Chọn nhân vật mà bạn ưa thích trong một tác phẩm văn học bạn đã học hoặc đã đọc.
1. Hướng dẫn quy trình viết
TRƯỚC KHI VIẾT |
a. Lựa chọn nhân vật trong một tác phẩm văn học Lựa chọn nhân vật em yêu thích trong một tác phẩm văn học đã học hoặc đã đọc. b. Tìm ý Cần tìm hiểu và lựa chọn các chi tiết liên quan đến nhân vật và đưa ra những suy luận về đặc điểm nhân vật đó. - Khi tìm hiểu và lựa chọn các chi tiết liên quan đến nhân vật, cần chú ý: + Lời người kể chuyện nhận xét trực tiếp về nhân vật + Đặc điểm nhân vật được nhà văn thể hiện gián tiếp qua:
c. Lập dàn ý - Mở bài: giới thiệu tác phẩm văn học và nhân vật; nêu khái quát ấn tượng về nhân vật - Thân bài: Phân tích đặc điểm của nhân vật (chỉ ra đặc điểm của nhân vật dựa trên các bằng chứng trong tác phẩm) và nhận xét, đánh giá nghệ thuật xây dựn nhân vật của nhà văn - Kết bài: Nêu ấn tượng và đánh giá về nhân vật |
||||||||||||
VIẾT BÀI
|
- Để những nhận xét về nhân vật thuyết phục và có giá trị, cần dựa trên những sự việc, chi tiết liên quan đến nhân vật trong tác phẩm - Cần nhìn nhận, phân tích nhân vật từ nhiều góc độ, trong một chỉnh thể trọn vẹn để có những nhận xét, đánh giá toàn diện, thuyết phục - Phân tích nhân vật một cách cụ thể, chi tiết. Không nên nhận xét, đánh giá về nhân vật một cách chung chung. Cần đưa ra các bằng chứng trong tác phẩm để làm căn cứ cho những nhận xét, suy luận về đặc điểm nhân vật |
||||||||||||
CHỈNH SỬA |
Rà soát, chỉnh sửa bài viết của em theo những gợi ý trong bảng sau:
|
2. Ví dụ minh họa
Dàn ý:
- Giới thiệu về tác phẩm văn học và nhân vật; tóm tắt tổng quan ấn tượng về nhân vật.
- Phân tích các đặc điểm của nhân vật
+ Nhân vật xuất hiện như thế nào?
+ Các chi tiết mô tả hành động của nhân vật.
+ Lối nói của nhân vật
+ Cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật là như thế nào?
+ Mối quan hệ của nhân vật đó với các nhân vật khác
- Kết bài: Nêu ấn tượng và đánh giá về nhân vật
Bài làm
Người thầy đầu tiên là một truyện ngắn xuất sắc của Ai-tô-ma-tốp kể về thầy giáo Đuy-sen qua hồi ức của bà viện sĩ An-tư-nai Xu-lai-ma-nô-va, người trước đây là học trò của thầy Đuy-sen.
Hình ảnh một người thầy tuyệt vời và đáng kính là điều mà mỗi chúng ta cảm nhận sâu sắc nhất khi đọc truyện ngắn này. Khi đến vùng núi quê hương của cô bé An-tư-nai, thầy Đuy-sen còn trẻ. Trí thức của thầy lúc đó chưa cao, nhưng trái tim thầy tràn đầy tình yêu và nhiệt huyết cách mạng. Thầy làm việc hết lòng hàng tháng, làm đất, sửa vách, sửa cửa, quét dọn sân..., biến cái chuồng ngựa bỏ hoang thành một trường học khiêm tốn nằm ở lưng chừng núi, gần con đường vào làng nhỏ của dân Kir-ghi-di, một vùng nghèo nàn và lạc hậu ở Trung Á.
Khi An-tư-nai và các bạn đến thăm trường, họ tò mò 'xem thầy giáo đang làm gì, ở đây có gì thú vị' thì thấy thầy 'bước ra từ trong cửa, người đầy bụi đất'. Thầy Đuy-sen 'mỉm cười, niềm nở' lau mồ hôi trên mặt, sau đó nhẹ nhàng hỏi: 'Các em đến từ đâu vậy, các em gái?' Trước những 'khách nhỏ tuổi', thầy nhẹ nhàng nói: 'Các em vào đây xem thử, chắc chắn các em sẽ thấy học ở đây thú vị. Còn trường của các em thì có thể nói là đã sẵn sàng đón tiếp các em rồi...?
Đuy-sen thật là một người thầy tuyệt vời, những hành động của thầy rất trong sáng. Thầy hiền lành nói những lời ấm áp khiến tâm hồn tuổi thơ rung động. Chỉ mới gặp gỡ các em nhỏ xa lạ lần đầu mà thầy đã nhìn thấu, đã hiểu rõ khao khát học hành của các em: 'các em sẽ thấy học ở đây thú vị?' Thầy 'khoe' với các em về việc lò sưởi trong mùa đông..., thầy tin tưởng trường học đã sẵn sàng 'có thể bắt đầu học ngay'. Thầy động viên hay khích lệ? Thầy hỏi các em nhỏ người dân tộc miền núi chưa từng biết trường học là gì bằng tất cả tình yêu thương mênh mông: 'Các em thích học không? Các em sẽ đi học phải không?'
Thầy Đuy-sen thật có tài, giàu kinh nghiệm giảng dạy. Chỉ sau vài phút gặp gỡ, vài lời nói nhẹ nhàng, thầy đã chiếm được trái tim tuổi thơ. Thầy đã đánh thức trong lòng các em nhỏ miền núi niềm mong ước được học hành.
Với An-tư-nai, thầy nhìn thấu lòng em, hiểu được cảnh ngộ mồ côi của em, thầy an ủi và khen ngợi em một cách chân thành: 'An-tư-nai, cái tên thật đẹp, và em chắc chắn là ngoan lắm phải không?'. Câu nói đó cùng với nụ cười hiền hậu của Đuy-sen đã làm cho cô gái dân tộc thiểu số bé nhỏ, bất hạnh 'cảm thấy lòng ấm hẳn lên'.
Đuy-sen là người thầy đầu tiên, người thầy mở đầu cho sự hiểu biết của An-tư- nai. Thầy là người hiền lành, yêu thương tuổi thơ. Thầy đã thắp sáng trong lòng các em ngọn lửa nhiệt huyết và mong muốn học hành. Đuy-sen là biểu tượng tuyệt vời của một người thầy tuổi thơ. Con đường thanh xuân là con đường của kiến thức. Trên con đường rực rỡ đó, mỗi chúng ta sẽ gặp gỡ nhiều thầy, cô giáo. Như An-tư-nai, trong tâm hồn của mỗi người luôn tỏa sáng những người thầy tuyệt vời như Đuy-sen.
Ai-ma-tốp đã viết một câu chuyện ngắn đầy cảm xúc, được kể dưới dạng hồi ức chân thực. Hình ảnh của Đuy-sen - người thầy đầu tiên và hình ảnh của An-tư-nai, cô bé mồ côi khao khát kiến thức, được tác giả diễn tả với tất cả sự tôn vinh, với tình yêu rộng lớn. Người thầy trong câu chuyện là biểu tượng của tình thương đến với tuổi thơ, mang ánh sáng cách mạng để làm thay đổi số phận. Ngọn lửa tình yêu như là nguồn sáng của văn chương Ai-ma-tốp, mãi mãi làm ấm áp tâm hồn. Thầy Đuy-sen ngày càng gần gũi trong tình yêu thương của tuổi thơ chúng ta.