1. Mẫu bài 1
Một ngày, một chú thỏ và một chú rùa quyết định tổ chức cuộc đua để xem ai sẽ là người về đích trước. Chú sư tử xung quanh nghe được và đã nhận lời làm trọng tài cho cuộc đua.
Khi cuộc đua bắt đầu, chú thỏ ngay lập tức lao đi nhanh như gió, còn chú rùa di chuyển từ từ. Vì tự tin mình sẽ chiến thắng, chú thỏ dừng lại nghỉ ngơi giữa chừng. Trong khi đó, chú rùa tiếp tục di chuyển chậm rãi nhưng bền bỉ.
Khi chú thỏ quay lại đường đua, anh ta ngạc nhiên thấy chú rùa đã gần về đích. Thỏ cố gắng tăng tốc nhưng không kịp. Sư tử trọng tài thông báo với thỏ rằng, dù thỏ chạy nhanh, nhưng sự kiên trì của chú rùa đã giúp rùa chiến thắng cuộc đua.
Câu chuyện này dạy chúng ta rằng, tốc độ không phải là yếu tố duy nhất quyết định thành công. Kiên nhẫn và sự chăm chỉ cũng quan trọng không kém, và không nên xem thường người khác chỉ vì họ có vẻ chậm hơn mình.
2. Mẫu bài 2
Ngày xửa ngày xưa, có một cuộc tranh cãi giữa chú thỏ và chú rùa về việc ai nhanh hơn. Sau khi cãi nhau, họ quyết định tổ chức một cuộc đua để chứng minh ai là người nhanh nhất. Họ thống nhất lộ trình và cuộc đua chính thức bắt đầu.
Khi cuộc đua bắt đầu, thỏ lao đi nhanh như gió, sau khi chạy một quãng xa, thỏ tự mãn nghĩ rằng mình đã bỏ xa rùa và quyết định nghỉ ngơi. Thỏ vui vẻ dạo chơi, ngắm cảnh và ăn cỏ, thậm chí ngồi nghỉ dưới gốc cây gần đó.
Trong khi đó, chú rùa vẫn bền bỉ tiến bước từng bước một, mặc dù rất mệt nhọc. Chú thỏ thì nằm thư giãn dưới gốc cây và ngủ quên. Rùa đã vượt qua chỗ thỏ nằm và gần chạm đến vạch đích. Được động vật trong rừng cổ vũ nhiệt tình, thỏ mới tỉnh dậy. Thỏ vươn vai, ngáp dài rồi bắt đầu chạy nhanh trở lại, nhưng đã quá muộn để kịp chiến thắng.
3. Mẫu bài số 3
Truyện ngụ ngôn đầu tiên tôi đọc là câu chuyện về Thỏ và Rùa. Mặc dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng nội dung của câu chuyện vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi.
Câu chuyện kể về một chú rùa chăm chỉ và kiên trì. Dù gia đình rùa thường bị coi là chậm chạp, chú rùa này không chấp nhận số phận. Hàng ngày, chú luyện tập chăm chỉ để nâng cao sức khỏe. Mặc cho khó khăn, vất vả và sự châm chọc từ người khác, chú rùa vẫn kiên định với mục tiêu của mình.
Một ngày, một chú thỏ nổi tiếng chạy nhanh đã tình cờ gặp rùa trong lúc tập luyện. Thỏ bật cười chế giễu và cho rằng rùa đang phí công. Tức giận, rùa thách thức thỏ vào một cuộc đua. Thỏ đồng ý ngay lập tức. Cuộc đua diễn ra dưới sự chứng kiến của cả khu rừng. Mọi con vật đều cười nhạo vì biết rõ sự chênh lệch giữa thỏ và rùa. Khi cuộc đua bắt đầu, thỏ chạy nhanh như gió, còn rùa chỉ nhúc nhích từng chút một. Thỏ ngừng lại để dạo chơi, hái hoa, bắt bướm rồi ngủ quên. Trong khi đó, rùa vẫn bền bỉ tiến lên. Khi thỏ tỉnh dậy, rùa đã gần chạm đích. Dù thỏ có cố gắng bao nhiêu thì cũng không kịp nữa.
Cuối cùng, chú rùa đã chiến thắng cuộc đua, nhận được sự chúc mừng nồng nhiệt từ tất cả các động vật. Câu chuyện đã truyền đạt cho tôi một bài học quý giá về sự kiên trì và nỗ lực không ngừng trong cuộc sống. Khi chúng ta không bỏ cuộc, chắc chắn sẽ đạt được những điều mình mong muốn.
4. Mẫu bài số 4
Tôi đã học câu chuyện về Rùa và Thỏ. Câu chuyện này để lại cho tôi nhiều bài học ý nghĩa. Tôi sẽ kể lại câu chuyện này.
Vào một buổi sáng mùa thu trong thời tiết dễ chịu, chú Rùa đang tập chạy trên bãi cỏ. Chú Thỏ đi qua và chế nhạo, nói:
“Chậm chạp như một con sên. Mày cũng muốn tập chạy sao?”
Khi nghe Thỏ nói vậy, Rùa bình tĩnh đáp:
“Đừng chế giễu tôi. Chúng ta thử thi xem ai sẽ chiến thắng nhé?”
Thỏ tự mãn vểnh tai lên và nói:
“Thế thì được! Mày dám thi đấu với tao à? Tao sẽ cho mày lợi thế một nửa đường đua.”
Rùa không phản ứng gì, chỉ âm thầm chạy hết sức mình. Thỏ nhìn theo, cười nhếch mép, nghĩ rằng mình có thể từ từ rồi đuổi kịp khi Rùa gần đến đích. Nó thong thả ngắm trời và mây.
Thỏ thỉnh thoảng nhấm nháp vài ngọn cỏ non, cảm thấy rất thoải mái. Khi nghĩ đến cuộc thi, Thỏ nhìn thấy Rùa đã gần đến đích. Dù Thỏ đã lao nhanh về phía trước, nhưng đã quá muộn vì Rùa đã về đích trước.
Từ câu chuyện này, em rút ra rằng để thành công, dù gặp khó khăn đến đâu, chỉ cần ta có quyết tâm và chăm chỉ thì sẽ đạt được kết quả. Còn nếu kiêu ngạo và chủ quan thì sẽ thất bại.
5. Bài mẫu số 5
Vào một sáng mùa thu đẹp tuyệt vời, tôi ra bờ suối để ngắm sương sớm và thưởng thức món lá non. Khi đang chìm đắm trong cảnh vật, tôi nhìn xuống bãi cát và thấy Rùa đang chăm chỉ tập chạy.
Ôi! Nhìn Rùa vất vả với cái lưng to và nặng nề, tôi không khỏi mỉm cười châm chọc. Tôi còn lớn tiếng nói thêm nữa.
- Rùa à? Chậm như sên mà cũng đòi tập chạy sao?
Dù có vẻ tức giận, Rùa vẫn bình tĩnh đáp lại:
- Đừng có chế giễu tôi! Anh dám thi chạy với tôi không?
Tôi nghiêng đầu lắng nghe rồi đáp:
- Được thôi! Ngươi dám thi đấu với ta sao? Ta sẽ cho ngươi lợi thế nửa chặng đường đấy.
Rùa không nói thêm lời nào. Dù biết mình chậm chạp, Rùa vẫn cố gắng hết sức để chạy. Thấy Rùa chậm chạp, tôi nghĩ: Thôi, để nó gần tới đích rồi mình mới bắt đầu chạy.
Với suy nghĩ đó, tôi nhìn Rùa với vẻ khinh bỉ và kiêu ngạo. Tôi thong dong ngắm cảnh, thưởng thức lá non, hái hoa, đuổi bướm, rồi nằm nghỉ dưới gốc cây. Tôi hình dung cảnh mình về đích trước Rùa, được đàn bướm vàng tặng hoa và khen ngợi. Rùa sẽ xấu hổ lắm. Nghĩ vậy, tôi cười đắc chí. Nhưng khi nhìn lên, tôi thấy Rùa đã gần tới đích. Tôi chạy hết sức nhưng đã quá muộn. Rùa đã về đích trước tôi, tôi thật xấu hổ. Đàn bướm bên bờ sông nhìn tôi với vẻ khinh bỉ.
Sau sự việc, tôi mới nhận ra bài học. Tự kiêu và tự mãn đã khiến tôi nhận trái đắng. Tính kiên trì và khiêm tốn của Rùa thật đáng học hỏi. Tôi sẽ học hỏi từ những phẩm chất tốt đẹp của Rùa.
6. Bài mẫu số 6
Trong một khu rừng, có một chú thỏ và một chú rùa sống cùng nhau. Một ngày, chúng quyết định tổ chức một cuộc đua.
Thỏ, với sự nhanh nhẹn vốn có, nghĩ rằng mình sẽ dễ dàng chiến thắng cuộc đua, nên quyết định nghỉ ngơi trước khi bắt đầu chạy.
Ngược lại, rùa không dừng lại và tiếp tục di chuyển với tốc độ chậm chạp. Khi thỏ bắt đầu chạy, nó nhanh chóng bỏ rùa lại phía sau. Tuy nhiên, thỏ gặp chướng ngại vật và bị thương, phải dừng lại để chữa trị. Trong khi đó, rùa vẫn đều đặn tiến về phía đích và cuối cùng chiến thắng cuộc đua. Câu chuyện này mang đến nhiều bài học quý giá.
Trước hết, tốc độ không phải là yếu tố quyết định để đạt được mục tiêu. Sự kiên trì và bền bỉ như rùa mới là điều quan trọng. Thứ hai, chọn thời điểm nghỉ ngơi hợp lý và tập trung sức lực là rất cần thiết. Nếu thỏ không dừng lại để nghỉ ngơi, có thể nó đã chiến thắng cuộc đua.
Cuối cùng, câu chuyện dạy chúng ta rằng, đôi khi chúng ta cần chấp nhận sự thật rằng có những người hoặc vật thể chậm hơn chúng ta. Tuy nhiên, với sự kiên trì và bền bỉ, chúng ta có thể vượt qua mọi thử thách và đạt được thành công.
7. Bài mẫu số 7
Truyện ngụ ngôn đầu tiên em đọc là về Thỏ và Rùa. Mặc dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng nội dung câu chuyện vẫn in sâu trong trí nhớ em.
Câu chuyện kể về một chú rùa đầy nghị lực và chăm chỉ. Trong khi họ nhà rùa thường bị coi là chậm chạp, chú rùa này không chịu dừng lại. Hằng ngày, chú đều luyện tập chạy bộ để cải thiện sức khỏe, bất chấp khó khăn và sự chỉ trích từ mọi người.
Một ngày nọ, một chú thỏ nhanh nhẹn, nổi tiếng với khả năng chạy, đã đi ngang qua nơi rùa tập luyện. Thỏ cười nhạo và chế giễu rùa. Rùa, tức giận, đã thách thức thỏ thi chạy và thỏ đồng ý ngay lập tức.
Cuộc thi chạy giữa hai con vật thu hút sự chú ý của cả khu rừng. Hầu hết các con vật đều cười chê thỏ, vì ai cũng biết thỏ nhanh nhẹn còn rùa thì chậm chạp. Sau tiếng súng phát lệnh, thỏ nhanh chóng vượt xa còn rùa chỉ mới bắt đầu. Thỏ dừng lại để vui chơi, hái hoa, bắt bướm và ngủ quên. Trong khi đó, rùa kiên trì tiến về phía trước. Khi thỏ tỉnh dậy, rùa đã gần đến đích và thỏ không thể đuổi kịp.
Cuối cùng, rùa đã chiến thắng cuộc đua và nhận được sự chúc mừng nồng nhiệt từ mọi người. Câu chuyện này dạy cho em bài học về sự kiên trì và nỗ lực không ngừng. Chỉ cần chúng ta không bỏ cuộc, thì ước mơ sẽ trở thành hiện thực.
Trên đây là 7 mẫu bài viết về truyện ngụ ngôn Thỏ và Rùa, hy vọng sẽ là tài liệu quý giá giúp các em học sinh tham khảo và học tập hiệu quả. Mytour xin chân thành cảm ơn!