Từ “Ultra” có nghĩa là không dễ dàng, thoải mái, nhưng khi bạn về đích trong thời gian quy định và nhận được huy chương, đó là lúc bạn đã vượt qua những thử thách về thời tiết, môi trường, sức khỏe và bản thân… Nó là một tấm gương để bạn vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.
Tôi muốn chia sẻ với các bạn hình ảnh tôi chụp được cho đến khi dừng lại ở km thứ 18 trong cuộc chạy 25km. Tôi đã dùng Vivo X100 Pro, chỉnh sửa bằng Lightroom với nút tự động để chỉnh sửa nhẹ nhàng, không khác nhiều so với hình gốc. Hình trong bài này đã được resize chiều ngang về 2048 pixel và giảm chất lượng xuống còn 70%. Tôi để link hình gốc trên flickr cho những bạn muốn xem kỹ hơn.
Link flickr ở cuối bài
Cự ly 25km là khoảng cách phổ biến nhất tại Đà Lạt Ultratrail năm nay. Đông đến nỗi tôi đi hết 18km mà luôn thấy đông người xung quanh. Tôi thích cảm giác đi một mình lang thang trong rừng, trong không khí hơi lạnh… điều mà các giải trail như La An VMN Hà Giang có, còn Đà Lạt Ultratrail thì luôn đông và không bao giờ lạc cả.
Lúc này cách điểm xuất phát khoảng 1km, đoàn người vẫn kéo dài.
Mặt trời vừa mới mọc, rất đẹp.
Đường vào rừng sáng nay khá sớm. Tôi rất thích điều đó.
Tuy nhiên, mọi người nhanh chóng đối mặt với một điểm nút thắt, mất khoảng 15 phút để vượt qua. Mod Tran Hoàng Long khuyên chúng tôi nên khởi hành sớm để tránh điểm này, tuy nhiên, chúng tôi đã khởi hành sớm nhưng không thể tránh khỏi.
Và ngay khi bắt đầu với những đồi đá và ánh nắng vàng… thật là tuyệt vời.
Cây thông bao phủ trong sương sớm.
Mọi người hãy tranh thủ chụp ảnh vào thời điểm đẹp nhất này.
Bây giờ chỉ mới 6:28. Tôi mang theo Garmin MARQ 2 Carbon thay vì Apple Watch vì sợ bị nhóm anti Apple Watch làm phiền… Tôi có thể đánh bại 5 thằng nhưng nếu nhóm đó có 8 thằng thì khó.
Đoạn đồi này là đẹp nhất. Trời vẫn lạnh, cánh đồng rộng lớn, cây thông thưa thớt… xa xa là những ngọn núi, đồi phủ màn sương.
Các bạn tiếp tục di chuyển về phía trước, đường hơi dốc lên một ít.
Tôi chạy bên lề đường, nhìn về hướng mặt trời để chụp ảnh.
Nơi này yên tĩnh quá thì thật tuyệt.
Leo lên bên kia của một đồi… và bắt đầu gặp phải bụi.
Vì Đà Lạt năm nay không có mưa nên những nơi mà người đi qua đã thành đường đều có nhiều bụi.
Một người chạy với trang bị tốt.
Gặp một nhóm chụp ảnh đẹp trên đồi.
Hai chiếc xe Yamaha PG-1, Pick Up Ford có lều trên… Tất cả đều là đồ chơi xịn, chắc chắn không phải của ban tổ chức.
Cảnh quan thật là tuyệt vời.
Nhưng cũng thật nhiều bụi.
Nếu đi theo nhóm nhỏ và giữ khoảng cách xa xa thì cũng không gặp phải nhiều bụi.
Nhưng vì quá đông nên không thể tách ra được.
Leo lên đồi. Thường khi leo đồi cần nhiều sức, oxy, nhiều người phải dừng lại để thở… Tôi đeo đồng hồ để khi nào nhịp tim cao quá thì dừng lại để hít thở.
Tôi cố gắng đi sang phải để tránh bụi đang bị thổi về phía bên trái.
Khi xuống dốc… không cần hít thở nhiều nhưng phải cẩn thận với đôi chân.
Nắng càng lúc càng gay gắt hơn.
Đi ra đường nhựa một chút. Lúc này là 7 giờ 38 phút.
Check Point đầu tiên của cuộc chạy 25km, bên lề đường… Tôi chỉ ghé lấy chai nước rồi tiếp tục đi vì không có chỗ nghỉ ngơi xung quanh và tôi vẫn chưa cần nghỉ.
Tôi gặp Đăng ở CP1. Đăng đã từng tham gia hoạt động leo thác với tôi trong một sự kiện do Garmin Việt Nam tổ chức. Đăng đã đi 55km lần trước, lần này Đăng đăng ký 55km nhưng phút cuối chuyển xuống 25km…
Sau khi qua CP1, mọi người đi qua một khu rừng nhiệt đới hơi rậm rạp hơn một chút.
Rồi tiếp tục vào rừng thông.
Đoạn đường này hẹp, chỉ đủ cho một người đi, hai bên là vực và vách núi.
Nắng ngày càng nóng, ai có mũ che nắng thì may… tôi không đội mũ.
Đoạn đường rộng hơn chút, bắt đầu có thể vượt qua… cũng là lúc bụi bắt đầu nhiều.
Đường đi khó hơn, cần phải linh hoạt hơn. Năm nay ban tổ chức cho chúng ta đi qua những con đường thực sự khác biệt so với những năm trước, khi hầu hết là đi qua đường lớn hơn, bằng bê tông, nhựa… chỉ là có nhiều bụi hơn.
Khi xuống dốc thì bụi còn hơn nhưng khi leo lên cần nhiều oxy và hít vào là ngột ngạt vì bụi.
Một vận động viên nữ cố dùng gậy để giảm tốc độ khi xuống dốc.
Không phải ai cũng vượt qua được đoạn dốc này một cách dễ dàng.
Bắt đầu đến đoạn đường chật chội… đường rất hẹp, khúc cua khó qua và đông đúc, vì vậy mọi người đi chậm lại, đoạn này thực sự là thử thách.
Tôi và một số bạn mở đường phía trên. Sau một lúc, tôi nhận ra rằng những hành động như vậy có thể gây nguy hiểm cho những người đi phía dưới bởi vì có thể làm rơi đá xuống, và không có chỉ dẫn từ tổ chức cho đoạn đường này.
Đoạn kẹt này rất đông và sôi động, cần phải vượt qua khó khăn. Chỉ cần không có bụi thì sẽ tuyệt vời.
Phía dưới là hai hàng khác đang đi liền nhau.
Mình thích lại đoạn này vì nó thử thách và không bụi, thật sự là đường trail… chỉ tiếc là quá đông.
Gần như không có đường rõ ràng, mọi người chỉ đi qua những chỗ có thể đi được.
Sau đoạn này là một khúc rất khó. Mọi người phải dựa vào dây thừng để đi vì đường rất chật.
Mình thích những đoạn như này để vượt qua thử thách và chụp những bức ảnh đẹp.
Các bạn bám vào dây thừng để leo lên dốc.
Một số người chọn cách leo thẳng lên mà không cần dây thừng. Mình chạy lên ngay.
Đăng đi cùng đoàn ở bên dưới. Ở khúc này mình vượt qua Đăng.
Một số người vượt qua bằng dây thừng do ban tổ chức chuẩn bị sẵn, một số đi bên ngoài lối đi. Mình đi bên ngoài và dừng lại chụp hình.
Sau khi vượt qua con dốc, mọi người nghỉ ngơi một chút, ai còn sức thì tiếp tục đi.
Bụi lại xuất hiện, nó bám rất nhiều.
Mọi người cố tình đi xa ra để tránh bụi nhưng không hiệu quả vì nghe đồn không kịp 12 giờ sẽ bị loại. Thực tế khi đến trạm mới biết đã là 13 giờ.
Và cách CP2 của cự ly 25km khoảng 2km đã ra khỏi rừng, có đường thẳng đi…
Một số người mạnh mẽ vẫn tiếp tục chạy và lên đường dẫm bụi.
Mình quyết định không tiếp tục đi sau Check Point này vì trời quá nắng và đường quá bụi.
Bác sĩ đang đợi xem có ai cần được hỗ trợ sức khoẻ không. Bên cạnh là một cái bạt được trải ra để những người cần nghỉ ngơi có thể nằm xuống.
Check Point 2 nằm sát đường, nhưng là đường đất bụi, không một chút bóng mát, xung quanh đầy rác bụi… Nhìn anh em chạy bộ toàn là những người xuất sắc nhưng phải đối mặt với điều kiện này thật là đáng tiếc.
Bộ dụng cụ cấp cứu.
Thật là thất vọng với các điểm kiểm tra. Bụi bặm, bẩn thỉu, ồn ào… Trong khi chỉ cần đi lùi hoặc đi thêm 500m là đến được khu rừng thông mát mẻ… Ban tổ chức có vẻ thiếu suy nghĩ, toàn bộ dân elite chạy bộ mà, chắc phải nghĩ thêm một chút thì tốt hơn.
Rác đang được để ngay trước con đường tới Check Point. Thẩm mỹ và sắp xếp của BTC ở đâu?
Sau khi thông báo không tiếp tục chạy, tấm bib của mình bị cắt, mình đợi một tiếng sau đó có xe đến đưa ra điểm tập trung để chờ xe lớn đưa về.
Thấy các bạn tiếp tục chiến đấu với bụi và nắng, mình quyết định rằng bỏ cuộc là đúng đắn.
Lúc này mình nhớ rằng bánh xe là một phát minh vĩ đại nhất của loài người... Thương các bạn phải đi bộ.
Sau khi đi xe khoảng 10 phút, mình đến trạm CP tiếp theo, còn 5,5KM nữa tới đích. Thấy một chàng trai bị chuột rút nằm rên và một thành viên của ban tổ chức đang cứu giúp…
Chỉ còn 5,5KM nữa thôi, hãy cố gắng lên.
Mình gặp Đăng lại. Đăng nói rằng có lẽ em bỏ cuộc… Mình khuyên Đăng rằng còn 5,5KM, hãy cố lên nếu còn sức, đừng bỏ phí cơ hội.
Mình được gia đình đến đón và đưa đi ăn cơm gà Thái Tài. Mặt đã bị cháy đỏ, môi cũng cháy rát… Sau đó sẽ bong da da. Trong lúc chờ cơm, mình ngủ một chút và bị con gái chụp lén.
Vì sao mình chụp Vivo X100 Pro trong chuyến này?
Trong đánh giá về camera của Xiaomi 14 Ultra, nhiều người nói rằng Vivo X100 Pro chụp đẹp lắm, thậm chí đẹp hơn cả 14 Ultra. Mình thấy lạ vì X100 Pro dùng cùng camera với X90 Pro mà mình từng sử dụng trong chuyến du lịch Philippines năm ngoái và thấy rất ổn, nhưng không thể vượt qua Xiaomi 12S Ultra hay 14 Ultra. So với Xiaomi 13 Ultra thì cũng được (mình không đánh giá Xiaomi 13 Ultra như 12S Ultra và 14 Ultra).
Hình chụp bằng Vivo X90 Pro có cùng cảm biến với X100 Pro.
Sau chuyến đi này, X100 Pro đã chứng tỏ không kém cạnh X90 Pro, ngang bằng Xiaomi 13 Ultra và vượt trội hơn so với các smartphone khác nhờ trang bị cảm biến type 1'. Tuy nhiên, X100 Pro so với 14 Ultra hay 12S Ultra vẫn thua kém về màu sắc, độ tương phản, HDR… Hình ảnh theo phong cách smartphone, sáng đều hơn… thiếu sự bão hòa màu sắc, không đạt được độ trong trẻo và cảm xúc sâu sắc như Xiaomi 12S Ultra hay 14 Ultra.
https://www.flickr.com/gp/cuhiep/dp012796uK