blogradio.vn - Tôi Biết Rằng Sẽ Có Những Nỗi Buồn Riêng, Nhưng Chúng Không Kéo Ta Xuống Tận Cùng của Tuyệt Vọng. Vì Sau Đó, Tôi Đã Gặp Lại Một Cô Oanh Rất Khác!
Có Lần Tôi Tâm Sự Với Một Người Bạn Rằng, Dù Tôi Yêu Quý và Trân Trọng Những Người Phụ Nữ, Tôi Cũng Sẽ Chẳng Bao Giờ Muốn Trở Thành Họ. Vì Sao Ư? Có Lẽ Vì Tôi Thấy Họ Đã Gánh Chịu Quá Nhiều Sự Đau Đớn Trong Cuộc Đời. Cả Cô Oanh Cũng Vậy.
Những Ngày Là Một Đứa Nhóc Ở Mẫu Giáo, Tôi Thường Xuyên Đi Chơi Nhà Cô Oanh. Nhà Cô Nằm Gần Nhà Tôi Với Một Con Mương Nhỏ Ở Giữa. Cô Là Thợ May. Một Trò Chơi Thú Vị của Tôi Là Nghịch Quần Áo, Ngửi Mùi Bàn Ủi Nóng, Lục Tìm Chỉ May và Vẽ Hình Bông Hoa.
Ký Ức Dần Phai Nhạt Khi Tôi Viết Những Dòng Này, Chỉ Còn Lại Hình Ảnh Một Người Phụ Nữ Xinh Đẹp, Dân Dã Nhưng Không Kém Phần Lịch Lãm. Cô Mang Một Vẻ Đẹp Của Sự Đơn Giản, Không Cần Phải Làm Đẹp. Và Bên Cạnh Đó Là Chiếc Máy May Cũ Màu Đen Rỉ Sét, Âm Thanh Dịu Dàng Mỗi Khi Cô Vận Động.
Sau Đó, Một Thời Gian Dài, Tôi Đã Quên Mất Người Phụ Nữ Đó. Bởi Vì Cô Không Phải Người Thân Của Tôi. Đến Hơn Mười Năm Sau, Khi Tôi Chuẩn Bị Thi Vào Cấp Ba, Mẹ Mới Kể Lại Cho Tôi Nghe Về Tình Cảnh Hiện Tại Của Cô. Đời Người Thật Khó Lường!
Vài Năm Qua, Chồng Cô Đã Mắc Phải Một Chứng Bệnh Di Truyền Nặng Đến Não, Đã Đến Mức Cô Phải Xích Chồng Lại Góc Giường, Phục Vụ Cho Chồng Mỗi Ngày. Bệnh Không Thể Chữa Trị Được.
Tôi Đã Thấy Cánh Cửa Nhà Cô Được Đóng Kín, Làm Lại Bằng Tôn. Không Còn Tiếng Máy May Đều Nhịp Mỗi Chiều. Người Ta Có Thể Thay Đổi Nhanh Chóng Đến Vậy. Cô Phải Làm Thêm Một Công Việc Khác, Và Cuộc Sống Của Cô Đã Thay Đổi Đáng Kể.
Năm Ngoái, Chồng Cô Đã Qua Đời. Đám Tang Nhỏ Bé Với Vài Người Thân. Tôi Thấy Sự Ra Đi Đó Không Phải Là Đau Khổ, Mà Là Bắt Đầu Cho Một Sự Giải Thoát. Tôi Biết Sẽ Có Những Nỗi Buồn Riêng, Nhưng Chúng Chẳng Kéo Ta Xuống Tận Cùng của Tuyệt Vọng. Vì Sau Đó, Tôi Đã Gặp Lại Một Cô Oanh Rất Khác!
Biết Cuộc Sống Của Cô Không Dễ Dàng Kể Từ Khi Chồng Cô Mắc Bệnh, Mẹ Tôi Thường Mang Quần Áo Sang Nhờ Cô. Một Buổi Chiều, Tôi Nhận Ra Rằng Cô Đã Mở Rộng Cửa Nhà. Tôi Ngạc Nhiên Khi Thấy Cô Vẫn Giữ Được Nét Trẻ Trung.
Mọi Người Xung Quanh Tôi Nói Rằng Tôi Có Khả Năng Hiểu Và Cảm Thông Cho Người Khác. Nhưng Đối Với Tôi, Chỉ Cần Nhìn Vào Đôi Mắt Của Họ Là Đủ Rồi!