Đề bài: Hóa thân vào vai Lão Hạc, kể về câu chuyện bán chó với ông giáo
1. Dàn ý
2. Mẫu số 1
3. Mẫu số 2
4. Mẫu số 3
Hóa thân thành Lão Hạc, kể về chuyện bán chó với ông giáo
I. Dàn ý Đóng vai Lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo (Chuẩn)
1. Khởi đầu
Tổng quan về tình huống bán chó/
2. Phần Chính
- Khi đến nhà ông giáo báo tin bán chó:
+ Thông báo việc bán cậu Vàng đã xong.
+ Giữ vẻ vui vẻ nhưng bên trong tôi như đang tràn ngập nước mắt.
- Mô tả quá trình bán chó cho ông giáo:
+ Lẽo đẽo trong tiếng khóc.
+ Lừa cậu Vàng về ăn cơm, bất ngờ thằng Mục nhảy ra và bắt gọn.
+ Tự trách bản thân vì lừa dối một con chó.
- Lời an ủi từ ông giáo:
+ Dù là bán hay giết chó, đều là cách giúp chúng tá tái sinh trong kiếp mới.
+ Suy ngẫm về ý nghĩa của kiếp người.
3. Kết luận
Nhìn lại sau câu chuyện bán cậu Vàng.
II. Mẫu Bài viết Đóng vai Lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo
1. Đóng vai Lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo, mẫu 1 (Chuẩn)
Sau cơn ốm kéo dài hai tháng mười tám ngày, số tiền dành dụm đã tan sạch. Hoa màu bị bão tàn phá, tôi không còn cách nào khác ngoại trừ việc phải bán cậu Vàng. Ngay sau khi giao dịch, tôi vội vàng chạy đến báo cho ông giáo:
- Tôi đã bán cậu Vàng rồi, ông giáo ạ, vừa bán xong!
Ông giáo nghe thấy có vẻ ngạc nhiên. Có lẽ ông ấy tưởng tôi sẽ không bao giờ bán đi chú chó thân yêu của mình. Tôi coi cậu Vàng như một phần của gia đình, nhưng trong hoàn cảnh khó khăn, tôi buộc phải làm điều đau lòng đó. Vừa khóc vừa chia sẻ với ông giáo:
- Ông giáo ơi! Thật đau lòng, nó không biết gì cả. Ban đầu, nó ngoan ngoãn và lắng nghe tôi, nên chúng tôi bắt nó rất dễ dàng. Tôi gọi nó về để cùng ăn cơm, nhưng thằng Mục và thằng Xiên, hai thằng này, nảy ra và bắt chân cậu Vàng, trói chặt từng chân. Nhìn thấy nó nằm đó, tôi đau lòng vô cùng. Nó thông minh lắm, biết rõ tình hình nhưng không còn sức để vùng vẫy. Nó chỉ nằm im, đôi mắt nhìn tôi, đầy trách nhiệm, như là đang trách móc tôi vì tôi đã đánh đổi lòng tốt với nó để bán nó. Ông giáo an ủi tôi:
- Cụ đừng lo lắng, nó không hiểu gì đâu. Hơn nữa, người nuôi chó nào cũng phải đối mặt với việc bán hoặc thịt thôi. Dù là bán hay giết, đều là cách giúp chúng tá tái sinh trong kiếp mới.
Nghe lời ông giáo, tôi chấp nhận. Tôi chỉ mong cậu Vàng sẽ có một kiếp người tốt hơn kiếp người của tôi.
Xong chuyện với chú chó, ông giáo mời tôi ở lại, thư giãn với ăn khoai, nước chè và một điếu thuốc lào. Nhưng tâm trí tôi không còn để thư giãn, tôi muốn nhờ ông giáo một việc. Đó là trông nom cho con trai tôi trong mảnh vườn và gửi tiền từ việc bán chó để ông giáo quản lý công việc hậu sự. Sau khi nài nỉ, ông giáo cuối cùng cũng đồng ý, và tôi mới cảm thấy an tâm khi rời đi.
2. Mẫu Bài viết Đóng vai Lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo, mẫu 2 (Chuẩn)
Cuộc đời tôi như một chuỗi ngày cùng con chó, đầy chất cay đắng. Cậu Vàng không chỉ là thú cưng, mà như một phần của gia đình. Nhưng số phận không mỉm cười với tôi, và để dành dụm giữ lại mảnh vườn, tôi đành phải bán cậu Vàng. Khi bán xong, nỗi đau chua xót không giữ lại, tôi đến tìm ông giáo để chia sẻ:
- Cậu Vàng đã đi, ông giáo ạ!
Ông giáo nghe có vẻ ngạc nhiên và hỏi tôi về cách bắt nó. Tôi khóc lóc kể với ông giáo:
- Nó không biết gì cả, ông giáo ơi! Tôi khổ lắm, lừa dối cả con chó. Gọi nó về như mọi khi, nó vui vẻ chạy đến, nhưng thằng Mục và thằng Xiên nảy ra, bắt nó và trói chặt. Nó nằm đó, ánh mắt trách móc tôi, như là đang nói 'Lão đánh đổi lòng tốt với tôi để bán tôi đi'. Ông giáo động viên tôi:
- Cứ yên tâm, nó không hiểu gì đâu. Dù là bán hay giết, đều là cách giúp chúng tá tái sinh trong kiếp mới.
Nghe ông giáo nói, tôi hiểu, kiếp chó có khổ cùng, hóa kiếp người có lẽ sẽ sung sướng hơn, nhưng trong thế giới của tôi và ông giáo, kiếp người cũng không mấy hạnh phúc.
Tôi hướng về phía ông giáo, cả hai đều cười chua chát, tiền từ việc bán chó nằm trong tay, tôi quyết định nhờ ông giáo giúp đỡ những công việc cuối đời. Ông giáo đồng ý, tôi trao tiền cho ông và sau đó rời khỏi nơi đó.
3. Mẫu Bài viết Đóng vai Lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo, mẫu 3 (Chuẩn)
Sáng nay, tôi đã chấp nhận bán cậu Vàng, người bạn đồng hành trung thành của con trai. Quyết định này đầy đau lòng, nhưng tôi không muốn tiêu pha tiền dành cho con. Sau khi chó bị bắt, tôi ngay lập tức chạy đến nhà ông giáo để thông báo:
- Cậu Vàng đã đi, ông giáo ơi!
Tôi truyền đạt tin cho ông giáo, đôi mắt lướt qua giọt nước mắt. Khi ông giáo hỏi về cách bắt chó, tôi không kìm được cảm xúc, khóc lóc khi kể lại. Tôi nghĩ về những khổ đau trong cuộc sống, lừa dối cả một con chó. Cậu Vàng không hiểu gì, khi nghe tiếng gọi, nó chạy về vui vẻ, nhưng thằng Mục và thằng Xiên nhanh chóng xuất hiện, bắt nó và trói chặt. Nó nằm đó, ánh mắt như trách móc tôi, như là nói 'Lão đã đánh đổi lòng tốt của tôi để bán tôi đi'. Ông giáo động viên tôi:
- Yên tâm đi, nó không hiểu gì cả. Dù bán hay giết, đều là cách giúp chúng ta tái sinh trong kiếp mới.
Mặc dù cuộc đời đầy sóng gió, nhưng tôi vẫn giữ vị tha, biến kiếp chó thành kiếp khổ. Cho dù đã trở thành người, nhưng không muốn cuộc đời tôi giống như kiếp người của tôi. Nghe ông giáo than thở, kiếp người khổ đau, chỉ mong nó không phải là kiếp người của tôi.
Tôi nở nụ cười, nhưng không muốn đề cập đến cậu Vàng nữa. Ông giáo đề xuất pha ấm chè đặc và ăn khoai lang luộc, nhưng tôi từ chối. Tôi giữ ông giáo cho những công việc khác, đặc biệt là trông coi vườn và gửi tiền để ông giáo lo hậu sự cho tôi.
"""---KẾT THÚC"""---
Để tạo điểm nhấn sống động về lão Hạc, hãy tìm hiểu rõ về cuộc sống và bản tính của ông. Các em có thể tham khảo những bài văn như Lão Hạc trở về làng và thăm mộ cha qua góc nhìn con trai, Chứng kiến ông Giáo khi lão Hạc báo tin bán chó, hoặc trong vai vợ ông giáo, kể mẩu chuyện trong truyện Lão Hạc. Nếu bạn là người nghe lão Hạc kể chuyện bán chó với ông giáo, câu chuyện đó sẽ được bạn ghi như thế nào?