“Huế thương” – chỉ hai chữ giản dị nhưng chất chứa biết bao tình cảm thiêng liêng của người con xứ Huế và du khách đối với mảnh đất Cố đô đầy mộng mơ này, trong đó có tôi. Huế dịu dàng và đẹp, cổ kính và thơ mộng. Huế không ồn ào, náo nhiệt mà điềm đạm, nhẹ nhàng và yên tĩnh. Cả con người, thiên nhiên, vạn vật... mọi thứ đều chuyển động trong tĩnh lặng.
Huế là nơi có phong cảnh u nhàn, tịch mịch và đẹp một vẻ đẹp dịu hiền, êm ả, đã làm xao động biết bao tâm hồn nhạy cảm của các thi sĩ từ xưa đến nay.
Dòng nước sông Hương chảy lặng lờ.
Ngàn thông núi Ngự đứng như mơ.
Gió cầu vương áo nàng Tôn nữ.
Quai lỏng, nghiêng vành chiếc nón thơ.
(Trích Trong đôi mắt Huế - Đông Hồ)
Vườn cơ hạ - Kinh thành Huế
Ngược dòng thời gian về thế kỷ XIX, Huế là Thủ phủ của chín đời chúa Nguyễn ở Đàng Trong, là kinh đô của triều đại Tây Sơn, rồi kinh đô của quốc gia thống nhất Việt Nam dưới mười ba triều vua Nguyễn. Vùng đất kinh đô này đã từng là cái nôi nuôi dưỡng những nhân tài đất Việt như Nguyễn Huệ, Phan Bội Châu, Nguyễn Tất Thành, Tố Hữu,... không chỉ đào tạo, rèn luyện con người mà còn là môi trường hun đúc, bồi dưỡng tư chất cho tuổi trẻ lập nghiệp. Đến nay, Huế vẫn là nơi ươm mầm cho những tài năng trẻ, đưa Huế trở thành trung tâm văn hóa lớn của cả nước và sẽ là trụ sở của Trung tâm đổi mới sáng tạo cấp Quốc gia. Là mảnh đất kinh kỳ nên con người nơi đây rất gia phong và nền nếp. Họ luôn giữ sự cung cách trong từng hành động, lời ăn tiếng nói đến lễ giáo gia nghi. Chính vì thế, những tinh hoa văn hóa truyền thống được lưu giữ từ xưa đến nay vẫn còn tồn tại. Tuy khắt khe nhưng người dân nơi đây lại thân thiện, hiền hòa và mến khách. Hình ảnh bác lái xe xích lô với nụ cười trên môi và cái vẫy tay nhẹ nhàng khi tôi thơ thẩn trên các con đường ngõ ngách dường như khiến chúng tôi gần gũi nhau hơn. Một điều tôi cảm nhận được trong tính cách con người xứ Huế là họ có sự giao hòa với thiên nhiên cỏ cây. Khắp nơi đều được cây cối bao phủ và trong chính ngôi nhà của người dân cũng được xây dựng theo lối hướng ngoại. Thiên nhiên như sợi dây gắn kết mọi người lại với nhau và Huế được mệnh danh là 'Kinh đô vườn' thật không sai.