, mọi người không ngần ngại nói rõ: “Nếu làm như thế thì chỉ còn nước đeo mo vào mặt”. “Nếu hỏi làm ở đâu, không biết trả lời thế nào?”. “Nói làm việc ở nhà không khác gì nói thất nghiệp, nếu không người ta lại tưởng học đại học A đang làm ở chỗ X cơ mà? Chỗ tốt thế sao lại bỏ? Có 'phốt' à?”. “Còn mặt mũi đâu mà nhìn ai nữa?”…
Kết quả, bạn chấp nhận với công việc được coi là “ổn định” của mình. Ngày qua ngày, bạn vẫn đối mặt với sự nhàm chán, mệt mỏi, vô nghĩa và mơ về giấc mơ tự do. Bạn không dám bước ra vì lo sợ sẽ làm vỡ kỳ vọng lớn lao của mọi người đối với mình – “niềm tự hào” của cả gia đình và họ hàng.
Tuy nhiên, bạn đã biết…
“Nhu cầu của bạn quan trọng. Đừng lơ đi chúng. Đôi khi, bạn cần phải làm những điều tốt nhất cho bản thân và cuộc sống của mình, không phải là tốt nhất cho người khác.” - Marc and Angel Chernoff
Nói một cách khác, đôi khi, bạn cần phải loại bỏ mong đợi từ người khác để sống cuộc sống của riêng mình, theo cách mà bạn mong muốn.