Đề bài
Chọn một trong hai đề bài sau :
1. Kể một câu chuyện liên quan đến chăm sóc và bảo vệ thiếu nhi trong gia đình, trường học hoặc xã hội.
2. Kể về một lần em tham gia hoạt động xã hội cùng bạn bè trong lớp hoặc chi đội.
Phương pháp giải - Xem chi tiết
1. Chăm sóc và bảo vệ thiếu nhi bởi gia đình, nhà trường và xã hội:
- Cha mẹ, ông bà và người thân chăm sóc em về ăn mặc, sức khoẻ, học tập; dạy bảo em cách làm việc tốt.
- Thầy cô tận tuỵ dạy dỗ, giúp em tiến bộ trong học tập và sinh hoạt; yêu thương em hết lòng.
- Các cô bác xung quanh (cô bác sĩ, cô công an, bác bảo vệ,...) ân cần giúp đỡ, bảo vệ em.
2. Hoạt động xã hội của thiếu nhi:
- Tham gia các hoạt động tuyên truyền, cổ động phong trào.
- Tham gia vào hoạt động trồng cây Tết, làm vệ sinh trường lớp, xóm làng.
- Chăm sóc gia đình thương binh, liệt sĩ; giúp đỡ người già neo đơn, người có hoàn cảnh khó khăn,...
Lời giải chi tiết
Đề 1. Kể một câu chuyện về việc gia đình, nhà trường hoặc xã hội chăm sóc, bảo vệ thiếu nhi.
Đồn Biên phòng 234 là đơn vị kết nghĩa với trường em. Từ đồn trưởng đến sĩ quan, chiến sĩ đều coi thầy cô giáo và học sinh trường Tiểu học Bảo Lạc như người thân trong gia đình, luôn dành cho chúng sự quan tâm, giúp đỡ đặc biệt.
Khi bước vào lớp Một, tôi đã thấy vườn trường xanh tươi với hàng nghìn cây gỗ quý. Sau này, tôi mới biết vườn cây và 5 gốc phượng tạo bóng mát, nở hoa đỏ rực giữa sân trường là công của các chú bộ đội Biên phòng 234. Vườn hoa, vườn thuốc có nhiều cây quý làm vị thuốc cũng do các bạn sĩ quan quân y Đồn Biên phòng gây dựng. Cô Lý, cô Nga, cô Tâm… mỗi tuần thứ năm đều đến chăm sóc vườn thuốc và khám bệnh cho thầy trò chúng tôi.
Câu chuyện của bạn Lợi lớp tôi được bác sĩ Nga cứu sống thật cảm động. Lợi đau bụng đã hai ngày đêm, nhưng bố mẹ vẫn nghĩ là đau bụng giun. Lợi học giỏi nên vẫn cố gắng đi học. Buổi sáng ấy, khi Lợi gục xuống ghế, bác sĩ Nga từ vườn thuốc hoảng hốt chạy tới. Chỉ cần khám qua, cô đã biết Lợi bị viêm ruột thừa cấp tính, rất nguy kịch. Phải mổ ngay mới cứu sống được! – Cô nói với thầy Hiệu trưởng như vậy. Chỉ sau mười phút, xe cứu thương Đồn Biên phòng đã đến mang theo dụng cụ y tế, băng gạc, thuốc men. Văn phòng nhà trường trở thành phòng mổ. Cả trường xôn xao. Chiều hôm đó, bạn Lợi mới được đưa về trạm Quân y để điều trị. Chỉ hơn một tuần sau Lợi đã trở lại trường đi học bình thường. Nó vạch áo cho bạn bè xem vết mổ đã lành hoàn toàn. Lớp tôi đã mang hoa đến tặng Đồn Biên phòng. Bố mẹ Lợi đã tặng bác sĩ Nga và trạm Quân y hai con rùa núi bé và một củ khoai làm quà tri ân.
Mỗi khi nhìn thấy các cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng đến thăm trường, nhìn thấy các thầy thuốc mặc quân phục đi lại trong vườn thuốc, chúng tôi cảm thấy quý mến, yêu thương, gần gũi vô cùng. Hạnh phúc nhất là bạn Lợi đã được bác sĩ Nga nhận làm “ con nuôi”
Đề 2. Kể về một lần em cùng bạn bè trong lớp hoặc trong chi đội tham gia công tác xã hội.
Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: 'Vì lợi ích mười năm phải trồng cây. Vì lợi ích trăm năm phải trồng người'. Lời dặn của Bác đến ngày nay vẫn được thế hệ con cháu ghi nhớ và làm theo. Trường của chúng tôi cũng như vậy. Ngôi trường mới được xây dựng trên một khu đất rộng. Dãy nhà ba tầng đẹp đẽ nhưng chưa có cây xanh. Vì thế, mùa xuân trước, trong trường chúng tôi đã tổ chức một buổi lao động trồng cây để tạo cảnh quan xanh sạch đẹp cho trường. Buổi lao động đầy ý nghĩa với khí thế vui tươi để lại trong tâm trí chúng tôi ấn tượng khó phai.
Theo kế hoạch của nhà trường, mỗi lớp chúng tôi được giao trách nhiệm trồng và chăm sóc một chục cây xanh. Lớp nào có bồn cây xanh và tốt nhất sau một năm sẽ được nhà trường khen tặng và gắn biển để kỷ niệm. Chúng tôi hưởng ứng ngày tết trồng cây nhiệt huyết, sôi nổi. Bạn Hoài Anh vui vẻ đứng lên xin phép cô chủ nhiệm rồi phân công nhiệm vụ cho từng tổ, tổ lại phân công cho các bạn đội viên. Bạn thì xin được mang cây, bạn mang dụng cụ, người thì mang bình nước tưới, bạn mang phân bón.
Sáng hôm nhà trường tổ chức lễ ra quân, chúng tôi cùng hai mươi lớp khác xếp hàng thẳng nghe thầy hiệu trưởng nói về ý nghĩa của việc trồng cây. Sau khi nhận nhiệm vụ, chúng tôi tỏa đi làm việc. Hoài Anh nhanh nhảu, nhiệt tình và là gương mẫu ra tay trước. Cả lớp chia nhau cuốc đất, tạo hố trồng cây. Vào lượt của các bạn nữ, họ nhanh tay tra phân bón cho cây. Các bạn chu đáo thật. Trước đó một ngày các bạn còn hỏi cô giáo dạy sinh để chọn lượng phân vừa đủ tránh cho cây khỏi chết.
Khâu chuẩn bị đã xong, bạn lớp trưởng mời cô chủ nhiệm đặt trồng cây trước nhất. Cô chọn một cây bàng nhỏ, đặt xuống hố cây rồi nói:
- Hôm nay cô trò mình trồng cây bàng này, có lẽ phải đến lúc các em ra trường nó mới cho tán được. Lúc ấy, trong những ngày hè, thế hệ sau của các em sẽ được hưởng những tán bàng mát mẻ. Các em biết không, đó chính là lợi ích mười năm mà Bác Hồ kính yêu của chúng ta đã dạy.
Cô vón đất nhỏ, vun vào gốc cây. Chẳng mấy chốc, hàng cây của lớp tôi đã được trồng xong, một hàng dài đủ loại, bàng, sấu, bằng lăng, hoa sữa. Các gốc cây được tưới nước cẩn thận cho đủ ẩm. Sau đó, các bạn ra về, ai cũng phấn khởi và vui tươi.
Một năm học đã trôi qua, hàng cây lớp tôi trồng đã phát triển tốt và xanh tươi. Lớp tôi rất tự hào khi nhà trường chọn một cây hoa sữa để gắn biển kỷ niệm. Thời gian trôi qua, hàng cây trước trường đã trở thành một kỷ niệm không phai với mỗi bạn trong lớp. Bây giờ tôi hiểu rõ hơn ý nghĩa của lời dạy của Bác ngày xưa.