Hơn 30 bài mô tả con đường từ nhà đến trường lớp 5 (cực kỳ thú vị và ngắn gọn)
Đề tài: Mô tả con đường từ nhà đến trường.
Bản tóm tắt Mô tả con đường từ nhà đến trường
1. Phần khởi đầu: Đưa ra cái nhìn tổng quan về con đường thôn quê từ nhà đến trường.
2. Nội dung chính.
a. Miêu tả vẻ đẹp của con đường thân thuộc.
- Con đường này có những đặc điểm gì? (Rộng hay chật? Đất đường hay đá sỏi? Mặt đường là lát gạch hay xi măng...?)
- Đặc điểm độc đáo của con đường:
+ Phần ven đường (các dải cây, nhóm tre, hàng rào bằng lục bình, các ngôi nhà).
+ Điểm nhấn độc đáo: cây bàng hay cây lúa, một cái giếng nước.
b. Hình ảnh con đường vào buổi sáng khi tôi đến trường.
- Tính độc đáo của con đường vào lúc bình minh.
- Hình ảnh học sinh trong lúc đi học: từng nhóm, phong cách ăn mặc, cử chỉ và tâm trạng.
- Cảnh người dân làng ra ngoại, mua sắm: người ra cánh đồng, người đến chợ; phong cách ăn mặc, cách di chuyển, cách giao tiếp.
3. Phần kết: Tâm tư của tôi về con đường.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 1)
Hằng ngày, trên đường tới trường, tôi đi qua con đường quen thuộc trong làng. Con đường này giống như người bạn đồng hành dẫn tôi đến trường. Mặc dù không lớn lao, ồn ào, hay náo nhiệt, nhưng nó mang một vẻ đẹp yên bình, phản ánh cuộc sống của nông thôn.
Con đường làng uốn lượn, nối liền mọi ngõ ngách. Mặc dù chỉ là đường đất nhưng luôn được giữ gìn sạch sẽ. Hai bên đường thảm lên bởi các bụi tre, mỗi mùa hè đến là bao phủ bởi bóng mát và hương vị của trái cây chín từ các khu vườn ven đường. Đường đất màu đỏ sậm, phẳng lặng, và những đôi nhà nhỏ xinh xắn. Phía xa xa, những cánh đồng lúa vàng rực rỡ như tấm thảm lấp lánh. Con đường này che chở và bảo vệ sự bình yên cho ngôi làng thân yêu.
Vào lúc tan học, tiếng cười và lời nói ồn ào của học sinh tràn ngập con đường. Hầu hết mọi người ở địa phương đều đi bộ qua đây vì đây là con đường ít xe và an toàn. Những tiếng nói và tiếng cười từ các buổi làm việc cũng trở nên sống động trên con đường này. Dưới bóng cây tre, người dân thường dừng lại để thư giãn, giọt mồ hôi ướt đẫm trên khuôn mặt, ướt áo. Cơn gió mát làm dịu đi sự mệt mỏi, vất vả. Họ trò chuyện, cười đùa với nhau. Con đường nhỏ này luôn rộn ràng với những bước chân và những giọng nói, tiếng cười hạnh phúc.
Dạo bước trên con đường làng, trái tim tôi tràn đầy niềm vui và kỷ niệm. Tôi vẫn nhớ rõ ngày đầu tiên mẹ dẫn tôi tới trường qua con đường ấy. Những cảm xúc lo lắng, hồi hộp đều in sâu trong từng bước chân của tôi.
Bây giờ, con đường đỏ đã không còn, thay vào đó là con đường nhựa rộng lớn và mịn màng. Nhưng con đường đỏ cũ vẫn ở đây, mãi là nơi lưu giữ những bước chân đầu tiên của tôi khi đến trường.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 2)
“Quê hương” - hai từ đó đã làm cho mọi người cảm thấy gần gũi và ấm áp như thế nào? Trong ký ức của tôi, tuổi thơ luôn gắn liền với cánh đồng rộng mở và dòng sông yên bình. Tuy nhiên, con đường từ nhà tới trường mới thực sự đặc biệt với tôi, mang theo bao kỷ niệm.
Đó là một con đường nhỏ với lớp đá dăm, không quá rộng nhưng đủ cho xe tải lưu thông. Mỗi khi bước chân lên đường, tôi luôn cảm thấy rung động.
Ở đầu làng, cây gạo cao vút tạo bóng mát. Đây là nơi chứng kiến cuộc chơi của tôi và bạn bè. Hai bên đường, hàng cây đứng thẳng và xanh mát. Sau đó, là một cánh đồng mênh mông, cùng với tiếng cò kêu. Dù vậy, tôi vẫn thấy những ngôi nhà và vườn cây xinh đẹp. Ánh nắng mặt trời len lỏi qua kẽ lá tạo nên một bức tranh sống động trên đường đi. Mọi người bắt đầu xuất hiện, từ trẻ em tới người lớn đi làm, đi chợ. Con đường trở nên náo nhiệt và sôi động. Khi trưa đến, mọi hoạt động chậm lại, và đường như được ôm bởi giấc ngủ. Đến chiều, sự sống trở lại, với tiếng cười và tiếng nói vang vọng khắp nơi.
Tôi rất yêu thích con đường này. Mỗi ngày, dù đã đi qua nhiều con đường khác nhưng đường làng quê vẫn luôn ở trong tâm trí tôi, bởi nó đã là nơi tôi bắt đầu những bước đi đầu tiên trong cuộc đời.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 3)
Mỗi sáng, tôi bước trên con đường đến trường. Đây là đồng hành của tôi, chia sẻ cùng tôi niềm vui và buồn của thời học trò. Con đường không phải đẹp đến lộng lẫy, nhưng mang vẻ đơn giản, chân thành gắn liền với cuộc sống bình dị của người dân phố.
Con đường ở phố tôi thẳng và mạch lạc, không quanh co. Với bề mặt mặc dù không hoàn hảo, nhưng lại tạo nên nét giản dị. Hai bên đường, các ngôi nhà mọc lên tạo nên một hình ảnh độc đáo. Mùa hè, những chùm hoa nở rộ trắng mịn, tạo điểm nhấn thú vị.
Nơi này, nơi kia, con đường vẫn giữ vẻ yên bình, với những vết sứt lồi lõm làm cho nó thêm phần độc đáo. Các cửa hàng, cửa hiệu sát cạnh đường đem lại sự đa dạng. Tôi nhớ những ngày đặc trưng với hình ảnh con đường này.
Nhớ lại lúc mới bước chân vào lớp một, tôi cảm thấy con đường quá lớn và mình lại bé nhỏ. Nhưng khi lớn lên, tôi nhận ra nó không mất đi nét đẹp, chỉ là những kỷ niệm thay đổi theo thời gian. Cây bên đường tạo bóng mát, và tiếng chim hót rộn ràng.
Con đường là một người bạn đáng tin cậy, từ khi tôi mới là học sinh lớp một đến hiện tại. Mỗi lần xa nó, tôi luôn nhớ và quyến luyến. Dù sau này có được đi nhiều nơi khác, con đường này vẫn là điều tôi luôn nhớ.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 4)
Trong quê hương em, nhiều cảnh đẹp nhưng đẹp nhất vẫn là con đường quen mỗi buổi đi học.
Bước ra khỏi ngõ, con đường làng ngay trước mắt em. Đường gạch đã trở nên thân quen, dẫn dắt em suốt chặng đường tới trường. Cây gạo ở đầu làng, mỗi mùa xuân, hoa đỏ rực trên cành như lời chào từ ngày em trở về.
Khi bình minh, con đường sáng rực và nhộn nhịp. Các bạn học trò tập trung, tiếng cười vang vọng khiến con đường trở nên sống động.
Hàng cây bên đường tạo bóng mát, nhà mái ngói đỏ xen lẫn xanh cây. Đến đoạn liên thôn, đá dăm dẫn dắt em qua cánh đồng lúa, hòa mình trong mùi hương và gió mát.
Phía cuối con đường, trường với mái ngói đỏ, tiếng trống vang lên. Em vội vã bước nhanh, trái tim hào hứng vì giờ học sắp bắt đầu.
Con đường đã trở thành một phần không thể thiếu trong trái tim em. Em coi nó như một người bạn thân yêu. Dù sau này có đi xa, hình ảnh con đường này vẫn sẽ mãi trong em.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 5)
Quê hương em nhiều cảnh đẹp, nhưng thân thuộc nhất vẫn là con đường từ nhà tới trường.
Con đường tới trường rải đá, hai hàng cây xanh mát. Buổi sáng, đường rộn rã tiếng cười trẻ thơ, tươi vui.
Buổi trưa, con đường yên bình. Hai hàng cây quanh đường và tia nắng nhẹ tạo bóng mát. Tiếng ru từ mái nhà và tiếng võng kẽo kẹt làm đường thêm yên tĩnh.
Con đường đã ghi sâu trong ký ức em. Mỗi ngày đến trường, em nhớ về những kỷ niệm tuổi học trò.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 6)
Hàng ngày, em đi trên con đường quen thuộc. Nhắm mắt lại, em vẫn nhớ từng chi tiết của đường.
Con đường làng với đá đỏ đơn sơ, nhưng đủ cho bước chân trẻ thơ. Ngay từ ngõ, cây bàng già và hàng khuynh diệp xanh mướt làm con đường thêm phần sinh động.
Sau dòng cây xanh, hàng rào ngăn cách các nhà ven đường. Từ những ngôi nhà đó, màu xanh vườn tỏa sáng. Khi ánh nắng đầu ngày chiếu sáng, cây cau, dừa nở rộ màu hồng. Con đường làng trở nên sống động.
Đường đông vui với người lớn trên đường ra đồng, trẻ em đến trường và buôn bán. Âm nhạc của xe đạp, xe gắn máy và máy cày kết hợp với tiếng cười, tiếng hỏi thăm và tiếng trò chuyện. Gần nhà, con đường rẽ và trước mắt là trường với phượng già che nắng.
Trong tương lai, em có thể đi xa hơn trên con đường này. Tuy nhiên, hình ảnh con đường tuổi thơ sẽ luôn gắn liền trong tâm trí em.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 7)
Tuổi thơ của em kết nối với nhà, trường, sông, phố... Con đường hằn sâu trong ký ức của em.
Đường đã được nâng cấp, rộng và phẳng với nhựa. Vỉa hè rộng lớn, lát gạch nung đẹp mắt. Cây sấu trên vỉa hè đã phát triển và mang lại bóng mát cho đường, làm nó trở nên lung linh.
Buổi sáng, đường tràn đầy sức sống với xe cộ và tiếng còi. Tiếng động cơ và tiếng cười của học sinh trên đường kết hợp với tiếng chim nhảy múa trên cây sấu, tạo nên bức tranh đẹp.
Khi bầu trời rạng rỡ, ánh nắng lan tỏa, tạo nên vẻ đẹp rực rỡ trên con đường quen. Dù đông dần vắng vẻ, nhưng không thiếu sắc màu tràn đầy niềm vui. Nhà cao tầng ở hai bên đường sáng bừng, phô diễn sự giàu có. Cửa hàng sôi động, sẵn sàng chào đón khách. Phụ nữ đi chợ mang theo những gánh hàng đầy màu sắc. Cảnh tượng rực rỡ với hoa, quả, rau tươi tắn trên phố.
Khi nắng ấm, con đường như một tấm thảm lấp lánh dưới ánh sáng. Cây xanh ven đường đón nắng, giữ vẻ xanh tươi. Lá vàng rụng nhẹ, bay bổng trên vai người đi qua như biểu hiện sự lưu luyến. Hoa rơi trên vỉa hè, vẫy gọi trong cơn gió êm. Buổi chiều đi học về, em cảm nhận hạnh phúc khi thấy con đường quen mình ngày càng thêm đẹp.
Con đường là nơi chứa đựng niềm tin không chỉ của em mà còn của những người lao động. Dù là mùa hè hay mùa đông, tiếng chổi quét rác luôn vang lên, đảm bảo vệ sinh cho đường phố. Nhờ họ, con đường luôn sạch sẽ và tươi mới.
Em thương mến con đường này, nơi đã làm bạn với em trong suốt những ngày cắp sách đi học. Em biết ơn công lao của những công nhân vệ sinh, người đã quét rác mỗi ngày, giữ cho con đường luôn sạch sẽ.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 8)
“Con đường đến trường” - tên gọi nghe rất quen. Mỗi ngày chúng ta bước trên nó để đến trường. Tuy đã quen với nó, nhưng hãy dành thời gian để khám phá. Con đường có nhiều điểm thú vị bạn chưa biết.
Con đường học của tôi dẫn lối qua những con phố và cảnh quan đa dạng. Mùa hè, nơi này mát mẻ bởi bóng cây, còn mùa đông, nó trở nên đặc biệt với sắc trắng hoa sữa. Hoa sữa rơi như những giọt sữa trắng muốt trên lá.
Cuối mùa thu, con đường sáng lấp lánh với màu vàng rực rỡ của hoa điệp. Những bông hoa ấy giữ mãi trong tôi kỷ niệm từ thời học tiểu học. Kỷ niệm về những ngày mưa, khi chúng tôi vượt qua những vũng nước đỏ gạch. Áo của chúng tôi, dù có cẩn thận, cũng không tránh khỏi vài vết bẩn. Nhưng giờ đây, con đường đã trải nhựa và bê tông, không còn lo bẩn. Mỗi lần đi, mùi rơm rạ mang tôi về với quê hương.
Trên con đường mùa lúa chín, chúng tôi tung tăng vui đùa. Hương thơm của lúa nơi cánh đồng làm tôi nhớ mãi lời thằng Hưng nói:
- Ước gì chúng ta mãi trẻ con như thế này, vui vẻ chơi đùa và không phải suy nghĩ gì khác.
Lúc đó, tôi cười vui vẻ với ý nghĩa của Hưng. Nhưng giờ đây, tôi thấy sự giản dị trong lời ý của anh ấy.
Ký ức tuổi thơ trên con đường đến trường luôn êm đềm. Tôi nhớ mỗi chi tiết, từ cây đến các tấm bê tông. Thậm chí, con đường đã trở thành bạn đồng hành của tôi, dù nó chỉ im lặng không nói.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 9)
Mỗi ngày, tôi đi qua con đường quen thuộc này. Từng chi tiết nhỏ, từ số nhà đến ngõ nhỏ, tất cả đã in sâu trong tâm trí tôi. Con đường không lớn và không quá ấn tượng, nhưng nó trở nên đặc biệt trong những ngày đầu đông này.
Hà Nội vào đầu đông không quá lạnh, nhưng đủ để mọi người khoác áo, đội mũ len. Phố của tôi khác biệt, với những ngôi nhà đa dạng về kích thước và hình dáng, tạo nên một dải lụa mềm mại uốn lượn.
Vì không gian hạn chế, phố tôi ít cây lớn. Dù có mưa gió, cây vẫn giữ vẻ nhỏ xinh. Trời phố tôi đôi khi bị che khuất bởi mây đen, tiếng sấm sét vang vọng, và vũng bùn xuất hiện sau mưa là điểm tô đen hình ảnh phố.
Phố tôi luôn rộn ràng với tiếng xe cộ. Sáng sớm, tiếng ồn ào từ ô tô, xe máy và tàu hỏa vọng lại từ đầu phố. Góc phố còn lại là tiếng cười đùa, ồn ào của học sinh trường Văn Chương, khiến tôi thường bị đánh thức mỗi buổi sáng.
Ban đầu, tôi không quen với sự ồn ào của phố này. Nhưng sau thời gian, tôi đã trở nên quen thuộc và thậm chí yêu thích nó. Vỉa hè hẹp, mặt đường không đều và các ổ gà là những đặc điểm đặc trưng của phố Khâm Thiên. Nhà cửa đa dạng, từ những ngôi nhà cổ kính đến những quán ăn nổi tiếng.
Mặt đường phố tôi có nhiều sắc màu, đặc biệt là sau những lần sửa chữa. Ổ gà là điều không thể tránh khỏi, nhưng chúng đã trở thành đặc trưng riêng biệt của phố. Mỗi buổi sáng, hương vị đặc trưng của phở, bún riêu và xôi làm cho không khí trở nên thêm phần ấm áp.
Những cửa hàng văn phòng phẩm, quần áo bày bán trên vỉa hè, tạo nên một bức tranh phố huyền bí. Phố tôi còn giữ lại được những ngôi nhà cổ xưa với những con rồng bạc màu. Mặc dù sống trong bối cảnh hiện đại, nhưng người dân vẫn giữ vẻ nghiêm túc nhưng không kém phần ấm áp.
Phố tôi có một di sản lịch sử đặc biệt - đài tưởng niệm Khâm Thiên, kỷ niệm đợt ném bom B52 của Mỹ. Đài được xây dựng để tưởng nhớ những nạn nhân đã hy sinh trong trận đó, với hình ảnh người phụ nữ bế con bé đã chết, biểu tượng cho nỗi đau và nỗi căm hờn.
Con đường luôn là người bạn đồng hành, chia sẻ niềm vui và buồn bên tôi. Khi tôi thất vọng, nó bình tĩnh giúp tôi. Cùng với tôi vui mừng khi tôi thành công.
Con đường đã ấn định nhiều kỷ niệm từ thuở nhỏ. Dù tôi sắp chuyển đi, tôi sẽ luôn nhớ con đường này - con đường mỗi ngày tôi đã quen.
Mô tả con đường từ nhà tới trường (mẫu 10)
Dù sau này tôi đi nhiều nơi, trên con đường từ nhà đến trường sẽ luôn gắn bó với tôi, không bao giờ bị lãng quên.
Mỗi sáng, tôi bước chân trên con đường này đầy niềm vui. Nhà tôi ở một con ngõ, ra đường lớn, cách trường chỉ vài trăm mét. Đường phẳng lì, sáng sớm luôn sôi động với xe cộ.
Dù sáng sớm, con đường vẫn sôi nổi với tiếng xe và tiếng người. Hai bên đường là các tòa nhà cao tầng, sơn mới, rực rỡ dưới ánh nắng. Trên vỉa hè, người dân đang đi bộ, học sinh đang trên đường đến trường.
Trên con đường có nhiều quán ăn sáng phong phú như phở, bánh mì. Tôi thường ghé vào đây mua sắm bữa sáng, cảm nhận sự ấm áp và quen thuộc. Gần trường, hai bên đường trở thành những hàng cây xanh mát, dẫn tôi đến trường.
Nếu bước chân vào con đường này trong mùa hè, nóng bức bên ngoài sẽ không còn là nỗi lo. Thay vào đó là hơi gió mát và tiếng chim líu lo từ khu rừng nhỏ, mang lại niềm vui cho mỗi người.
Trong tâm trí mỗi người, có những hình ảnh luôn sâu sắc, như con đường đi học. Dù chúng ta đi nhiều nơi, con đường ấy vẫn là nơi quen thuộc, gần gũi.
Con đường đi học kết nối với tuổi thơ tôi. Mỗi buổi sáng, khi nắng len lỏi qua mây và tỏa sáng, tôi cùng bạn bè trên con đường làng mát rượi. Không gian sáng sớm thoáng đãng, tiếng chim hót và sương mai tạo nên bầu không khí tươi mới.
Hai bên đường đều thảm thực vật mát mẻ. Buổi sáng, cây cối tỉnh dậy, ánh nắng làm cây trở nên sống động. Trên con đường, tôi ngắm cánh đồng lúa và cảnh sắc tự nhiên tươi đẹp.
Tôi thấy những bác nông dân đang làm việc sớm, cò trắng bay lượn trên ruộng, và ngôi nhà ngói đỏ ẩn mình trong nắng. Trên đường, tôi còn thấy học sinh và người dân địa phương vui vẻ nói chuyện và bàn luận về cuộc sống hàng ngày.
Con đường buổi sáng sôi động, mọi người đều tươi cười, nói chuyện và giao lưu. Tiếng cười, tiếng nói và mùi đất, hương đồng tạo nên bầu không khí đặc biệt. Con đường đi học đã là một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của tôi, đưa tôi đến với kiến thức và những ước mơ.