Tổng hợp trên 30 bài viết Nghị luận phân tích, đánh giá về tác phẩm văn học Chữ người tử tù hay nhất với dàn ý chi tiết giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn một cách xuất sắc hơn.
(Hơn 30 mẫu) Bài nghị luận phân tích, đánh giá về tác phẩm văn học Chữ người tử tù
Đề bài: Viết bài nghị luận phân tích, đánh giá về chủ đề và nhân vật trong truyện Chữ người tử tù (Nguyễn Tuân).
Nghị luận phân tích, đánh giá một tác phẩm văn học Chữ người tử tù - mẫu 1
Nguyễn Tuân (1910 - 1987) là một người 'sống suốt cuộc đời để tìm kiếm vẻ đẹp', ông có phong cách sáng tạo độc đáo và uyên bác. 'Chữ người tử tù' được biết đến là một trong những tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Nguyễn Tuân. 'Chữ người tử tù' được xuất bản trong tập truyện 'Vang danh một thời' được đánh giá là 'một kiệt tác văn học, hoàn hảo trong mọi chi tiết'.
Câu chuyện kể về cuộc gặp gỡ đầy ý nghĩa giữa Huấn Cao và viên ngục. Huấn Cao là một tay viết chữ tài ba nhưng bị kết án tử hình do chống lại chế độ. Tại trại giam, Huấn Cao đã gặp viên ngục - một người yêu thích 'chơi văn' và muốn có được bức chữ của ông để treo trong nhà. Huấn Cao đã được viên ngục đối xử tốt nhưng vẫn giữ thái độ lạnh lùng. Tuy nhiên, sau khi hiểu được lòng tốt của viên ngục, ông đã quyết định cho bức chữ và khuyên viên ngục nên quay về quê sống để duy trì 'một cuộc sống lành mạnh'.
Chủ đề của tác phẩm 'Chữ người tử tù' xoay quanh quan niệm về cái đẹp và cái thiện. Với Nguyễn Tuân, sự tài năng và tấm lòng không thể tách rời, và cái đẹp không thể tồn tại cùng với cái xấu. Điều này được thể hiện qua cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao và viên quản ngục. Mặc dù họ đối nghịch trong xã hội, nhưng lại đều đam mê cái đẹp. Huấn Cao là một nghệ sĩ tài năng, trong khi viên quản ngục coi trọng cái đẹp.
Ngòi bút của Nguyễn Tuân không chỉ tập trung vào Huấn Cao, mà còn tạo hình viên quản ngục một cách rõ ràng. Viên quản ngục đặc biệt quan tâm đến cái đẹp và cái tài. Mặc dù ông là một viên cai ngục, nhưng vẫn giữ được tính nhân văn. Khi nhận được chữ từ Huấn Cao, ông đã có phản ứng tích cực.
Ngoài việc xây dựng nhân vật và tình huống độc đáo, 'Chữ người tử tù' còn sử dụng thủ pháp tương phản trong cảnh cho chữ. Nhân vật được đặt trong một tình huống đối lập giữa ánh sáng và bóng tối, làm tăng thêm tính gay gắt cho câu chuyện.
Tác phẩm đã thành công trong việc phản ánh sự hội tụ giữa tài năng và tấm lòng qua nhân vật Huấn Cao. Với ngòi bút sắc sảo, tình huống truyện đặc sắc, tác phẩm này mang lại những ấn tượng khó quên.
Bài phân tích về 'Chữ người tử tù' hy vọng sẽ giúp độc giả hiểu rõ hơn về chủ đề và nghệ thuật độc đáo của tác phẩm.
Dàn ý nghị luận về tác phẩm 'Chữ người tử tù'
1. Mở đầu:
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm cũng như lý do chọn tác phẩm để phân tích, đánh giá:
+ Nguyễn Tuân (1910 - 1987) là một nhà văn tài hoa và uyên bác, luôn tìm kiếm cái đẹp trong cuộc sống.
+ 'Chữ người tử tù' xuất hiện trong tập truyện 'Vang bóng một thời', được đánh giá là một tác phẩm toàn diện, toàn mĩ.
+ Đây là một trong những tác phẩm nổi tiếng của Nguyễn Tuân, thể hiện lòng yêu nước và sự kết hợp giữa tài năng, tâm hồn và cái đẹp.
2. Nội dung chính:
a. Tóm tắt nội dung truyện:
- Huấn Cao, một tài năng viết chữ xuất sắc nhưng bị kết án tử hình do chống lại chính quyền.
- Trong thời gian bị giam, Huấn Cao gặp viên quản ngục, người rất ấn tượng với tài viết chữ của ông và muốn có một tác phẩm của Huấn Cao để treo trong nhà.
- Dù được viên quản ngục biệt đãi, nhưng Huấn Cao vẫn giữ thái độ dửng dưng. Sau khi hiểu ra lòng tốt của viên quản ngục, ông đã quyết định cho chữ và khuyên ông về quê sống để giữ gìn tốt đẹp.
b. Phân tích, đánh giá về chủ đề của truyện:
- Chủ đề: Quan niệm về cái đẹp và cái thiện của Nguyễn Tuân: Cái đẹp không thể tồn tại cùng với cái xấu, cái ác.
- Chủ đề này được thể hiện rõ qua cuộc gặp gỡ éo le giữa Huấn Cao và viên quản ngục.
c. Phân tích, đánh giá những nét đặc sắc về nghệ thuật của tác phẩm:
- Tình huống truyện độc đáo.
- Nghệ thuật mô tả nhân vật ấn tượng.
- Sử dụng thành công thủ pháp đối lập, tương phản.
3. Kết thúc:
- Tóm lược các nhận định trong phần thân bài, khẳng định giá trị của tác phẩm.
Nghị luận phân tích, đánh giá một tác phẩm văn học Chữ người tử tù - mẫu 2
Truyện 'Chữ người tử tù' được rút từ tập 'Vang bóng một thời', một tác phẩm ngắn nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa. Với ba nhân vật và ba cảnh, tác phẩm thể hiện sự giao thoa giữa quản ngục, viên thơ và Huấn Cao.
Viên thơ là người giúp việc cho quản ngục, có tâm hồn sắc sảo. Sau khi nghe về Huấn Cao, y tỏ ra khâm phục và thương tiếc. Y trở thành người đồng cảm với Huấn Cao và giúp quản ngục xin được chữ của Huấn Cao.
Ngục quan là một người tài tử chọn nghề sai lầm. Giữa một thế giới tàn nhẫn và lừa dối, ngục quan lại thể hiện tính cách dịu dàng và biết trân trọng người khác, như một âm thanh trong trẻo chen vào giữa bản nhạc xô bồ. Lần đầu gặp Huấn Cao trong tình huống nhận tù, ngục quan tỏ ra kính trọng và biểu lộ sự nhẹ nhàng đặc biệt với Huấn Cao. Suốt nửa tháng, ngục quan bí mật gửi viên thơ đến dâng rượu và đồ ăn cho Huấn Cao và các đồng bọn của ông.
Lần thứ hai, khi gặp lại Huấn Cao, ngục quan tỏ ra nhẹ nhàng và khiêm tốn, muốn thể hiện lòng chân thành đối với Huấn Cao. Tuy nhiên, ông Huấn đã phê phán mạnh mẽ, gần như đuổi đánh ngục quan ra khỏi phòng. Mặc dù vậy, ngục quan vẫn giữ bản tính ôn hòa, lịch sự và rời đi một cách tế nhị.
Ngục quan là một nhà nho có hiểu biết sâu rộng về sách thánh, ước mơ cuộc đời của y chỉ là có một ngày được treo một câu đối do Huấn Cao viết ở nhà riêng. Y sống trong bi kịch vì y thích Huấn Cao nhưng lại phải giữ tù ông. Quản ngục đau khổ nhất có lẽ là không dám đối diện với Huấn Cao vì cảm thấy mình và Huấn Cao rất xa nhau. Tuy Huấn Cao bị giam cầm, nhưng ông vẫn tự do tinh thần. Điều này thể hiện tính cách của ngục quan là một người biết quý trọng tài năng và yêu cái đẹp.
Trong cảnh việc cho chữ, có một hình ảnh đặc biệt: 'ánh sáng đỏ rực của một đuốc thắp sáng ba người đang cùng nhau trên một tấm lụa mịn trong tình hình tĩnh lặng'. Ánh sáng này thể hiện sự sáng tỏ của thiên lương, làm tỉnh táo ngục quan. Chi tiết nhỏ nhưng ý nghĩa, như việc ngục quan dùng tiền để đánh dấu chữ trên lụa, hay việc y vái tử tù một lần nữa trước khi rời đi, đều là những điểm nhấn đáng chú ý. Một cái vái nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, hiếm có.
Sau khi Huấn Cao bị giải ra khỏi trại giam, có thể ngục quan sẽ trở về quê nhà và sống một cuộc sống bình dị để giữ gìn sự trong sạch và lành mạnh. Nguyễn Tuân đã vẽ nên ngục quan với nhiều đặc điểm hấp dẫn. Dù đã già nua nhưng ngục quan vẫn giữ một vẻ ngoài tĩnh lặng và thanh nhã. Trong một thời đại đầy rẫy sự hỗn loạn và tham lam, ngục quan là biểu tượng của sự thanh cao. Nhân vật này đã phản ánh sâu sắc chủ đề của tác phẩm.
Huấn Cao là một nhân vật bi tráng, cao quý, và mang một vẻ đẹp lãng mạn.
Với sự xuất hiện của Huấn Cao, đã có nhiều lời đồn về ông: 'người được ca tụng...', 'nhiều người nhắc đến tên ông...', 'một tên tù nổi tiếng...'. Điều đó cho thấy Huấn Cao không phải là một người bình thường!
Ngục quan và viên thơ lại đều ấn tượng bởi tài năng của Huấn Cao. Họ ngạc nhiên: 'người đứng đầu...', 'người mà cả xã tôi vẫn khen ngợi tài viết xuất sắc và nhanh nhẹn...', một tên tù nổi tiếng 'văn võ đều có tài'.
Nguyễn Tuân sử dụng bút pháp tinh tế để giới thiệu nhân vật Huấn Cao, tạo ra sự cuốn hút nghệ thuật đặc biệt.
Huấn Cao là một nhân vật gan dạ, không sợ chết và không ngại thách thức cường quyền bạo lực. Ông ta coi thường vàng bạc quyền lực, nhưng lại tôn trọng tình bạn và tinh thần nhân đạo.
Chữ của Huấn Cao không chỉ đẹp về hình thức mà còn chứa đựng tinh thần cao quý và tầm nhìn sâu sắc. Mỗi nét chữ, mỗi bức thư họa đều thể hiện một lý tưởng, một hoài bão cao đẹp.
Huấn Cao coi thiên lương là gốc của đạo lý và quý trọng người có tài năng. Cảnh 'cho chữ' được miêu tả lãng mạn, tạo nên một không khí trang nghiêm và bi tráng.
Đọc 'Chữ người tử tù', ta cảm nhận được sự tinh tế và sâu sắc trong văn của Nguyễn Tuân, là một bài học về đạo lý và nhân cách.
Hai câu văn 'Thiếu chút nữa ta phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ' và 'Kẻ mê muội này xin bái lĩnh' là những bài học về sự cao quý và sáng giá của con người.
Nghị luận phân tích và đánh giá về tác phẩm văn học 'Chữ người tử tù' - mẫu 3
Nhà văn Nguyễn Tuân đã thành công trong việc khắc họa vẻ đẹp toàn diện của tác phẩm 'Chữ người tử tù', từng bước bộc lộ bản sắc độc đáo và tồn tại mãi với thời gian.
Nguyễn Tuân, một nhà văn vĩ đại của Việt Nam, đã tạo ra những tác phẩm toả sáng với vẻ đẹp nhân văn cao quý. Trong đó, 'Chữ người tử tù' là một trong những tác phẩm nổi bật nhất của ông, khắc họa một con người với tâm hồn cao thượng và tinh thần bất khuất.
Tác phẩm 'Chữ người tử tù' của Nguyễn Tuân đã thành công trong việc tạo ra một cốt truyện đặc sắc và đầy kịch tính, khắc họa một bức tranh đẹp về sự đấu tranh giữa cái thiện và cái ác.
Tác phẩm đã thành công trong việc xây dựng những nhân vật chính diện mang lại vẻ đẹp thanh cao, không bao giờ bị vấy bẩn bởi thực tại xã hội đen tối.
Nguyễn Tuân đã vẽ nên hình ảnh tinh tế và toàn diện của nhân vật Huấn Cao, một con người tài hoa và nhân đạo, qua đó thể hiện vẻ đẹp cao quý của tinh thần anh hùng.
Huấn Cao vẫn là một anh hùng kiên cường, không sợ hãi trước án tử, giữ vững nhân cách thanh cao và không chịu khuất phục trước sức mạnh của bạo quyền.
Nguyễn Tuân miêu tả Huấn Cao như một anh hùng với tấm lòng cao thượng, không vụ lợi và luôn trân trọng cái đẹp trong cuộc sống.
Ngoài Huấn Cao, Nguyễn Tuân còn tạo ra nhân vật viên quản ngục, một người yêu cái đẹp và tinh thần nghệ sĩ, đồng thời so sánh hai nhân vật để làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn.
Tại trại giam, việc Huấn Cao vẫn giữ được bản nguyên tốt đẹp của con người trong bất kỳ hoàn cảnh nào, thể hiện sự kiên cường và lòng nhân từ của mình.
Tác phẩm 'Chữ người tử tù' của Nguyễn Tuân là một kiệt tác văn học, thể hiện sự sâu sắc và tinh tế trong việc khắc họa nhân vật và tình huống.
Nghị luận phân tích, đánh giá một tác phẩm văn học 'Chữ người tử tù' - mẫu 4
Nguyễn Tuân được biết đến là một nhà văn tài hoa, sáng tạo ra những tác phẩm độc đáo thể hiện tâm hồn cao đẹp và sự tinh tế trong ngôn từ.
Trong câu chuyện, Huấn Cao là một người tài năng viết chữ xuất sắc, nhưng bị kết án tử hình vì chống lại chế độ. Tuy nhiên, ông vẫn giữ vững tấm lòng trong sáng và nhân văn, dù bị đặt trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn sẵn lòng chia sẻ chữ cho những người cần.
Huấn Cao là một anh hùng không khuất phục, có tài viết chữ và lòng nhân ái cao cả. Dù đối mặt với án tử, ông vẫn giữ vững phong thái và không bao giờ nhượng bộ trước uy quyền. Tâm hồn của ông luôn tự do, không bị giam cầm dù thân xác có bị giam giữ.
Ông Huấn quyết định cho chữ trong hoàn cảnh đặc biệt chưa từng xảy ra, như Nguyễn Tuân đã nhận xét. Việc viết chữ trong phòng giam đem lại cảm giác lạ và đẹp như một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, được mô tả một cách tinh tế và ấn tượng. Trong bức tranh đêm cuối của một người tù trước khi đối mặt với án tử, cảnh tượng cho chữ vừa lạ vừa đẹp như một ảo ảnh. Không gian giam giữ nhỏ hẹp, u ám, và bẩn thỉ, nhưng tất cả được soi sáng bởi ánh đuốc đỏ rực, tạo ra một không gian đầy tính nghệ thuật. Tâm hồn và tài năng của Huấn Cao được thể hiện qua từng nét chữ trên tấm lụa trắng, trong bối cảnh khác biệt giữa người bị giam cầm và những người tự do đại diện cho quyền lực.
Tác phẩm 'Chữ người tử tù' của Nguyễn Tuân làm nổi bật ba thái độ của con người đối với cái đẹp. Thứ nhất là thái độ hủy diệt, thể hiện qua sự tàn bạo của những kẻ chỉ biết phá hoại và không trân trọng giá trị tinh thần. Thứ hai là thái độ yêu mến cái đẹp và quý trọng người tài, được thể hiện qua lòng tôn trọng và sự quan tâm của những người đối diện với Huấn Cao. Cuối cùng là thái độ cao thượng và rộng lượng, được thể hiện qua hành động của Huấn Cao khi khuyên bảo viên quản ngục và thầy thơ lại, thể hiện sự đạo đức và nhân văn trong bối cảnh khó khăn và bất công.
Huấn Cao là một biểu tượng cho sự cao thượng và rộng lượng của nhân loại. Dù đối mặt với bất công và nguy hiểm, ông vẫn giữ vững lòng nhân ái và tinh thần lương thiện. Tuy nhiên, thế giới hiện đại cũng đầy rẫy những bi kịch tương tự, khi những người tài giỏi thường bị lạc hậu bởi quyền lực và tiền bạc. Chúng ta cần phải học hỏi và gìn giữ những giá trị cao quý như Huấn Cao để xây dựng một xã hội công bằng và nhân đạo hơn.
Nhưng hiện thực đang thể hiện cho chúng ta rằng, những con người như Huấn Cao vẫn còn rất hiếm trong thế giới ngày nay. Bằng chứng là những vụ việc gian lận, tham nhũng, và bất công vẫn diễn ra hàng ngày. Đó là thách thức lớn đối với chúng ta, và chỉ qua sự cố gắng chung của tất cả mọi người mới có thể thay đổi được điều đó.
Tác phẩm này thể hiện quan điểm của tác giả về nghệ thuật và phẩm chất con người. Nhân cách đẹp không chỉ là sự kết hợp giữa tài năng và tâm hồn mà còn phải gắn liền với phẩm chất đạo đức. Đẹp không chỉ tồn tại trong những điều tốt đẹp mà còn tỏa sáng hơn trong môi trường xấu xa, khiến cho sự đẹp đẽ càng trở nên quý giá và mạnh mẽ hơn. Chỉ có cái đẹp mới có thể làm cho tâm hồn con người trở nên tốt lành và cao quý hơn.
Nguyễn Tuân đã thể hiện sự tài năng nghệ thuật của mình thông qua việc tả thực và lãng mạn, một cách sắc sảo và tỉ mỉ. Ông là người yêu và trân trọng tài năng và đẹp đẽ, điều này được thể hiện rõ trong truyện ngắn 'Chữ người tử tù' với hai nhân vật chính có phẩm chất cao quý như Huấn Cao và viên quản ngục.
Nghị luận và phân tích về tác phẩm văn học 'Chữ người tử tù'.
Nguyễn Tuân được coi là một 'nhà văn lớn, một nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp', ông đóng vai trò quan trọng trong văn học Việt Nam. Tập truyện 'Vang bóng một thời' là minh chứng cho phong cách văn học của ông trước cách mạng. Trong đó, 'Chữ người tử tù' là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất, thể hiện sự tôn trọng và quý trọng đối với cái đẹp và tài năng.
'Chữ người tử tù' được đăng tải trên tạp chí Tao đàn với tựa đề 'Dòng chữ cuối cùng', sau đó được in thành sách. Tác phẩm này truyền đạt tinh thần và giá trị nhân văn của tác giả, với việc tôn vinh cái đẹp và loại bỏ cái xấu khỏi xã hội. Tình huống độc đáo trong truyện đã giúp làm nổi bật chủ đề về sự bất tử của cái đẹp.
Huấn Cao là người được mọi người đánh giá cao về tài viết chữ đẹp. Sự nổi tiếng của ông khiến mọi người đều biết đến và tôn trọng. Chữ viết của Huấn Cao không chỉ là niềm mong ước của nhiều người mà còn là niềm vui và vinh dự lớn. Ông đã đạt đến đỉnh cao của tài năng và đẹp đẽ.
Tác phẩm 'Chữ người tử tù' mang lại cái nhìn độc đáo về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái xấu, được thể hiện qua hai nhân vật chính là Huấn Cao và viên quản ngục. Tình huống đặc biệt trong truyện đã giúp làm rõ chủ đề về sự bất tử của cái đẹp và sức mạnh của nó trong cuộc sống.
Không chỉ có tài năng, vẻ đẹp của Huấn Cao còn là vẻ đẹp của sự trong sáng và cao quý. Ông luôn tôn trọng và trân trọng từng chữ mình viết ra, xem mỗi chữ như một món quà mà thượng đế ban tặng. Tâm hồn cao quý của ông được thể hiện qua việc không bao giờ sử dụng uy quyền để ép buộc ai. Đặc biệt, tấm lòng cao quý đó còn thể hiện qua việc ông đồng ý cho quản ngục sử dụng chữ viết của mình.
Trong Huấn Cao, chúng ta thấy được vẻ đẹp của một con người có lòng dũng cảm và kiên định. Ông không chỉ giỏi văn chương mà còn dám đứng lên đấu tranh với chính quyền. Khi bị bắt, ông vẫn giữ thái độ kiêng nhẫn và mỉm cười trước nguy hiểm.
Vẻ đẹp nhất là khi chữ của Huấn Cao được trưng bày. Trên tờ giấy trắng, chữ của ông tỏa sáng, thể hiện hoài bão và quyết tâm của một con người mạnh mẽ. Huấn Cao không quan tâm đến những thứ xung quanh mà chỉ tập trung vào việc tạo ra những nét chữ tuyệt vời.
Quản ngục là một người sống trong môi trường đầy khắc nghiệt nhưng vẫn giữ được tấm lòng cao quý. Ông biết trọng những người thẳng thắn và mong muốn có được chữ viết của Huấn Cao để treo trong nhà. Việc này không dễ dàng vì Huấn Cao không phải lúc nào cũng sẵn lòng cho người khác sử dụng chữ viết của mình.
Tác phẩm đã sáng tạo với các tình huống độc đáo và nhân vật đặc biệt. Mỗi nhân vật mang một vẻ đẹp riêng, và tác phẩm đã thành công trong việc tái hiện không khí cổ xưa. Nghệ thuật sử dụng ngôn từ tài hoa cũng góp phần làm nên thành công của tác phẩm.
Trong truyện 'Chữ người tử tù', Nguyễn Tuân thể hiện niềm tin vào sự chiến thắng của cái đẹp trước cái xấu và sự trân trọng văn hóa truyền thống. Các tình huống đặc sắc và ngôn từ tinh tế đã làm nổi bật những giá trị này.
Nghị luận phân tích về tác phẩm văn học 'Chữ người tử tù' - mẫu 6
Bước vào thế giới văn học Việt Nam, ta không thể không bị cuốn hút bởi vẻ đẹp rực rỡ hiện hữu ở khắp mọi nơi, lan tỏa trên mỗi trang văn. Đọc những tác phẩm của Nguyễn Tuân, ta như được chứng kiến một cuộc gặp gỡ đầy sức sống, giữa cái đẹp và sự thật, trong bối cảnh đen tối và khắc nghiệt. Đó chính là cuộc hội ngộ của những tâm hồn đẹp, những con người biết trân trọng và tạo dựng vẻ đẹp trong cuộc sống.
Cái đẹp luôn là một yếu tố nổi bật trong sáng tác của Nguyễn Tuân. Trong 'Chữ người tử tù', cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao và quản ngục là một minh chứng rõ ràng cho điều này. Dù ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhưng cái đẹp vẫn tỏa sáng và lan tỏa một cách đặc biệt.
Trong tác phẩm 'Chữ người tử tù', Huấn Cao là biểu tượng của cái đẹp. Tài hoa của ông được ngợi ca và tôn vinh bởi Nguyễn Tuân, thể hiện lòng yêu quý và tôn trọng văn hóa truyền thống. Tuy nhiên, cũng có người cho rằng Huấn Cao là sự biểu hiện của sự nổi loạn trong cái đẹp.
Mặc dù ở trong tình thế khó khăn nhưng khí phách của Huấn Cao vẫn không bị suy giảm. Ông đã dũng cảm chống lại quyền lực, tỏ thái độ cao ngạo và không để bị khống chế bởi quyền lực. Hành động của ông là một lời thách thức với sự bạo lực và là minh chứng cho sự hiện diện của cái đẹp trong mọi hoàn cảnh.
Sau sự tài năng của Huấn Cao, nhân vật quản ngục trở thành biểu tượng của niềm đam mê và trọng trách với cái đẹp. Đó như một phép màu biến quản ngục thành một người nghệ sĩ chân chính, đầy say mê và tôn trọng vẻ đẹp. Tâm nguyện của quản ngục, không gì khác, đó là được có chữ của Huấn để treo ở nhà riêng. Tâm nguyện ấy đã biến quản ngục thành người đầy tư duy thẩm mĩ và cao thượng.
Trong 'Chữ người tử tù', cảnh cho chữ được tạo ra như một phép màu kì diệu trong bóng tối của nhà tù. Bằng tài hoa và thiên lương, cái đẹp vẫn tồn tại và chiếu sáng, khiến cho ý thức xã hội bị đảo lộn. Lời khuyên của quản ngục đã thể hiện niềm tin sâu sắc vào sức mạnh của cái đẹp.
Đọc văn Nguyễn Tuân là trải nghiệm một hành trình đầy hứng thú và sâu sắc. Ông đã sử dụng ngôn ngữ đặc sắc để thể hiện sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối, làm nổi bật sức mạnh của cái đẹp trong cuộc sống. 'Chữ người tử tù' là một tác phẩm đầy tinh thần của văn học Việt Nam.
“Chỉ người suy xét đọc Nguyễn Tuân mới thấy thú vị, bởi văn Nguyễn Tuân không phải thứ văn để người nông dân thưởng thức”. Hãy dành thời gian để tận hưởng và suy ngẫm về ánh sáng của cái đẹp trong 'Chữ người tử tù'. Tác phẩm này không chỉ để lại dấu ấn trong quá khứ mà còn là nguồn cảm hứng vĩnh cửu cho những thế hệ sau này.