Thông qua bài thơ về tình đồng chí, chân dung của 'anh bộ đội cụ Hồ' buổi đầu kháng chiến hiện ra - bình dị mà cao quý. Đó chính là những lính cách mạng bắt nguồn từ nông dân. Họ sẵn lòng bỏ lại quê hương để ra đi vì lý tưởng cao cả, nhưng vẫn gắn bó mật thiết với nơi sinh ra mình.
Những người lính cách mạng đã trải qua gian khổ, cảm nhận sự thiếu thốn tột độ, nhưng những điều đó lại làm nổi bật vẻ đẹp của họ, nụ cười trên môi.
Điều đẹp nhất ở họ là tinh thần đồng chí, đồng đội sâu sắc, mạnh mẽ, bắt nguồn từ tình yêu đất nước. Đó chính là nguồn sức mạnh giúp họ vượt qua mọi thử thách và chiến thắng.
Tận dụng ba câu cuối bài thơ, tác giả đã thành công trong việc kết tinh vẻ đẹp của người lính và tinh thần đồng chí của họ thành một bức tranh sắc nét.
Ba câu cuối bài thơ được viết một cách cô đọng, sâu sắc, đầy tưởng tượng, và giàu ý nghĩa. Hình ảnh trong bài thơ vừa chân thực vừa lãng mạn, đặc biệt là hình ảnh “Đầu súng trăng treo”, mang lại ấn tượng sâu sắc và là biểu tượng tuyệt vời về người lính và tình đồng chí.
Trích: Mytour