1. Kể lại bài thơ 'Bếp lửa' từ góc nhìn của người cháu - mẫu 1
Thời gian trôi qua nhanh chóng, từ khi còn là đứa trẻ giờ đây tôi đã trở thành sinh viên Luật ở nước Nga xa xôi. Trong những ngày lạnh lẽo nơi đây, tôi không khỏi nhớ về bếp lửa ấm áp của quê hương. Bếp lửa gợi lại cho tôi vô vàn kỷ niệm về thời thơ ấu, về những năm tháng chiến tranh, và về bà tôi, người luôn ở bên và mà tôi hết lòng kính trọng.
Tôi sống với bà từ khi còn rất nhỏ, chắc là từ hai, ba tuổi nhưng không nhớ rõ. Đến năm bốn tuổi, mùi khói bếp đã trở thành quen thuộc với tôi. Đó là thời kỳ sau giải phóng, khi nạn đói cướp đi bao sinh mạng. Thời gian đó vô cùng khó khăn, gia đình tôi phải chắt chiu từng miếng ăn. Bố tôi phải đi kéo xe với những con ngựa gầy gò, nhưng tiền bạc chẳng đủ. Những ngày tháng đó, tôi cùng bà ngồi bên bếp lửa, khói hun nhèm mắt. Nghĩ lại, tôi không khỏi nghẹn ngào và sống mũi cay cay.
Tám năm không phải là khoảng thời gian quá dài, nhưng đủ để in đậm hình ảnh bếp lửa trong ký ức tôi, nơi gắn bó với tuổi thơ bên bà và những buổi cùng bà nhóm bếp. Tôi vẫn nhớ tiếng chim tu hú kêu ngoài đồng, âm thanh tha thiết. Những lúc như vậy, bà kể cho tôi nghe về những ngày ở Huế, cuộc sống của bà và những câu chuyện mà giờ đây vẫn in sâu trong tâm trí tôi.
Khi bố mẹ tôi bận công tác xa, tôi sống trong tình yêu thương và sự dạy dỗ của bà. Bà không chỉ dạy tôi học, mà còn kể cho tôi những câu chuyện thú vị và đầy ý nghĩa. Sống cùng bà từ nhỏ, tôi đã sớm trở nên tự lập và biết lo toan giúp đỡ bà. Tôi hiểu rằng dù bà đã vất vả cả đời, nhưng hiện tại bà vẫn cố gắng chăm sóc và yêu thương tôi.
Sau khi giặc Pháp rút đi, lại đến bọn Mỹ gây khổ cực cho làng tôi. Chúng đốt cháy nhà cửa, khiến dân làng không còn chỗ trú mưa gió. Lúc đó tôi đã đủ lớn để nhận thấy sự gian khổ của bà. Dù khó khăn, bà vẫn dặn tôi không kể lể trong thư gửi bố mẹ về những vất vả ở nhà. Tôi muốn nói hết khó khăn với bố mẹ nhưng giờ đây mới hiểu rằng bà đã lo lắng cho tôi và giữ gìn sự bình yên cho gia đình.
Sáng hay chiều, bà luôn chăm sóc bếp lửa. Hình ảnh bà gắn liền với ngọn lửa, vì bà là người duy trì ánh sáng trong gia đình, giúp tôi không cảm thấy thiếu thốn dù xa cha mẹ. Ngọn lửa bà giữ trong lòng tượng trưng cho niềm tin về ngày giải phóng đất nước, và sức mạnh bà truyền cho tôi mỗi ngày.
Cuộc đời bà đầy gian nan nhưng bà vẫn giữ thói quen dậy sớm để nhóm bếp, mang hơi ấm và tình yêu đến cho gia đình. Nhiều năm qua, bếp lửa chứa đựng những tâm tình và kỷ niệm của tuổi thơ tôi. Dù tôi ở xa quê, hình ảnh bếp lửa vẫn thiêng liêng, nhắc tôi về bà - người đã gắn bó với tuổi thơ của tôi. Bếp lửa không chỉ được nhóm bằng củi mà còn bằng ngọn lửa trong trái tim bà, là biểu tượng của sức sống và niềm tin.
Mùi khói nhẹ nhàng bay vào mũi tôi, khiến tôi cảm thấy cay cay. Những kỷ niệm bỗng ùa về, tôi nhớ bà và bếp lửa - những hình ảnh gắn bó trong ký ức của tôi. Bếp lửa đã trở thành một phần không thể quên trong cuộc đời tôi, vừa gợi nhớ niềm vui vừa nỗi buồn. Thực sự là một hình ảnh vừa kỳ diệu vừa thiêng liêng.
2. Vai trò của người cháu trong việc kể lại bài thơ 'Bếp lửa' - phiên bản 2
Tại Nga, nơi mùa đông lạnh giá, ngồi cạnh lò sưởi ấm áp, tôi lại nhớ về bếp lửa nhỏ ở quê nhà và hình ảnh của bà. Bếp lửa nhỏ trong sương sớm và tình yêu thương của bà khiến nỗi nhớ trở nên sâu đậm hơn bao giờ hết.
Tôi sinh ra trong thời kỳ khó khăn, khi cả nước cùng chống lại thực dân Pháp. Đất nước chìm trong chiến tranh, cuộc sống đầy thử thách. Khi tôi lên bốn, thiên tai và hạn hán khiến mùa màng thất bát. Cái đói len lỏi vào từng gia đình, làm nhiều người chết đói.
Bố mẹ tôi phải làm việc cực nhọc để kiếm sống, còn bà là người duy nhất ở nhà chăm sóc tôi. Tuổi thơ của tôi chỉ có bà bên cạnh, thiếu sự chăm sóc của bố mẹ. Mỗi lần nhóm lửa và ngồi bên bếp lửa ấm áp, khói bếp làm mắt tôi cay xè, nước mắt và nước mũi chảy ra. Những hình ảnh đó khiến tôi nhớ về quá khứ, với những khó khăn khi bố mẹ tôi theo cách mạng chống quân thù. Bà và tôi vượt qua nhiều thử thách, nhưng chiến tranh ngày càng ác liệt, bố mẹ không thể về, kẻ thù tấn công làng, cướp phá và để lại nỗi sợ hãi cho dân làng.
Nhìn cảnh nhà cửa thiếu thốn, bà con trong làng đã hỗ trợ chúng tôi dựng lại túp lều tranh từ đống đổ nát. Dù gặp nhiều khó khăn, bà vẫn nhắc tôi không được kể lể trong thư gửi bố về hoàn cảnh hiện tại. Thay vào đó, tôi chỉ nên nói rằng bà vẫn khỏe mạnh và mọi thứ ở nhà vẫn bình yên. Bà luôn nghĩ về cuộc chiến, mong bố mẹ tôi yên tâm công tác và sớm đẩy lùi kẻ thù. Bà đã thắp lên ngọn lửa yêu nước trong tôi, với niềm tin vào một ngày mai đất nước được giải phóng, hòa bình trở lại và cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn.
Cuối cùng, hòa bình đã trở lại, bố mẹ tôi cũng trở về quê và đoàn tụ với gia đình. Bà vui mừng đến mức nước mắt lưng tròng. Bao năm qua, dù nắng hay mưa, bà vẫn giữ thói quen dậy sớm để nhóm bếp lửa, giữ ngọn lửa tuổi thơ trong tôi. Ngọn lửa từ bếp bà thật kỳ diệu và thiêng liêng, nhắc nhở tôi về tình yêu thương của bà, người đã hy sinh hết mình vì con cháu và vì quê hương đất nước.
Dù hiện tại tôi đã sống xa quê, ở một quốc gia phát triển hơn với cuộc sống đầy đủ hơn, tôi vẫn không thể quên hình ảnh bếp lửa tuổi thơ và người bà hiền hậu. Tôi luôn tự nhắc nhở mình về tình yêu quê hương, dù đang sống ở nơi xa xứ.
Trên đây là một số bài văn mẫu với đề bài: Đóng vai người cháu kể lại bài thơ Bếp lửa. Hy vọng rằng bài viết này sẽ hữu ích cho quý độc giả. Trân trọng cảm ơn!