1. Nga
Nga là quốc gia có số lượng vũ khí hạt nhân đồ sộ. Mặc dù bị ảnh hưởng bởi các biện pháp trừng phạt kinh tế, Moscow vẫn duy trì một lực lượng quân sự hiện đại với nhiều vũ khí hạt nhân khủng khiếp như RS-28 Sarmat và hệ thống đa năng đại dương Status-6. Nga sở hữu khả năng tàn phá mục tiêu với quy mô lớn hơn nhiều so với thời kỳ chiến tranh lạnh.
Chủ trương 'đảm bảo hủy diệt lẫn nhau' dường như là biện pháp hiệu quả để ngăn chặn chiến tranh lớn giữa các siêu cường. Nga duy trì các kho dự trữ hạt nhân ít hơn so với thời kỳ đỉnh điểm của chiến tranh lạnh. Nga và Mỹ đều tuân theo hiệp ước START Mới để giảm lượng vũ khí hạt nhân và giám sát sự tuân thủ. Kho vũ khí hạt nhân của Nga bao gồm cả hàng trăm vũ khí tầm ngắn, vượt trội so với Mỹ. Moscow xác nhận sử dụng vũ khí hạt nhân chỉ trong trường hợp cực kỳ cần thiết, đồng thời coi đó là 'biện pháp cuối cùng'. Trong bối cảnh xung đột Ukraine, Tổng thống Putin đề cập đến mối đe dọa từ sự mở rộng của NATO và coi đó là 'vấn đề sinh tử' với Nga.


2. Trung Quốc
Cộng hòa nhân dân Trung Hoa đã phát triển và trang bị một loạt vũ khí hủy diệt, bao gồm cả vũ khí hóa học và vũ khí hạt nhân. Từ năm 1964, Trung Quốc đã tiến hành thử nghiệm hạt nhân và thành công phát triển bom nhiệt hạch vào năm 1967. Cho đến năm 1996, khi ký Hiệp ước Cấm Thử Nghiệm Hạt nhân Toàn diện (CTBT), các cuộc thử nghiệm vẫn tiếp tục. Trung Quốc cũng tham gia các hiệp ước về vũ khí sinh học và hóa học từ năm 1984 và 1997, tương ứng.
Số lượng đầu đạn hạt nhân trong kho của Trung Quốc là bí mật quốc gia, và ước tính khác nhau về quy mô. Liên đoàn các nhà khoa học Mỹ ước tính khoảng 260 đầu đạn vào năm 2015, trong khi SIPRI Yearbook 2020 đánh giá là 320 đầu đạn, xếp thứ ba trên thế giới. Trung Quốc giữ thông tin nghiêm túc, khiến việc xác định chính xác quy mô và thành phần lực lượng hạt nhân trở nên khó khăn. Nước này đã công bố sách trắng quốc phòng năm 2011, cam kết duy trì sức mạnh hạt nhân tối thiểu và không sử dụng trước. Tuy nhiên, việc triển khai thêm tàu ngầm tên lửa hạt nhân mới khiến lo ngại về khả năng hạt nhân của Trung Quốc trở nên lớn hơn.


3. Mỹ
Nước Mỹ hiện sở hữu 420 tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM), mỗi tên lửa mang theo đầu đạn hạt nhân. Có 240 tên lửa đạn đạo được phóng từ tàu ngầm (SLBM), mỗi tên lửa trang bị nhiều đầu đạn hạt nhân. Trong số 5.000 đầu đạn hạt nhân, có 2.150 đầu đạn đang sẵn sàng chiến đấu, và gần 2.850 đầu đạn dự bị. Ngoài ra, có khoảng 3.500 đầu đạn đang được lưu giữ. Các tên lửa đạn đạo liên lục địa được phân bố tại ba căn cứ quân sự: Binh đoàn thứ 90 tại căn cứ không quân Warren, Wyoming; Binh đoàn thứ 91 tại căn cứ không quân Minot, Bắc Dakota và Binh đoàn thứ 341 tại căn cứ không quân Malmstrom, Montana. Mỗi binh đoàn có 150 tên lửa và được kiểm soát bởi 5 trung tâm kiểm soát phóng. Số ICBM này được trang bị đầu đạn W78 và W87 với sức công phá lên đến 300 kiloton, nâng cao khả năng hủy diệt mục tiêu. Mỹ tập trung quản lý các loại vũ khí hạt nhân không quân chiến lược dưới một bộ tư lệnh để ngăn chặn sai sót. Nước này cũng đầu tư vào cơ sở hạ tầng tại các địa điểm lưu trữ quốc tế như Anh, Bỉ, Đức, Italy, Hà Lan và Thổ Nhĩ Kỳ. Công việc nâng cấp được dự kiến thực hiện trong vòng 13 năm với tổng chi phí 384 triệu USD, tập trung vào cải thiện an ninh, hệ thống thông tin và cơ sở vật chất.
Giám đốc dự án thông tin hạt nhân tại Liên đoàn các nhà khoa học Mỹ (FAS) Hans Kristensen lưu ý rằng việc nâng cấp có thể diễn ra ở các hầm chứa tại căn cứ không quân Lakenheath, gần London, là nơi đóng quân của Không đoàn tiêm kích số 48 thuộc Không quân Mỹ. Nhiệm vụ của đơn vị này, trước đây là vận hành tiêm kích F-15, nhưng gần đây đang chuyển đổi sang F-35A. Kế hoạch cuối cùng bao gồm việc triển khai hai phi đội F-35A tại Lakenheath, hoạt động cùng với 2 phi đội F-15E Strike Eagle khác đã được trang bị F-35A. Cả F-35A và F-15E đều có khả năng mang theo quả bom hạt nhân B61-12 mới.


4. Vương quốc Anh
Vào đầu những năm 1960, lực lượng hạt nhân của Anh chủ yếu dựa vào dàn máy bay ném bom chiến lược “V-Force” bao gồm Avro Vulcan, Handley Page Victor và Vickers Valiant. Anh đã giảm số lượng tàu ngầm mang tên lửa đạn đạo từ 5 xuống còn 4 để duy trì hiệu suất răn đe hạt nhân. Anh tuyên bố tăng kho dự trữ đầu đạn hạt nhân Trident thêm 40%, lên 260 đầu đạn, động thái tăng đầu tiên kể từ chiến tranh lạnh. Các hầm chứa dưới lòng đất tại căn cứ RAF Lakenheath từng lưu giữ 110 quả bom B61 và hiện đang được nâng cấp. Anh không bình luận về thông tin nâng cấp từ Mỹ, nhưng quan chức nói rằng đây là vấn đề liên quan đến lưu trữ vũ khí hạt nhân.
Mỗi tên lửa của Anh trang bị đầu đạn Chevaline, thay vì đầu đạn đơn, tăng khả năng hủy diệt. Tàu ngầm mang tên lửa đạn đạo của hải quân hoàng gia Anh không có khả năng răn đe mạnh mẽ như Mỹ, nhưng có khả năng phòng thủ và thực hiện sứ mệnh bảo vệ biển lớn. Hàng chục tên lửa hạt nhân của Anh có thể khai hỏa trong vài phút, đảm bảo khả năng ngăn chặn tấn công và bảo vệ đất nước từ trên biển.


5. Pháp
Sự tăng cường đáng kể về hoạt động răn đe hạt nhân của Pháp có thể là dấu hiệu cảnh báo với Nga trong bối cảnh căng thẳng gia tăng tại châu Âu. Vương quốc này đang thực hiện cuộc thử nghiệm để phát triển, kiểm nghiệm và nâng cấp vũ khí hạt nhân, nhằm tăng tính hiệu quả và an toàn. Lực lượng hạt nhân của Pháp tập trung chủ yếu vào hải quân và không quân, với ưu tiên tại châu Âu, Địa Trung Hải, Vịnh và Ấn Độ Dương. Mặc dù tuyên bố chỉ sử dụng vũ khí hạt nhân trong trường hợp đặc biệt, nhưng Pháp duy trì khả năng răn đe hạt nhân liên tục trong bối cảnh an ninh không ổn định.
Pháp hiện có các SSBN như Le Triomphant, Le Téméraire, Le Vigilant và Le Terrible, mang theo tên lửa đạn đạo M51.2. Các cuộc thử nghiệm nhằm cải thiện khả năng và độ an toàn của đầu đạn hạt nhân, đồng thời nâng cấp cơ sở sản xuất. Mục tiêu của Pháp là giữ cho lực lượng hạt nhân luôn đảm bảo hiệu quả và sẵn sàng ứng phó với thách thức an ninh toàn cầu.


6. Ấn Độ
Khám phá hành trình phát triển vũ khí hạt nhân của Ấn Độ, với việc bắt đầu phát triển tên lửa đạn đạo Agni-3 từ năm 2001. Dù gặp phải một số thách thức trong quá trình này, Ấn Độ vẫn kiên trì thử nghiệm và phát triển các tên lửa mới, trong đó có thành công với Agni-V và dự kiến Agni-VI với tầm bắn lên tới 10.000 km. Ấn Độ không ký kết NPT và là quốc gia có lịch sử vụ thử hạt nhân từ năm 1974 và 1998, gặp chỉ trích và lệnh trừng phạt quốc tế. Mặc dù hầu hết lệnh trừng phạt đã được dỡ bỏ, nhưng Hoa Kỳ vẫn không công nhận Ấn Độ là quốc gia có vũ khí hạt nhân. Trong bối cảnh địa chính trị và an ninh phức tạp, Ấn Độ tiếp tục giữ vững khả năng răn đe hạt nhân như một phần quan trọng của chiến lược an ninh quốc gia.
Ấn Độ không chỉ tập trung vào việc phát triển vũ khí, mà còn đối mặt với thách thức quản lý mối quan hệ với Pakistan trong bối cảnh cả hai quốc gia đều sở hữu vũ khí hạt nhân. Xây dựng một chiến lược hòa bình và giữ vững an ninh khu vực là ưu tiên hàng đầu của Ấn Độ.


7. Pakistan
Sau vụ thử hạt nhân đầu tiên vào ngày 28-5-1998, cả Pakistan tràn ngập sự phấn khích. Đất nước vượt qua khó khăn kinh tế và hàng rào kiểm soát vũ khí để đạt được danh hiệu quốc gia có khả năng hạt nhân. Với 140-150 đầu đạn hạt nhân theo ước tính, Pakistan tự hào xây dựng kho vũ khí hạt nhân mạnh mẽ, sẵn sàng phản công mạnh mẽ. Kế hoạch chiến lược của quân đội đảm bảo an ninh chặt chẽ cho kho vũ khí lớn, đặt tại tỉnh Punjab, và Islamabad khẳng định chúng không dễ dàng sử dụng.
Thách thức ngày càng gia tăng khi Pakistan đang phát triển tên lửa hành trình phóng từ biển, mở rộng khả năng tấn công hạt nhân từ đất liền, trên không và trên biển. Cuộc đua vũ khí hạt nhân giữa Ấn Độ và Pakistan đặt ra những nguy cơ nguy hiểm, đòi hỏi cần một thỏa thuận kiểm soát vũ khí hạt nhân để giữ khu vực này trong tầm kiểm soát và an toàn.


8. Triều Tiên
Triều Tiên, một cộng hòa dân chủ nhân dân, khẳng định sở hữu vũ khí hạt nhân và được đánh giá có kho vũ khí hóa học đáng kể. Dù từng là bên tham gia hiệp ước không phổ biến vũ khí hạt nhân, nhưng đã rút lui vào năm 2003 với lý do an ninh. Năm 2021, chủ tịch Triều Tiên Kim Jong-un tuyên bố hoàn thiện kế hoạch chế tạo tàu ngầm hạt nhân. Ông Kim Jong-un còn thúc đẩy nâng cấp năng lực hạt nhân và tên lửa, đe dọa phản công mạnh mẽ đối với các thế lực thù địch. Dự kiến Triều Tiên sẽ tăng cường tầm bắn vũ khí hạt nhân lên 15.000km, và đề xuất Mỹ từ bỏ chính sách thù địch để cải thiện quan hệ.
Thông tin cho biết Triều Tiên cũng phát triển nhiều loại vũ khí thông thường, bao gồm bệ phóng tên lửa mới có khả năng tấn công Hàn Quốc. Nỗ lực này là phần của chiến lược tăng cường tự vệ và nâng cao cuộc sống dân dụ trong kỷ niệm 110 năm sinh nhật Kim Nhật Thành.


9. Israel
Israel bắt đầu tham gia nghiên cứu về vũ khí hạt nhân từ những năm 1950. Thủ tướng David Ben-Gurion đã dẫn đầu phát triển bom nguyên tử nhằm đối phó với kẻ thù của nước này. Vũ khí hạt nhân của Israel được coi là biện pháp phòng ngự dựa trên chiến tranh thông thường và ngăn chặn các cuộc tấn công hạt nhân, hóa học và sinh học từ các quốc gia thù địch, nhằm bảo vệ nhà nước Do Thái. Chính vì vậy, Israel đã phát triển mối quan hệ với Pháp để có được lò phản ứng hạt nhân và nhà máy tái chế plutonium, tạo nguồn nguyên liệu cho vũ khí hạt nhân tại Dimona trên sa mạc Negev.
Hải quân Israel sở hữu loạt tàu ngầm “Dolphin” được thiết kế bởi Đức. Những tàu ngầm này được tin rằng mang theo vũ khí hạt nhân và có khả năng tấn công mạnh mẽ. Chúng có thể sử dụng tên lửa hành trình Tomahawk hoặc Popeye Turbo SLCM, cả hai đều có thể được trang bị đầu đạn hạt nhân. Flotilla-7 của Israel, đóng tại Haifa, giữ nhiệm vụ trực chiến ở biển Địa Trung Hải và Vịnh Ba Tư, có khả năng thực hiện cuộc tấn công phòng ngừa hoặc trả đũa hạt nhân đối với Iran hoặc các thế lực đe dọa khác.
Việc hình thành bộ ba hạt nhân của Israel thể hiện cam kết đặc biệt của họ trong việc sử dụng vũ khí hạt nhân như một biện pháp răn đe. Dù chưa công bố số lượng vũ khí, Israel vẫn giữ lợi thế về vũ khí thông thường, nhưng tình hình có thể thay đổi tùy thuộc vào môi trường chiến lược khu vực và sự thay đổi chính trị quốc tế.

