Đọc bài Út Vịnh. Học sinh ở trường Út Vịnh đã cam kết như thế nào? Út Vịnh đồng ý với Sơn về điều gì? Khi tiếng còi tàu vang lên, điều gì đã xảy ra? Ý kiến của bạn về Út Vịnh là gì? Tại sao dấu hai chấm được sử dụng trong đoạn 3 của truyện Út Vịnh?
Câu hỏi 1
Đọc bài Út Vịnh (SGK Tiếng Việt 5, tập hai, trang 136) và thực hiện các yêu cầu sau:
Câu hỏi 1:
Học sinh của trường Út Vịnh đã cam kết điều gì?
Hướng dẫn giải:
Đọc câu văn thứ hai trong đoạn hai của truyện Út Vịnh để tìm câu trả lời.
“Học sinh đã hứa không chơi trò trên đường tàu, không ném đá lên tàu và đường tàu, cùng nhau đảm bảo an toàn cho các chuyến tàu đi qua.”
Giải thích chi tiết:
Câu 2
Út Vịnh nhận thuyết phục Sơn về việc gì? (Chọn chữ cái trước ý đúng)
A. Không ném đá lên tàu.
B. Không chơi chuyền thẻ trên đường tàu.
C. Không chạy trên đường tàu thả diều.
D. Không tháo ốc gắn các thanh ray.
Hướng dẫn giải:
Đọc câu văn thứ ba trong đoạn hai của truyện Út Vịnh để tìm câu trả lời.
“Vịnh thấy việc khó nhất là thuyết phục Sơn – một bạn rất nghịch, thường chạy trên đường tàu thả diều.”.
Giải thích chi tiết:
Út Vịnh thuyết phục Sơn không chạy trên đường tàu thả diều.
Câu 3
Khi tiếng còi tàu vang lên, điều gì đã xảy ra?
Hướng dẫn giải:
Đọc kỹ đoạn văn từ “Thấy lạ, Vịnh nhìn ra đường tàu.....cứu sống cô bé trước cái chết trong gang tấc.” Để tìm câu trả lời.
Hướng dẫn giải chi tiết:
Câu 4
Bạn nghĩ gì về Út Vịnh?
Hướng dẫn giải:
Bạn hãy suy nghĩ và trả lời câu hỏi.
Lời giải chi tiết:
Út Vịnh là một người có trách nhiệm và tôn trọng quy định về an toàn giao thông. Đồng thời, cậu cũng rất dũng cảm, đã sẵn sàng hy sinh bản thân để cứu hai em nhỏ.
Câu 5
Thêm dấu chấm hoặc dấu phẩy vào câu chuyện hài hước dưới đây:
TIẾNG CƯỜI VỚI NHÀ VĂN VÔN-TE
Vôn-te là một nhà văn nổi tiếng của Pháp, và có rất nhiều người hâm mộ gửi thư cho ông. Mặc dù ông đã cố gắng hồi đáp tất cả các thư, nhưng một độc giả quá nhiệt tình đã gửi quá nhiều thư khiến ông rất khó chịu. Cuối cùng, để chấm dứt mọi liên lạc với người đó, ông viết một lá thư nói rằng ông đã chết vì nhận quá nhiều thư. Tuy nhiên, người độc giả này cũng rất hài hước, hồi âm lại cho Vôn-te rằng: “Kính gửi nhà văn Vôn-te ở thế giới bên kia...”. Lần này, Vôn-te rất tức giận và viết lại: “Ở đây buồn quá, bạn nên đến đây nhanh chóng để chúng ta cùng kết bạn”.
(Theo Văn học và tuổi trẻ)
Hướng dẫn giải:
Bạn đọc và suy nghĩ kĩ đoạn văn, sau đó thêm dấu chấm hoặc dấu phẩy vào chỗ phù hợp.
Lời giải chi tiết:
Vôn-te là một nhà văn Pháp nổi tiếng, có rất nhiều người hâm mộ gửi thư cho ông. Mặc dù ông đã cố gắng hồi đáp tất cả các thư, nhưng một độc giả quá nhiệt tình đã gửi quá nhiều thư khiến ông rất khó chịu. Cuối cùng, để chấm dứt mọi liên lạc với người đó, ông viết một lá thư nói rằng ông đã chết vì nhận quá nhiều thư. Tuy nhiên, người độc giả này cũng rất hài hước, hồi âm lại cho Vôn-te rằng: “Kính gửi nhà văn Vôn-te ở thế giới bên kia...”. Lần này, Vôn-te rất tức giận và viết lại: “Ở đây buồn quá, bạn nên đến đây nhanh chóng để chúng ta cùng kết bạn”.
(Theo Văn học và tuổi trẻ)
Câu 6
Dấu Hai chấm trong đoạn 3 của truyện Út Vịnh được sử dụng để làm gì?
Hướng dẫn giải:
Bạn hãy suy nghĩ và trả lời câu hỏi.
Lời giải chi tiết:
Dấu Hai chấm trong đoạn 3 của truyện Út Vịnh được sử dụng để chỉ lời nói trực tiếp của nhân vật.
Câu 7
Thêm dấu Hai chấm vào câu chuyện sau:
MỘT NGÀY CỦA PÊ-CHI-A
Bà mẹ đi làm khi trời vẫn chưa sáng. Bà đánh thức cậu con trai Pê-chi-a chín tuổi dậy và dặn
- Con đã bắt đầu nghỉ hè. Mẹ giao cho con việc làm ngày hôm nay. Con hãy trồng một cây bên cạnh nhà và đọc cuốn sách Những dãy núi xa xanh này nhé!
Pê-chi-a nghĩ: “Mình ngủ thêm một chút nữa đi”. Anh ấy nằm xuống và ngủ tiếp. Khi Pê-chi-a tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao. Anh ấy muốn bắt đầu công việc ngay, nhưng nghĩ rằng “Chắc vẫn còn kịp chán”. Ngồi dưới gốc cây lê rậm rạp, Pê-chi-a tự nhủ: “Mình chỉ ngồi một chút nữa thôi, rồi sẽ bắt đầu công việc”.
(Theo Xu-khôm-lin-xki)
Hướng dẫn giải:
Bạn hãy đọc và suy nghĩ kĩ đoạn văn, sau đó thêm dấu hai chấm vào chỗ phù hợp.
Lời giải chi tiết:
MỘT NGÀY CỦA PÊ-CHI-A
Bà mẹ đi làm khi trời vẫn chưa sáng. Bà đánh thức cậu con trai Pê-chi-a chín tuổi dậy và dặn:
- Con đã bắt đầu nghỉ hè. Mẹ giao cho con việc làm ngày hôm nay. Con hãy trồng một cây bên cạnh nhà và đọc cuốn sách Những dãy núi xa xanh này nhé!
Pê-chi-a nghĩ: “Mình ngủ thêm một chút nữa đi”. Anh ấy nằm xuống và ngủ tiếp. Khi Pê-chi-a tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao. Anh ấy muốn bắt đầu công việc ngay, nhưng nghĩ rằng “Chắc vẫn còn kịp chán”. Ngồi dưới gốc cây lê rậm rạp, Pê-chi-a tự nhủ: “Mình chỉ ngồi một chút nữa thôi, rồi sẽ bắt đầu công việc”.
(Theo Xu-khôm-lin-xki)