Trong cuộc sống này, mỗi người đều phải làm việc. Nhưng có những người, khi làm xong việc, được mọi người ngưỡng mộ và kính trọng. Trong khi đó, có những người chỉ chạm tay vào công việc một chút là đã thấy mắt mù màu. Tại sao lại như vậy?
Thật sự, tất cả phụ thuộc vào tâm trạng. Những người làm việc với tâm trạng 'tôi phải thể hiện khả năng và uy tín của mình' thì họ rất cẩn thận. Họ làm mọi việc một cách tận tâm, xuất sắc. Nhưng những người lơ ngơ, không coi trọng bản thân, họ làm việc chỉ để qua được, không để tâm vào. Họ có mặt, họ làm, nhưng tâm hồn chẳng nơi nào. Trên thế giới này, ai cũng phải làm việc. Nhưng có người làm việc, và có người làm đại. Kinh hãi nhất là gặp người làm đại. Bạn phải làm hoặc không làm. Nếu làm, hãy làm tốt. Nếu không, hãy tránh xa đi. Đừng làm người ta phải ngạc nhiên hoặc tự hỏi bạn là ai và đang làm gì. Nếu bạn không biết, đừng làm. Nếu bạn không hiểu vì sao, hãy rời đi. Nếu bạn không rõ bạn đang làm gì, hãy từ bỏ. Đừng làm người khác phải hổ thẹn vì bạn không biết mình đang làm gì. Đừng để bản thân trở thành trò cười của thế gian chỉ vì bạn không hiểu bạn đang làm gì.
Tuy Nhiên...
Nhưng... Cuộc sống luôn có những 'nhưng'...
Dù Không Thích Nhưng Vẫn Làm Vì Cần Tiền
OK, Tiền Là Cái Gì? Đừng Chơi Bẩn!
Liệu Có Được Không? Hay Chỉ Là Lý Do Để Né Tránh?
Dù Không Muốn Nhưng Bị Ép Làm
Có Ai Bắt Được Ai?