blogradio.vn - Tôi nói với mẹ về quyết định của mình, tôi sẵn lòng đối mặt với mọi thử thách, đau khổ nếu có, miễn là được ở bên anh.
Sau này, khi anh và tôi đã sống chung một mái nhà, đã có được đứa con đầu lòng, anh vẫn thường hỏi tôi câu đó. Tại sao tôi luôn từ chối, tránh né anh, trong khi anh kiên trì theo đuổi, chờ đợi một cái gật đầu từ tôi, nhưng tôi vẫn lạnh nhạt, làm anh đau lòng.
Mỗi khi anh hỏi, tôi chỉ biết mỉm cười. Tôi nói rằng, vào thời điểm đó, tôi chưa thực sự yêu, chỉ coi anh như một người bạn. Nhưng cả hai phải biết ơn buổi tối đó, khi tôi tan ca về nhà sau một ngày làm việc dài, sau khi lái xe được một đoạn thì xe hỏng. Mặc dù trời đã tối và nhà tôi cách xa, nhưng điều đó không quan trọng. Quan trọng là có một nhóm thanh niên, cũng khoảng năm, sáu người, tuổi tôi, không rõ họ đến từ đâu và đang trở về nhà, họ dừng xe bên đường, sau đó nhìn thấy tôi trong tình trạng đó, không giúp đỡ mà còn chế giễu và tiến lại gần tôi. Tôi nói rằng, nếu không có anh, tôi không biết phải làm sao, bởi chỉ cần nhìn và nghe những gì họ nói, tôi đã hoảng sợ. Rồi anh xuất hiện, và nhóm thanh niên đó liền tan rã, khiến cho tôi cảm thấy nhẹ nhõm.
Đêm đó, có anh ở bên cạnh, có anh bảo vệ và chở che, tôi nghe tim mình đập mạnh hơn với những cảm xúc yêu thương đầu tiên.
- Bây giờ, em là vợ anh rồi, và em chỉ yêu mình anh thôi. Anh không cảm thấy hạnh phúc hơn sao, khi con cái chúng mình ngày càng lớn, và em sắp sinh thêm một đứa nữa.
Mỗi khi đến ngày kỷ niệm ngày cưới, tôi lại lôi hai cuốn album của chúng ta ra xem, những bức ảnh cưới đẹp đẽ làm anh vui vẻ, quên luôn việc hỏi tôi về điều đó.
Một ngày, khi chúng ta cùng dọn dẹp nhà cửa, anh ngạc nhiên khi thấy một quyển sổ rất đẹp tôi cất riêng trong một ngăn tủ. Anh tò mò lật ra những trang đầu tiên và bị cuốn hút bởi những dòng chữ đầy cảm xúc trong đó.
“Anh cứ hỏi tại sao mình gật đầu chậm, anh có biết không, mình đã yêu anh ngay từ lần gặp đầu tiên, và rất hạnh phúc khi biết anh cũng yêu mình. Nhưng nếu anh biết lý do, anh có giận không? Khi đó, mẹ nói rằng anh có một đứa em trai bị điếc bẩm sinh, và nếu sau này chúng ta kết hôn và sinh con mà con bị di truyền thì sẽ rất khổ. Vì vậy, mình vâng lời và sợ mẹ, nên cứ lẩn tránh anh rất nhiều lần, cho đến tối hôm đó mình mới nhận ra mình sẽ là người ngu ngốc nếu từ chối tình yêu của anh. Anh có biết không, tối hôm đó tim mình đập rất mạnh khi nhớ đến anh, và mình đã tự ý đứng sát vào anh trước khi anh đưa xe vào nhà. Mình nói với mẹ quyết định của mình, mình sẵn lòng chấp nhận mọi thách thức, đau khổ nếu có, miễn là được ở bên anh.
…
Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc khách hàng và chỉ dành cho khích lệ tinh thần trải nghiệm du lịch, chúng tôi không chịu trách nhiệm và không đưa ra lời khuyên cho mục đích khác.
Nếu bạn thấy bài viết này không phù hợp hoặc sai sót xin vui lòng liên hệ với chúng tôi qua email [email protected]