

Với thế hệ Griffin Cove, Intel sẽ không phân chia P-core và E-core mà thay vào đó sẽ sử dụng một thiết kế chung gọi là "Unified Core". Đây là phương pháp tương tự như cách AMD triển khai Zen 4 và Zen 5, sau đó tối ưu hóa một số yếu tố để tạo ra các nhân nhỏ gọn Zen 4c và 5c. Hệ số IPC của Zen 4c/5c gần như không khác biệt so với Zen 4/5 (khi cùng xung nhịp), và chúng vẫn chia sẻ các tập lệnh ISA, vì vậy việc chuyển luồng tính toán giữa các nhân sẽ không gặp vấn đề. Hiện tại, với kiến trúc Hybrid của Intel, P-core và E-core có cấu trúc khác nhau, trong đó E-core thiếu bộ ISA đầy đủ như P-core, dẫn đến khả năng gặp sự cố hoặc lỗi ứng dụng khi chuyển dữ liệu giữa hai loại nhân này. Hiệu năng của E-core cũng thấp hơn khá nhiều so với P-core, và thực tế, ít người dùng hài lòng với kiến trúc hybrid hiện tại.

MLID còn tiết lộ thêm một câu chuyện thú vị về dự án chip do Jim Keller phát triển (trước khi rời Intel). Jim từng đứng đầu dự án Royal Core, một thiết kế cho phép một nhân P-core có thể "biến thành" nhiều nhân nhỏ hơn khi cần thiết. Nova Lake được cho là tiền thân của dự án này. Tuy nhiên, do Jim Keller đã rời đi khá sớm, độ chính xác của thông tin này vẫn chưa rõ ràng. Điều chúng ta biết là kiến trúc Hybrid với P-core và E-core đã xuất hiện khi Jim và Raja gia nhập Intel. Nếu Pat Gelsinger thực sự quyết định loại bỏ E-core như thông tin đã đề cập, có lẽ đã có nhiều biến động nội bộ tại Intel.