blogradio.vn - Sau một thời gian dài, em mới nhận ra rằng em đã mở cánh cửa cho ai đó bước vào cuộc đời em từ lúc ấy. Tình yêu trong em đã bắt đầu từ cái nắm tay đầu tiên mặc dù em không hề biết điều đó.
Khi mùa thu đến vào tháng 11, em biết rằng em đang quay lại với mùa thu năm ấy.
Em đến ga Đà Nẵng vào buổi tối muộn, mặc cho xung quanh tiếng trẻ con khóc lóc vì thức dậy, cảnh mệt mỏi của những người lớn, em vui vẻ nhắn tin cho người rằng: cuối cùng đã có dịp hít thở chung không khí với anh.
Không mưa phùn, không gió nhẹ, chỉ là một ngày thu nóng bức của miền Trung nhưng trong em, tâm trạng như có cơn gió nhẹ luồn qua.
Có điều một bí mật, là em đã cảm nắng người ngay từ lần đầu nghe giọng nói. Trong nhật ký 'Gặp gỡ đầu tiên', em viết: 'Giọng anh rất êm tai, ngữ điệu và cách diễn đạt chứng tỏ sự tự tin và khả năng kiểm soát, cách diễn đạt gọn gàng cho thấy anh là người biết giao tiếp, thông minh không phải là điều hiếm có. Đúng là em yêu giọng nói đó.'
Điều kỳ lạ là tính cách của em, cũng kỳ lạ như thời tiết ở Đà Nẵng. Tối hôm nay còn nóng bức, tối hôm sau lại lạnh buốt. Ngồi sau xe, em có từng cơn sởn nhưng vẫn cứng đầu cho rằng em không biết đau, không biết lạnh. Thời tiết này sao làm khó được em.
Trên tầng thượng của quán bar bên bờ sông Hàn, viên đá trong ly rượu của em tan ra cùng những câu chuyện về sở thích, mối quan hệ, quan điểm về tình yêu, công việc, cuộc sống... Em không nói dối, nhưng cũng không nói hoàn toàn thật.
Người ngồi đối diện, đôi mắt nhìn thấu mọi lời nói dối của em nhưng đôi môi luôn che giấu nó lại bằng một ngụm Tequila. Em lo lắng muốn thoát khỏi sự dối trá của mình, nhưng cũng cố gắng cựa quậy để thoát khỏi sự hấp dẫn nguy hiểm từ người. Nhưng có lẽ không chỉ riêng em, từ hôm đó, cả hai đều rơi vào một mối tình không thể tách rời.
Em thích cách người nhìn em, dù khiến em cảm thấy không tự nhiên, nhưng ít ra đó thể hiện sự quan tâm, chú ý từ người, thậm chí là sự thu hút. Em muốn nhìn thấu người, nhìn thấu những xúc cảm mà người gây ra chỉ trong một giờ ngắn ngủi.