Đề bài: Kể lại câu chuyện ông trạng thả diều theo lời của Nguyễn Hiền
Xem 2 bài văn mẫu kể lại truyện ông trạng thả diều theo lời của Nguyễn Hiền
Bài mẫu 1: Kể về chuyện ông trạng thả diều theo lời của Nguyễn Hiền
Tôi là Nguyễn Hiền, con của gia đình nông dân nghèo. Như bao đứa trẻ cùng tuổi, tôi mê thả diều. Từ khi còn nhỏ, tôi đã biết cách làm diều để có những giờ phút giải trí vui vẻ.
Khi tôi bước sang tuổi sáu, cha tôi đưa tôi theo học với một thầy đồ trong làng. Thầy đồ ấn tượng bởi sự hiểu bài của tôi và khả năng ghi nhớ đặc biệt. Có một buổi, tôi thuộc lòng hai mươi trang sách mà vẫn giữ được sự tinh thần vui vẻ chơi diều.
Tuy gia đình nghèo, nhưng tôi không từ bỏ học. Ban ngày đi chăn trâu, tôi luôn nhờ vào lòng mọi người để có thể nghe giảng. Buổi tối, sau khi bạn học xong, tôi mượn vở về nhà học. Sách của tôi là lưng trâu, nền cát, bút là ngón tay hay mảnh gạch vỡ, và đèn là vỏ trứng với đom đóm. Dù bận rộn, tôi vẫn giữ được cánh diều bay cao và tiếng sáo vút lên tầng mây. Mỗi kì thi, tôi viết bài lên lá chuối khô rồi nhờ bạn xin thầy chấm. Thầy khen ngợi bài văn của tôi, nói rằng nó tốt và hay hơn nhiều so với các học trò khác.
Sau đó, vua mở khoa thi. Tôi đăng ký tham gia và đã đỗ Trạng Nguyên khi chỉ mới mười ba tuổi. Mọi người thường gọi tôi là Trạng Nguyên, chàng trai trẻ nhất của đất nước Nam.
Ngoài việc kể lại câu chuyện về ông Trạng thả diều theo lời của Nguyễn Hiền, để cải thiện kỹ năng Tiếng Việt ở lớp 4, các em cần đọc thêm những bài viết khác như Soạn bài Ông Trạng thả diều, tập đọc hay Soạn bài Nếu chúng mình có phép lạ, nghe viết trong chương trình soạn bài SGK Tiếng Việt lớp 4.
Bài mẫu số 2: Kể về truyện ông Trạng thả diều theo góc nhìn của Nguyễn Hiền
Tôi là Nguyễn Hiền, sống vào đời của vua Trần Nhân Tông. Tôi ra đời và lớn lên trong một gia đình nghèo ở vùng nông thôn. Ngay từ khi mới sáu tuổi, bố mẹ tôi đã đưa tôi theo học với một ông thầy trong làng. Tôi thích thú không chỉ với việc học mà còn với thú vui thả diều. Mọi bài học đều rất dễ nhớ với tôi, chỉ cần đọc qua một lần là tôi có thể thuộc ngay. Một hôm, tôi và những đứa trẻ khác đi chăn trâu, chúng tôi tranh thủ thời gian để thả diều và bị thầy giáo phát hiện. Ngày hôm sau, thầy giáo gọi tôi để kiểm tra bài. Tôi đọc liên tục hơn hai mươi trang sách. Thầy giáo tỏ ra ngạc nhiên và thán phục trước sự học giỏi của tôi.
Tuy nhà cùng kiệt, nhưng lòng ham học của tôi không ngừng. Nghỉ học vì nghèo, tôi trộm vía bài giảng từ ngoại ô, đứng ngoài cửa lớp nghe thầy giáo giảng bài khi ban ngày đi chăn trâu. Tối đến, đợi các bạn học xong, tôi mượn vở về nhà học. Đèn sách của tôi không phải là đèn đóm, mà là ánh sáng từ vỏ trứng thả đom đóm vào trong. Vừa chăn trâu, vừa học; vừa thả diều, vừa học. Mặc dù cuộc sống của tôi đầy thách thức, kiến thức của tôi không kém cạnh các bạn học giỏi.
Năm tôi mười ba tuổi, nhà vua tổ chức khoa thi tìm kiếm tài năng. Một ngày, tôi và các bạn thả diều ở đồng cỏ, thầy giáo trong làng tìm đến nói:
- Thầy biết rằng con có chí và tài năng xuất sắc. Dù nhà nghèo, con vẫn có lòng ham học, không chùn bước trước khó khăn. Hãy tham gia kỳ thi này để chứng minh khả năng của mình.
Tôi ngạc nhiên và đắn đo suy nghĩ, thầy giáo lại tiếp tục:
- Hiểu rõ tình hình của em, thầy sẽ hỗ trợ em mọi cách để em có thể tham gia vào kỳ thi này một cách tốt nhất.
Vậy là tôi nói lời tạm biệt với gia đình, thầy cô, và bạn bè để bước vào thế giới của kiến thức. Tôi tham gia kỳ thi và đạt được thành công, được ghi nhận trong lịch sử là 'Người trẻ tuổi nhất đất nước Việt Nam'.
Từ thành tựu đó, tôi muốn chia sẻ với các bạn điều này:
Có ý chí thì cứ tiến lên
Viết một đoạn văn tả lý do tại sao bạn thích một câu chuyện về tình cảm trong gia đình