Bước chân chìm đắm trong không khí dịu dàng, Attapeu là điểm đến lý tưởng cho những người muốn tránh nóng ngột miền Trung Việt Nam. Hành trình từ Tây Nguyên đến biên giới là một cuộc phiêu lưu đầy thú vị.
Những bài hát về Trường Sơn hòa mình vào không khí, nhưng tại cửa khẩu Bờ Y (Kon Tum), ánh nắng mặt trời vẫn khắc nghiệt nhưng đầy tươi mới.
Dưới nắng gắt tại cửa khẩu Bờ Y (Kon Tum), Attapeu mở ra với bức tranh hòa quyện giữa thiên nhiên hùng vĩ và sự bình yên của biên giới Nam Lào.
Đường mòn quanh co dẫn du khách khám phá vùng đất hùng vĩ. Màu xanh rừng ngập tràn, cây thụ đồng loạt mạnh mẽ giữa núi đồi, tạo nên bức tranh hùng vĩ. Cơn mưa nhẹ bắt đầu rơi, làm cho con đường trở nên mềm mại, uốn lượn quanh sườn núi hiểm trở. Attapeu, nơi hòa quyện hài hòa giữa thiên nhiên và sự bình yên.
Vùng biên giới Attapeu sôi động nhất là huyện Samakhixay. Đến nơi khi trời tối, không gian chỉ còn âm nhạc của gió và ánh trăng nhẹ nhàng. Mùa mưa bắt đầu, trăng giữa đêm đậm đặc hơi sáng, tô điểm cho không khí lãng mạn và bí ẩn.

Sáng sớm tại cầu Xekong, không khí tươi mới sau cơn mưa. Ánh nắng bình minh phản chiếu trên dòng sông Xekong, tạo nên khung cảnh tuyệt vời. Chợ sáng sớm dưới chân cầu sôi động, với hàng rau tươi mát và cá tươi vừa được đánh bắt. Tiếng cười, tiếng đàn bàn, và hương vị quen thuộc của chợ sớm Việt Nam khiến tôi cảm thấy gần gũi.
Khám phá chợ sáng Attapeu, tôi bỗng nhớ đến hương vị ấm áp của đồ ăn gia đình. Mặc dù mới rời xa, nhưng hồi tưởng về bữa cơm nhà đã làm tôi thèm muốn.

Tới chợ, tôi luôn thích lang thang giữa hàng rau, hít thở không khí tươi mới từ những đám rau vừa được hái. Không khí và thổ nhưởng ở đây tương tự Việt Nam, với đủ loại rau muống, rau lang, đậu, cà...

Buổi sáng náo nhiệt tại chợ. Ảnh: Thanh Bình
Con đường dẫn tôi đến cửa thiền, chỗ Wat Luang, một ngôi chùa lớn tại Samakhixay, làm tôi say đắm ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Kiến trúc chùa với những tháp phức tạp, tráng lệ, hoa văn tinh xảo, màu sắc rực rỡ. Màu chủ đạo đỏ và vàng phô diễn trong ánh chiều chênh chếch, tạo nên bức tranh hài hòa. Dân tộc Lào rõ ràng thể hiện trên khuôn mặt và trang phục của các tượng thần. Du khách nếu đến đây mà không ngưỡng mộ những ngôi chùa cổ kính, không đắm chìm dưới bóng cây chăm pa, thì như đã bỏ lỡ nét văn hóa độc đáo của người Lào.
Chắc chắn, ai đến với xứ sở Triệu voi, nếu không ghé thăm những ngôi chùa cổ, không mê mải dưới bóng hoa chăm pa, không kính phục trước sự huyền bí của các bức tượng Phật, thì coi như chưa hiểu rõ về nền văn hóa đặc sắc của đất nước này.

Góc tháp thờ các Phật tử đã khuất tại chùa được trang trí tinh tế, công phu với nhiều kiểu dáng khác nhau. Đây là đặc điểm kiến trúc nổi bật của chùa chiền Lào. Ảnh: Thanh Bình

Ngôi chùa tỏa sáng dưới ánh nắng vàng. Ảnh: Thanh Bình

Mái dốc là đặc trưng phổ biến của nhiều ngôi chùa ở Lào. Người ta nói rằng, những đường cong trên các họa tiết được lấy cảm hứng từ đôi bàn tay duyên dáng của cô gái Lào khi nhảy múa Lăm vông. Ảnh: Thanh Bình
Ánh nắng chiều làm rạng ngời mái chùa cong vút. Nắng lung linh trên mọi đường nét, trên từng bức tượng cổ, cả trong đám cỏ non xanh mát. Trong không gian màu sắc rực rỡ, hoa chămpa trắng tinh khôi như hòa mình. Đây chính là quốc hoa của xứ sở Triệu Voi, mang đến sự thanh tịnh khi bước vào khu vực thiền.
Với tư cách là quốc hoa, hoa chămpa trở nên quan trọng trong nhiều sự kiện tại Lào. Cô gái Lào thường xuất hiện rực rỡ trong bộ suea mai và sinh mai Lao, khoác lên mình chiếc khăn pha biêng tinh tế, tóc cài bông chămpa trắng, tô điểm nét vàng quyến rũ. Trang phục truyền thống Lào như “suea mai” (áo), “sinh mai Lao” (váy dài) và “pha biêng” (khăn quấn) thường được kết hợp với hoa chămpa, tạo nên vẻ đẹp duyên dáng. Hoa chămpa cũng thường được sắp xếp thành vòng đeo cổ tặng cho khách quý và trang trí trên các mâm lễ trong những dịp đặc biệt.

“Hoa đẹp Chămpa, bấy lâu nay vẫn mãi tỏa hương thơm, như người vẫn lưu luyến mùi hương của quê hương” (Trích lời bài hát “Hoa Chămpa” - dân ca Lào).

Cô gái Việt trên đất Lào. Ảnh: Thanh Bình
Buổi sáng sớm, bạn có thể chứng kiến nghi lễ khất thực (Tak Bat). Nhà sư đi qua các con đường để nhận đồ khất thực từ người dân, là nguồn thức ăn duy nhất trong ngày. Thức ăn còn được phân phát cho người nghèo và các con vật nuôi trong chùa. Hành động này, theo tinh thần Phật giáo Theravada, không chỉ giúp nhà sư đồng cảm với cuộc sống người dân mà còn mang lại công đức cho người cúng dường, cầu nguyện ban phước cho họ hàng ngày.

Các thiền sư sẵn sàng bắt đầu hành trình khất thực trong buổi sớm tĩnh lặng, bước chân êm đềm trên đường đi trần gian.

Từ người trẻ tới người già, tất cả đều lòng thành kính khi cúi đầu dâng thức ăn. Đây là lễ nghi tôn giáo, vì vậy muốn ghi lại hình ảnh, hãy giữ sự tôn trọng từ xa, tránh sự đậm chất tham gia và hãy để cho lễ nghi diễn ra một cách trang nghiêm nhất.
Thời gian ngắn ngủi của cuộc hành trình không cho phép tôi lưu lại Attapeu lâu dài. Tạm biệt Attapeu, tôi tiếp tục chuyến đi của mình. Nhưng tôi không muốn nói lời chia tay hay hẹn gặp lại, chỉ đơn giản là “Sabaidee Attapeu”. Tôi muốn chào tạm biệt mảnh đất này để mang theo cảm xúc như người đã đến, chứ không phải người đi. Tôi hi vọng một ngày không xa, sẽ quay lại Attapeu, để lại dấu ấn của mình trong hồi ức của nơi này!
Tác giả: Lê Việt An
*Bài viết tham gia chương trình Mytour Goglobal
Mytour Goglobal là chương trình viết blog giới thiệu những điểm đến tuyệt vời trên khắp hành tinh, thuộc khuôn khổ chương trình Mytour Go & Share. Đây là cơ hội đặc biệt để giới thiệu những điểm du lịch độc đáo trên toàn thế giới đến với mọi người. Mỗi bài viết đáp ứng yêu cầu sẽ mang về cho bạn 1.200.000 VND và có cơ hội trở thành Cộng tác viên của Mytour. Thông tin chi tiết về chương trình có thể xem tại: https://trv.lk/goglobal