Tôi nói với mẹ về quyết định của mình, tôi sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, mọi nỗi đau trong tương lai. Chỉ cần được ở bên anh.
Sau này, khi chúng ta đã sống chung dưới một mái nhà, đã có con đầu lòng và anh vẫn luôn hỏi tôi điều đó. Tại sao tôi từng từ chối và tránh xa anh? Khi mà anh kiên nhẫn theo đuổi và tôi cứ lạnh lùng làm anh đau lòng.
Mỗi khi anh hỏi, tôi chỉ cười nhẹ. Tôi nói lúc đó chưa thực sự yêu anh, chỉ xem anh như một người bạn. Nhưng cả hai chúng ta đều biết đêm đó đáng nhớ như thế nào. Khi tôi tan ca muộn đã hơn mười giờ, xe hỏng giữa đường và tối tăm khắp nơi. Nhưng điều đáng kể không phải là vậy. Một nhóm thanh niên, không rõ đến từ đâu, chênh vênh trên đường và thấy tôi cô đơn không giúp đỡ mà chỉ trêu chọc. Tôi sợ hãi nhưng may mắn có anh đến kịp thời, họ phân tán và tôi an tâm.
Có anh ở bên, bảo vệ và che chở, đó là đêm tôi cảm nhận được tình yêu ấm áp đầu tiên.
Tôi thường nhắc lại kỷ niệm đó để anh hiểu, tôi chỉ yêu mình anh thôi. Nhưng anh vẫn tự hỏi liệu tôi đã yêu ai đó trước đây nên mới mất nhiều năm để đồng ý lập gia đình với anh.
Bây giờ khi em là người phụ nữ của anh, lòng em chỉ trao riêng cho anh, liệu anh có cảm nhận được hạnh phúc ngày càng trỗi dậy không? Con cái của chúng ta đang từng ngày lớn lên, và sớm thôi, em sẽ đón chào thêm một thành viên mới trong gia đình nhỏ của chúng ta.
Kỷ niệm ngày cưới luôn là dịp đặc biệt, và mỗi khi đến ngày đó, em lại mở hai cuốn album ảnh đầy kỷ niệm của chúng ta. Những bức ảnh tươi sáng kia chứa đựng hạnh phúc biết bao, và khi nhìn vào đó, anh có cảm giác như quên hết mọi lo lắng và chỉ muốn ôm em thật chặt.
Một ngày nọ, khi chúng ta cùng nhau làm dọn nhà, anh bất ngờ khi phát hiện ra một cuốn sổ được em giấu kỹ trong ngăn tủ. Anh không thể nào kiềm chế được sự tò mò, và khi mở ra những trang đầu tiên, anh đã bị cuốn vào những dòng chữ đầy cảm xúc của em.
Anh có biết, từ ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau, trái tim em đã dành trọn cho anh? Rồi hạnh phúc kéo đến khi em biết anh cũng chung tình với em. Nhưng liệu anh có biết, lý do khiến em từng ngần ngại chấp nhận tình yêu của anh không? Mẹ từng cảnh báo em về căn bệnh bẩm sinh của em trai anh, và em lo sợ nếu hai chúng ta kết hôn và có con, nguy cơ di truyền sẽ làm chúng ta đau khổ. Em im lặng và cố gắng tránh xa anh, nhưng đêm hôm đó, trái tim em đã nói lên điều em không dám nói. Em đã quyết định, bất kể những gian khó và đau khổ có đến với chúng ta, em vẫn muốn ở bên cạnh anh.