Đầu lâu thường được dùng để chỉ sọ người theo cách đầy tính chất tượng trưng, gắn liền với sự chết chóc.
Con người có khả năng đặc biệt nhận diện các mảnh sọ lộ ra trong những lớp đất, ngay cả khi chúng trông như những mảnh đá vụn. Bộ não chúng ta có một khu vực nhạy cảm với các khuôn mặt, khiến chúng ta có thể nhận diện hình ảnh của sọ người dù chỉ là một phần nhỏ, từ đó gắn liền biểu tượng đầu lâu với cái chết.
Hốc mắt to của sọ người thể hiện đặc điểm kéo dài nhi tính (neoteny), tạo sự cuốn hút hơn so với các xương khác, dù có thể gây cảm giác rợn người. Trong nhiều nền văn hóa, sọ người thường liên kết với cái chết và ma quái, nhưng ở một số nền văn minh cổ đại Trung Mỹ, đầu lâu lại được xem như biểu tượng của sự sống và sự vinh danh.