Kể lại câu chuyện Cứu người trước đã bao gồm 3 mẫu câu chuyện hấp dẫn nhất, giúp học sinh lớp 4 dễ dàng tái hiện từng phần của câu chuyện và kể lại toàn bộ một cách sinh động.
Đồng thời, giúp các em học sinh lớp 4 dễ dàng thực hiện bài tập Nói và Nghe: Kể chuyện Cứu người trước đã - SGK Tiếng Việt 4 tập 1 Cánh diều trang 118, 119. Hãy cùng theo dõi bài viết dưới đây của Mytour để nâng cao vốn từ vựng và kỹ năng kể chuyện nhé.
Kể lại từng phần của câu chuyện Cứu người trước đã
- Tranh 1: Lương y Phạm Bân là con nhà thuốc. Tổ tiên của ông đã có nghề y được ca ngợi. Vì thế, ông được bổ nhiệm làm Thái y để chăm sóc việc chữa bệnh trong cung vua.
- Tranh 2: Ông thường dùng tất cả của nhà để mua thuốc tốt và tích trữ lúa gạo. Ông thường mời người nghèo bệnh tật đến nhà, cung cấp thức ăn và điều trị, được mọi người tôn trọng.
- Tranh 3: Một năm đói kém, dịch bệnh bùng phát, ông xây thêm nhà để giúp những người đang gặp khó khăn về ở và bệnh tật, cứu sống hàng nghìn người. Ông được mọi người đương thời tôn trọng.
- Tranh 4: Một lần, có người đến mời ông đến chữa bệnh cho một phụ nữ đang nguy kịch, ông yêu cầu người đó đi ngay.
- Tranh 5: Nhưng khi đến cửa, ông gặp sứ giả của vua đến mời vào cung chữa bệnh cho một quý tộc đang sốt. Phạm Bân nói với sứ giả rằng bệnh này không nguy hiểm, nhưng tính mạng của người đó chỉ còn trong khoảnh khắc, vì vậy ông sẽ cứu họ trước rồi đến cung điện. Sứ giả quan trọng tức giận và nói với Phạm Bân: “Ông muốn cứu tính mạng của người khác mà không cứu tính mạng của bản thân sao?”. Phạm Bân quyết tâm chấp nhận trách nhiệm và đi cứu người kia trước.
- Tranh 6: Sau đó, khi đến thỉnh thoảng, ông bị vua quở trách nhưng ông không quan trọng, ông chỉ lấy mũ ra, tạ ơn. Vua vui mừng khen ông là một lương y có phẩm hạnh tốt.
Kể lại toàn bộ câu chuyện Cứu người trước đã
Phạm Bân từng thừa hưởng nghề y gia truyền và giữ chức Thái y để phục vụ vua Trần Anh. Ông thường dùng tất cả của gia đình để mua thuốc và tích trữ lúa gạo. Khi gặp người nghèo bệnh tật, ông luôn chào đón họ vào nhà, cung cấp thức ăn và điều trị, điều này khiến mọi người tôn trọng ông.
Một lần, có người đến nhà mời ông đến chữa bệnh cho một phụ nữ đang nguy kịch, ông yêu cầu họ đi ngay. Nhưng khi đến cửa, ông gặp sứ giả của vua mời ông vào cung chữa bệnh cho một quý tộc đang sốt. Phạm Bân nói với sứ giả rằng bệnh đó không nghiêm trọng, nhưng tính mạng của người nhà người này chỉ còn trong khoảnh khắc nên ông sẽ cứu họ trước rồi đến cung điện. Sứ giả Quan Trung tức giận nói với Phạm Bân: “Ông muốn cứu tính mạng của người khác mà không quan tâm đến tính mạng của chính mình sao?”. Phạm Bân quyết tâm chấp nhận trách nhiệm và đi cứu người kia trước. Sau đó, khi đến thỉnh thoảng, ông bị vua quở trách nhưng ông không quan trọng, ông chỉ lấy mũ ra, tạ ơn. Vua vui mừng khen ông là một lương y có phẩm hạnh tốt.
Kể lại câu chuyện Cứu người trước đã
Phạm Bân được biết đến là quan thái y thời Trần.
Ông thường mua thuốc chất lượng và lương thực để sử dụng cho việc chữa bệnh cho người dân. Ngay cả khi gặp phải người bệnh nặng, ông cũng không ngần ngại. Ông luôn nuôi dưỡng và chữa trị cho người nghèo cho đến khi họ bình phục.
Trong một năm, khi dịch bệnh lan rộng, ông dùng tiền của mình để xây dựng các cơ sở y tế phục vụ cho cộng đồng, từ đó cứu sống hàng nghìn người.
Sau khi dịch bệnh qua đi, một người đến xin ông cứu vợ: - Quan thái y, hãy cứu vợ của tôi! Bà ấy đang ở bên cạnh mặt!
Phạm Bân đáp: - Đừng lo! Hãy dẫn tôi đi!
Người đó rất biết ơn, nói: Cảm ơn Ngài đã cứu mạng.
Lúc đó, một quan viên đến báo tin triệu ông vào cung, chữa trị cho một phi tần bị cảm. Phạm Bân nói: - Có một người đang trong tình trạng nguy kịch, tôi phải đi cứu ngay.
Viên quan ngạc nhiên hỏi: - Ngài phản đối lệnh của vua, không sợ bị phạt sao?
Phạm Bân kiên quyết đáp: - Mạng người phải được cứu trước. Mạng tôi sau này sẽ tính.
Khi vào chầu, ông bị vua quở trách. Ông giải thích: - Có một người rất nguy kịch, không thể bỏ qua được.
Không ngờ, khi nghe ông nói, vua lên tiếng khen: - Người này không chỉ giỏi mà còn có tấm lòng nhân ái. Ta ước gì có nhiều bác sĩ như vậy.