Văn mẫu kể lại truyện Tấm Cám theo lời của Tấm giúp nắm bắt chi tiết độc đáo và sáng tạo trong câu chuyện. Dưới đây là một số bài văn mẫu hóa thân vào nhân vật Tấm, chọn lọc từ các bài làm xuất sắc của học sinh khối 10 trên cả nước, đem đến sự tham khảo hữu ích cho việc viết văn của các em.
Dàn ý, văn mẫu kể, tóm tắt truyện Tấm Cám theo lời kể của Tấm một cách sinh động và hấp dẫn nhất
1. Hóa thân vào nhân vật Tấm kể lại câu chuyện đời mình, bài mẫu số 1
Tôi, là Tấm, nay đã trở thành hoàng hậu trong cung đình. Những góc khuất của cuộc đời tôi, bắt đầu hiện hữu vào ngày giỗ cha, ngày mà cuộc sống của tôi chấm dứt một thời kỳ và mở ra những chặng đường mới.
Quay trở về nhà vào lúc mặt trời vẫn chưa kịp chìm, tôi bắt gặp sự thay đổi kì lạ trong sự chào đón của dì và Cám. Dì yêu cầu tôi leo lên cây cau để xé một buồng hoa để cúng cha. Tôi tuân thủ lệnh và khi đang trèo lên, những kí ức hồi nhỏ tuổi lại hiện về, như những chiếc lá cau mà tôi từng mang bán ở quê nhà.
Tuổi thơ tôi đã mất mẹ sớm và không lâu sau đó, cha cũng rời bỏ tôi. Tôi chấp nhận số phận, sống cùng dì ghẻ và Cám - em gái của tôi. Cuộc sống trở nên nặng nhọc khi phải đối mặt với công việc đủ loại, từ chăn trâu đến làm đủ thứ công việc vất vả. Mỗi đêm, tôi phải xay lúa, nấu ăn để nuôi sống mình và Cám.
Có một lần, dì giao cho tôi và Cám nhiệm vụ bắt tôm tép, hứa thưởng yếm đỏ cho người nào bắt được nhiều hơn. Tôi, thành thạo việc mò cua và bắt ốc, chỉ mất một chút thời gian đã hoàn thành. Tưởng chừng vui vẻ, nhưng Cám đã lừa dối tôi, lấy tôm tép của tôi để đưa vào giỏ của nó. Không biết làm sao, tôi chỉ biết ngồi khóc. Bụt xuất hiện và hỏi về sự việc. Sau đó, Bụt bảo tôi kiểm tra lại giỏ xem còn gì. Trong giỏ, chỉ còn một con cá bống. Tôi đem nó về nuôi và sự kiện đó cuối cùng đã đưa tôi đến với xương bống được chôn ở 4 chân giường.
Chẳng bao lâu sau, nhà vua tổ chức hội. Dì và Cám không muốn tôi tham gia, nên họ trộn một đấu thóc với một đấu gạo, bảo tôi ngồi nhặt riêng từng loại. Tôi lại khóc, Bụt xuất hiện và sai đàn chim sẻ xuống giúp tôi. Nhưng tôi không có áo quần để tham gia hội, nước mắt rơi. Bụt xuất hiện và bảo tôi đào bốn cái lọ chôn dưới chân giường. Bất ngờ là một bộ áo quần đẹp, đôi giày thêu, một con ngựa trắng và bộ yên cương xinh xắn xuất hiện. Tôi vội vã thay trang phục, cưỡi ngựa đi dự hội. Trong chuyến đi, tôi làm mất một chiếc giày, nhưng nhờ vụ này, nhà vua nhận ra tôi. Điều này mở đường cho tôi trở thành vợ của vua.
Bỗng nhiên cả cơ thể tôi rung chuyển, đưa tôi trở về thế giới hiện thực. Tôi vội hỏi dì và dì nói là đang đuổi kiến. Trước khi tôi kịp xé cau, cây đổ. Trong khoảnh khắc trước khi tôi mất ý thức, tôi nhận ra rằng chính dì đã âm mưu hại tôi.
Đôi mắt tôi dần đóng lại và tôi cảm thấy như mình đang được đưa vào một thế giới mới. Khi mở mắt, tôi không còn là chính tôi nữa, mà trở thành một chú chim vàng nhỏ bé. Tôi bay về hoàng cung với mong muốn ở bên chồng. Tôi phát hiện dì ghẻ và Cám đã âm mưu để thay thế tôi bên cạnh vua. Tôi đậu trên cành cây và hót lên:
'Phơi áo chồng tao phơi lao phơi sào, nhưng đừng phơi bờ rào, rách áo chồng tao.'
Sau đó, tôi bắt đầu tìm chồng mình. Với tiếng hát vui tai, tôi luôn ở gần chàng. Cho đến khi chàng nói: 'Vàng ảnh, vàng anh, có phải vợ anh chui vào tay áo không?' thì tôi hiểu rằng chàng vẫn nhớ đến tôi.
Chàng yêu đã gửi người làm một chiếc lồng bằng vàng cho tôi, từ đó tôi và chàng hòa mình trong tình yêu. Cám thấy ghen tỵ, trong khi chàng vắng nhà, nó đã giết tôi rồi vứt lông ra ngoài vườn. Bụt xuất hiện, lần này tôi biết Bụt đã giúp tôi biến thành vàng anh, mang lại cơ hội sống mới. Người tiếp tục biến tôi thành hai cây xoan đào ngay tại đống lông đó. Khi lớn lên, chúng tạo bóng mát, và chàng gửi quân hầu mắc võng dưới đó.
Mặc dù tôi không thể nói gì dưới hình xoan đào, nhưng bên cạnh chàng, tôi vô cùng hạnh phúc. Không lâu sau, Cám quyết tâm hại tôi. Trong đêm mưa gió, Cám đã dùng dao chặt tôi thành từng đoạn. Tôi đau đớn nhưng không thể kêu cứu. Cám mang tôi đi và đóng tôi thành khung cửi. Tức giận, dưới hình xoan đào, tôi chỉ có thể chửi rủa: 'Cót ca cót két, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt ra'.
Cám kinh sợ, vội vàng rời đi, cuối cùng nó dùng ngọn lửa để tôi một lần nữa biết mất. Chắc chắn hơn, nó mang bụi tro còn sót lại của tôi rời khỏi hoàng cung, đưa đi xa.
Tuy nhiên, số phận không muốn chàng và tôi chia xa mãi mãi. Từ phần bụi tro của tôi, mọc lên một cây thị. Một lần nữa, tôi biến hóa. Tôi trở thành một trái thị duy nhất trên cây, tỏa hương thơm ngát. Một ngày, bà hàng nước ngửi thấy mùi thơm, ngẩng đầu và nói: 'Thị ơi thị, rụng vào bị bà, bà đem bà ngửi chứ không ăn' - lúc đó tôi hiểu mình đã gặp người tốt. Tôi trút bỏ vỏ thị, giao phó số phận vào tay con người ấy, hi vọng đây sẽ là lần cuối cùng tôi phải biến hình.
Chắc chắn tôi đã đưa ra quyết định đúng khi chọn bà hàng nước. Mỗi ngày, bà lão đi chợ và tôi thoát mình ra khỏi vỏ thị để giúp bà dọn dẹp nhà cửa. Hạnh phúc tràn đầy khi trở lại hình dạng con người.
Như thường lệ, khi bà lão rời khỏi nhà, tôi thoát mình ra khỏi vỏ thị để giúp việc nhà, nhưng hôm nay bà lão đột ngột trở về. Bà chạy đến và ôm chầm lấy tôi, xé vụn vỏ thị. Từ đó, tôi sống bên bà như con gái. Mặc dù có cuộc sống bình yên, nhưng tôi luôn nhớ về chàng, vì vậy tôi tiếp tục thèm trầu cánh phượng như lời nhớ chàng.
Cuối cùng, với sự hồi phục của số phận, chàng dừng chân trước quán nước của bà lão, nhận ra miếng trầu quen thuộc và bắt đầu một câu chuyện mới. Vợ chồng tôi hạnh phúc đoàn tụ, niềm vui tràn ngập trong trái tim.
Sau bao khó khăn, giờ đây, tôi chỉ mong muốn sống cuộc sống còn lại của mình bình yên và hạnh phúc bên chàng. Tôi hiểu rằng mọi sự trên đời đều gắn liền với quy luật nhân quả. Hưởng ứng lành khi lành, gặp gỡ ác khi ác.
Bộ sưu tập văn mẫu kể lại truyện Tấm Cám qua góc nhìn của nhân vật Tấm, súc tích và độc đáo.
Tấm Cám, một câu chuyện cổ tích kỳ diệu của văn hóa Việt Nam. Để khám phá thêm về nhiều loại truyện cổ tích, cách phân loại và những câu chuyện thú vị khác, bạn có thể đọc chi tiết trong bài viết này
2. Bước chân vào thế giới của nhân vật Tấm kể về Tấm Cám, bài mẫu số 2
Tôi, là Tấm, và em tôi, Cám, con em của cha nhưng khác mẹ. Mẹ sớm mất, cha cũng rời bỏ, để lại mình sống với dì ghẻ và Cám. Cuộc sống của tôi, cuộc đời đầy sóng gió và thách thức, tôi muốn kể lại cho mọi người nghe.
Dù là em ruột, Cám được mẹ nuông chiều và không phải làm việc như tôi. Tôi là người chịu trách nhiệm với mọi công việc trong nhà. Mặc dù Cám chỉ làm vài việc lặt vặt, mặt nó vẫn tỏ ra phụng phịu. Dì ghẻ luôn mắng tôi vô cớ, nhưng tôi không oán trách.
Một ngày, dì bảo tôi và Cám đi xúc tép, hứa yếm đào cho ai xúc nhiều hơn. Tôi háo hức với viễn cảnh có được chiếc yếm đào đầu tiên trong đời. Trong buổi làm việc, tôi thấy Cám chẳng làm gì ngoại trừ hái hoa và bắt bướm. Khi hết công việc, Cám đổ tép ra khỏi giỏ và lấy yếm đào. Tôi khóc lóc, nhưng Bụt xuất hiện và bảo tôi mang con cá bống trong giỏ về nuôi. Từ đó, mỗi ngày tôi mang cơm cho cá bống.
Tôi đi chăn trâu xa, khi trở về, không thấy cá bống, chỉ thấy giếng nước nổi lên một cục máu. Tôi khóc, Bụt xuất hiện, bảo tìm xương cá bống chôn ở bốn lọ giường.
Đến ngày trẩy hội, dì bảo nhặt thóc mới được đi. Bụt hiện ra, sai sẻ nhặt thóc, xong bảo đi đào ở 4 lọ đó lên.
Tôi vui mừng, cảm ơn Bụt. Đến hội, tôi đánh rơi hài xuống nước. Vua nhặt được, khen và tuyên bố cưới làm hoàng hậu nếu ai đi vừa. Tôi thử giày, vừa như in, cưới làm hoàng hậu.
Đám hội náo nhiệt, tôi thử hài vừa. Mẹ con Cám không tin, nói xấu tôi. Tôi thử giày, chân đặt vào hài vừa. Vua cưới tôi làm hoàng hậu.
Tôi giúp dì và em sửa soạn cỗ cúng trong ngày giỗ cha. Dì ghen ghét tôi, bảo trèo cau cúng cha và đẩy tôi vào cái chết. Tôi ngã xuống ao chết đuối. Dì lừa vua rằng tôi đã chết, nay cho em gái thay thế.
Linh hồn tôi hóa thành chim vàng anh, ở bên nhà vua. Nhà vua nói với tôi: 'Vợ anh chui vào tay áo!' Cám tức giận, về nhà mách dì ghẻ, và khi nhà vua đi vắng, mẹ con Cám giết tôi và vứt lông ra vườn. Vua hỏi, Cám nói dối: 'Thiếp có mang, thèm ăn thịt chim nên trộm phép bệ hạ đã giết ăn thịt mất rồi'. Nhà vua giận lắm nhưng không nói gì.
Ngày hôm sau, từ đám lông chim tôi hóa thân vào hai cây xoan đào thật đẹp. Khi nhà vua đi dạo trong vườn, cây xòe cành lá che đầu vua, giống như hai cái lọng. Vua thấy vậy sai lính hầu mắc võng vào giữa hai thân cây rồi nằm đong đưa hóng mát. Cám mách mẹ, Dì ghẻ xúi Cám sai thợ chặt hai cây xoan đào rồi nói làm khung cửi để dệt áo cho vua. Khi biến thành khung cửi tôi thầm nói cho Cám nghe
'Cót ca cót két,
Tranh chồng chị,
Khoét mắt ra!'
Cám mách với mẹ, dì ghẻ bảo đốt khung cửi thành tro rồi đổ thật xa. Cám thực hiện, nhưng từ đống tro nảy mọc lên cây thị cao lớn, xanh tươi. Cành lá mọc rậm, chỉ đậu một quả thị duy nhất. Tôi đã ở trong quả thị bấy lâu mà không biết sẽ ra sao.
Một ngày, bà lão hàng nước đi ngang qua, ngửi thấy mùi thơm và bảo: 'Thị ơi thị rụng bị bà. Bà để bà ngửi chứ bà không ăn'. Tôi rụng xuống khi thấy bà lão là người hiền lành, nhân hậu. Những lúc bà lão vắng nhà, tôi từ quả thị bước ra, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm cho bà lão. Bà lão cảm kích và tìm ra sự thật. Từ đó, tôi giúp bà gói bánh, nấu nước, và trở thành trợ thủ đắc lực cho bà lão bán hàng.
Một ngày, vua ghé vào quán nước. Khi thấy mấy miếng trầu được tỉ mỉ tạo hình cánh phượng, vua tò mò hỏi ai là người làm. Bà lão trả lời đó là công trình của con gái mình. Tôi, đang đứng đằng sau bức màn, nghe câu chuyện rõ ràng và nhận ra vị vua. Vua yêu cầu bà lão đưa con gái ra để ngắm. Khi tôi xuất hiện, vua nhận ra ngay và yêu cầu bà lão kể lại sự tình. Rồi, vua ra lệnh cho lính hầu đưa kiệu, rước tôi và bà lão về cung. Niềm hạnh phúc lớn lao trong tôi khi được về với nhà vua, niềm vui trở lại sau bao xa cách.
Cám thấy kinh ngạc khi thấy tôi vẫn sống và trắng đẹp hơn trước đây. Tôi chỉ cho Cám cách tắm với nước sôi để có làn da trắng sáng. Cám hí hửng thử ngay, nhưng không biết nước sôi có thể làm bỏng nên cô ấy lập tức qua đời. Dì ghẻ, thấy sự cố nảy ra, cũng giật mình rồi chết. Từ đó, tôi sống hạnh phúc bên nhà vua, không có gì có thể ngăn cản tình yêu và cuộc sống hạnh phúc của chúng tôi nữa.
Kể lại câu chuyện Tấm Cám theo góc nhìn của Tấm, tôi sống hạnh phúc bên nhà vua. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi không dễ dàng, nhưng sau bao xa cách, tôi đã trở về với tình yêu thật sự.
3. Kể lại truyện Tấm Cám theo lời của nhân vật Tấm ngắn gọn, mẫu số 3
Sống ở làng này, ai cũng biết đến 3 chị em trong nhà tôi: tôi là Tấm, em tôi là Cám - con em khác mẹ với tôi. Tôi sống chung với dì và Cám. Mặc dù là em, nhưng Cám lại được mẹ chiều chuộng, không phải làm gì trong nhà. Mọi công việc đều do tôi thực hiện, chỉ khi ăn cơm, Cám mới chịu làm một số công việc lặt vặt với vẻ mặt phụng phịu. Dì luôn mắng tôi mỗi khi muốn xả giận hoặc ganh ghét một cách vô cớ. Tôi không oán trách gì, vì tôi hiểu đó chỉ là lẽ thường tình, Dì đã phải khổ nhiều để nuôi chúng tôi lớn.
Dì bảo tôi và Cám đi xúc tép, hứa yếm đào cho người xúc nhiều hơn. Tôi thấy háo hức vì chưa từng có cơ hội sở hữu chiếc yếm đào. Ra đồng mò cua bắt ốc từ sáng, tôi chỉ thấy Cám chạy theo hoa bắt bướm, không rõ cô ấy có xúc được nhiều không. Nhưng nghĩ tới chiếc yếm đào, tôi chăm chỉ tiếp tục công việc của mình. Khi sắp về, thấy Cám lấm tấm, tôi cũng tin rằng cô ấy đã xúc nhiều. Tôi xuống gội đầu, chải chuốt và về. Nhưng thật không ngờ, Cám lại đánh cắp tép trong giỏ của tôi để mang về làm quà cho Dì. Tôi hoảng hốt và khóc, những nỗ lực cả ngày bây giờ trở nên vô ích. Trong lúc khói mù mịt, Bụt hiện lên và bảo tôi nuôi con cá bống từ tép mà tôi mang về. Tôi làm theo lời Bụt và từ đó, tôi luôn mang cơm cho con cá bống.
Tôi đi chăn trâu xa, không biết mẹ con Cám đã làm gì, nhưng khi đến nơi cho cá bống ăn, tôi không thấy chúng nữa. Hoảng hốt, giếng nổi lên cục máu. Thương cá bống, tủi thân, tôi không kìm được nước mắt. Lần này, Bụt xuất hiện và bảo tôi tìm xương cá bống để chôn ở bốn lọ giường. Tôi làm theo, nhưng chưa hiểu chuyện gì sẽ xảy ra.
Háo hức chờ đến ngày trẩy hội, tôi lại thất vọng. Mặc dù tôi đã chuẩn bị mọi thứ, nhưng khi đến hội, mọi người không chấp nhận tôi. Vốn ít được quan tâm và bị Cám ghen ghét, tôi chỉ nghe theo mọi lời của Dì mà không than trách. Mặc dù không được ở lại nhà đẹp như người khác, nhưng ai cũng muốn tham gia hội. Cám nói xấu về tôi, bảo với mẹ rằng tìm mọi cách để giữ tôi ở nhà. Dì bưng cả gạo và thóc đòi tôi nhặt hết mới được đi. Bụt lại xuất hiện, sai chim sẻ nhặt thóc và bảo tôi đào ở 4 lọ để có thóc.
Tôi hạnh phúc đến không ngờ và nhanh chóng lên ngựa để tham gia hội. Trong lúc ngựa phi qua khu vực lội, tôi đánh rơi một chiếc hài xuống nước, không kịp nhặt lên. Khi đến đám hội, tôi dừng ngựa, gói kỹ chiếc hài còn lại và chen lấn vào đám đông. Tôi hoàn toàn không biết rằng khi kiệu vàng của nhà vua đến khu vực lội, hai con voi dẫn đầu không chịu đi và đứng im, kêu ồn ào. Nhà vua tò mò sai quân lính tìm hiểu, và họ phát hiện chiếc hài thêu của tôi. Vua tự tay giơ lên, ngắm ngía mãi rồi khen ngợi: 'Chiếc hài xinh quá! Người đi chiếc này chắc chắn là một người nữ xuất sắc!'. Vua ra lệnh để tất cả phụ nữ, cô gái đều thử hài và tuyên bố nếu có ai vừa thì sẽ được cưới làm hoàng hậu.
Đám hội trở nên hứng khởi hơn. Mọi phụ nữ đều chen nhau để thử hài, nhưng không ai đi vừa. Mẹ con Cám cũng thử vận may. Khi tôi bước ra, Cám liền mách mẹ, nhưng dì ghẻ không tin, bĩu môi nói: 'Con nỡm! Chuông khánh còn chẳng ăn ai, lại là mảnh chĩnh vứt ngoài bờ tre!', tôi chỉ lăng lẽ thử giày. Chân tôi đặt vào hài vừa như in. Vì chiếc giày này là của tôi. Tôi mở khăn lấy chiếc hài còn lại đi vào. Hai chiếc giống nhau đến kỳ diệu. Lính hầu hò reo, vui mừng báo với vua. Ngay lập tức, vua sai đoàn thị nữ rước tôi về cung và phong tôi làm hoàng hậu.
Tôi xin phép được rời đi để giúp dì và em sửa soạn cỗ cúng trong ngày giỗ cha. Hạnh phúc vì trở thành hoàng hậu, nhưng không biết rằng Dì âm mưu bảo tôi trèo cau, lấy một buồng để cúng cha rồi đẩy tôi vào cái chết. Lên đến ngọn, Dì chặt gốc cây, cau đổ, tôi ngã xuống ao chết đuối. Dì ghẻ lấy quần áo của tôi để Cám mặc, rồi đưa vào cung nói dối vua rằng tôi chết đột ngột, bây giờ cho em gái thay thế.
Thế rồi, linh hồn tôi hóa thân thành một chú chim vàng anh, suốt ngày bay quanh vườn ngự uyển. Muốn ở bên nhà vua vì thường thấy nhà vua buồn bã, ủ ê. Nhìn thấy tôi luôn bên cạnh, nhà vua bảo: 'Vàng ảnh vàng anh, có lẽ là vợ anh, chui vào tay áo!'. Tôi đậu lên vai và rúc vào tay áo nhà vua. Cám tức giận, về nhà kể lại cho dì ghẻ. Đồng thời, nh aproveửa lúc nhà vua đi vắng, mẹ con Cám giết tôi, vứt lông ra vườn. Không thấy bóng dáng chim vàng, vua hỏi thăm. Cám nói dối: 'Thiếp có mang, thèm ăn thịt chim nên trộm phép bệ hạ đã giết ăn thịt mất rồi'. Nhà vua giận dữ nhưng không nói gì.
Hôm sau, từ đám lông chim, tôi biến hình thành hai cây xoan đào tuyệt vời. Khi nhà vua lang thang trong vườn, những cành lá xòe tạo bóng mát che cho đầu vua, hình như hai chiếc lọng. Vua thấy như vậy, gọi lính hầu đặt võng giữa hai thân cây, sau đó nằm đong đưa để thưởng thức không khí trong lành. Cám không chịu nổi và kể mẹ ngay, Dì ghẻ dùng mưu mẹo để Cám sai thợ đốn chặt hai cây xoan đào, sau đó nói rằng đó là để làm khung cửi dùng để dệt áo cho vua. Trong lúc biến thành khung cửi, tôi lặng lẽ truyền đi lời nói trong lòng cho Cám nghe.
'Cót ca cót két,
Lấy tranh chồng chị,
Chị khoét mắt ra!'
Cám sợ hãi báo mẹ, dì ghẻ đề xuất đốt khung cửi thành tro và đặt nó xa. Cám làm theo, nhưng từ đống tro một cây thị cao mọc lên, cành lá xanh tươi. Đến mùa, cây thị nở ra hoa và chỉ có một quả. Tôi ẩn mình trong quả thị và không biết sẽ xảy ra điều gì.
Một ngày, bà lão hàng nước đi qua, ngửi thấy mùi thơm và bảo: 'Thị ơi, thị rụng rồi bà ạ. Bà hãy để bà ngửi, không ăn đâu'. Tôi rụng xuống. Khi bà lão đi chợ hoặc vắng nhà, tôi từ quả thị bước ra, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm cho bà lão. Bà lão lấy làm lạ và tìm ra sự thật. Một lần, bà lão quay lại và thấy tôi đang làm việc, ôm chầm tôi và xé nát vỏ quả thị. Từ đó, tôi giúp bà gói bánh, nấu nước, và têm trầu để bà bán hàng.
Một ngày, vua ghé vào quán nước. Nhìn thấy mấy miếng trầu têm cánh phượng, vua hỏi ai làm. Bà lão nói là con gái mình làm. Tôi đứng nép sau bức màn, nghe câu chuyện và nhận ra vua. Vua nhận biết tôi ngay, yêu cầu bà lão kể lại sự kiện và sai lính hầu mang kiệu rước tôi và bà lão về cung. Tôi vui mừng vì duyên phận vợ chồng không dễ dàng, xa cách bao lâu lại về với nhau.
Cám thấy tôi sống và trắng đẹp hơn nên Cám tự hỏi làm sao. Tôi gợi ý cho Cám tắm nước sôi để trắng da. Cám làm theo, nhưng không biết nước sôi có thể làm bỏng và cô ta ngay lập tức chết. Dì ghẻ thấy sợ hãi, cũng chết. Từ đó, tôi sống hạnh phúc bên nhà vua, không ai có thể ngăn cản tình yêu và cuộc sống của chúng tôi nữa.
4. Kể lại câu chuyện Tấm Cám theo lời của Tấm, phiên bản tốt nhất, mẫu số 4
Dù đã trở thành hoàng hậu hạnh phúc trong cung, mọi người vẫn quen gọi tôi là cô Tấm như xưa. Những kí ức khó quên về quãng đời khó khăn của tôi vẫn là một phần kinh hoàng. Cuộc sống của tôi đầy biến cố, nhất là do mẹ con nhà Cám luôn âm mưu hại tôi.
Nhớ lại một ngày gần Tết, khí trời lạnh buốt. Cám nhỏ hỏi mẹ nó làm sao có được chiếc yếm thắm. Tôi cũng mơ ước về một chiếc yếm, nhưng liệu điều ấy có bao giờ trở thành sự thật không?
Mụ ghẻ đưa cho chúng tôi hai cái giỏ và nói:
- Mấy đứa đi bắt tôm, tép về đây làm thức ăn. Ai bắt được nhiều, tao thưởng cho chiếc yếm đỏ đẹp đẽ này - Mụ giơ chiếc yếm đỏ thắm lòa mắt. Rồi mụ gọi con gái lại, nói chuyện không rõ ràng.
Ở đầm đầu làng, tôi chăm chỉ bắt và giỏ gần như đầy. Cám sợ lạnh nên nó xuống nước ngồi co ro, nhìn tôi làm việc. Gần về, nó còn bảo 'Chị Tấm ơi, chị lấm đầu chị cho sâu, về mẹ mắng chị đấy'. Khi tôi ngoi đầu lên, Cám đã đỏ mặt và tôm tép của tôi đã bị nó đánh bại. Bụt hiện ra và kể về việc nuôi con cá bống còn lại trong giỏ cho tôi.
Mỗi ngày, tôi mang cơm ra giếng cho Bống và hát những câu mà Bụt dạy 'Bống bống bang bang, lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người'. Tôi lầm lũi và tinh cảm điều chẳng lành. Chiều tà, khi cài then chuồng trâu, tôi mang cơm ra cho Bống. Hát khúc cuối, chỉ thấy một cục máu đỏ nổi lên. Tôi khóc như mưa. Bụt hiện ra an ủi và hướng dẫn tôi chôn xương Bống ở bốn chân giường với sự giúp đỡ của gà trống.
Thấm thoắt, một mùa xuân mới lại đến. Mẹ con nhà Cám mặc yếm đỏ đi dự hội trong bộ trang phục sang trọng. Tôi nghĩa vụ làm một chiếc yếm rách để đi, nhưng mụ ghẻ đã đặt trước mặt thúng đầy thóc và gạo, bảo tôi với giọng ngọt ngào:
- Nhặt thóc giúp dì xong hãy đi chơi.
Cám lườm tôi rồi cả hai cười vui trong đám đông hội. Nhặt mỏi tay mà chẳng được nhiều, tôi khóc nức nở. Bụt hiện ra nói: Đào bốn lọ lên, sẽ có trang phục đẹp để dự hội, còn thúng thóc để lại, chim sẻ sẽ nhặt giúp.
Tôi không ngờ mình được ăn mặc xinh đẹp như thế. Không chỉ có trang phục đẹp, mà còn có một con ngựa trắng như tuyết. Lên đường, mọi người đều kinh ngạc nhìn tôi, ngỡ ngàng tưởng là hoàng hậu.
Khi qua chiếc cầu nhỏ, tôi vô tình đánh rơi chiếc hài. Quân lính nhà vua nhặt lên, vua kinh ngạc trước chiếc hài độc đáo, ra lệnh ai ướm vừa chiếc giày sẽ được làm vợ. Tôi hạnh phúc với vinh quang đột ngột từ một cô bé quê trở thành Vương phi.
Một năm nữa trôi qua, tôi về làm giỗ cha. Hái cau để trang trí bàn thờ, nhưng dì ghẻ lại chặt cau làm tôi ngã xuống ao. Linh hồn tôi nhập vào chim vàng anh, bay ngang trời, nhưng thân thể tôi vẫn sống trong con chim bé nhỏ ấy.
Hôm đó, tôi quay về cung vua, thấy Cám giặt áo cho Vua. Cám đã trở thành Hoàng Hậu. Tôi hát: 'Giặt áo chồng tao, giặt cho sạch, giặt mà không sạch tôi rạch mặt ra'.
Vua nghe thấy tôi, liền nói 'Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh chui vào tay áo'. Tôi bay vào lòng vua. Từ đó, tôi được Vua chăm sóc. Nhưng một đêm, Cám độc ác bóp cổ tôi. Nó ăn thịt tôi rồi vứt lông ra vườn. Tôi lại hóa thân thành hai cây xoan tươi tốt. Vua thường mắc võng ngủ dưới bóng mát của tôi.
Cám biết điều, sai người chặt cây biến tôi thành khung cửi. Tôi giận, mỗi lần nó dệt vải tôi nghiến răng 'Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị chị khoét mắt ra'. Lần này, nó đốt tôi thành tro rồi đổ tận đường. Bụt giúp tôi hóa thân thành cây thị, chỉ để lộ ra một trái thơm nức trong mùa thị.
Một ngày, tôi nghe bà lão bán nước hát: 'Thị ơi thị thị rụng, bị bà. Bà đem ngửi chứ không ăn'. Tôi rơi đúng vào bị của bà. Nhìn thấy tôi, bà lão cảm thông, hằng ngày tôi nấu cơm cho bà và chui vào vỏ thị. Nhưng một ngày, bà cụ đột nhiên xé vỏ thị, từ đó, tôi sống như con của bà. Khi vua nhận ra miếng trầu cánh phượng mà tôi thường tiêm cho vua, tôi được rước về cung. Cám vẫn theo tôi, nhờ tôi làm cho nó đẹp như tôi. Tôi giận quá, bảo nó đúng trong hố rồi sai người dội chết nó. Quân lính làm mắm gửi về cho mẹ Cám.
Nghe nói mụ ăn hết thịt, mới nằm ở chĩnh. Mụ uất lên lăn ra chết.
Danh sách bài văn mẫu kể lại truyện Tấm Cám theo lời của Tấm, văn mẫu hay, chọn lọc dưới đây giúp bạn củng cố từ vựng và bổ sung chi tiết để bài viết phong phú. Hãy tham khảo thêm danh sách bài văn mẫu phân tích bài thơ 'Thương vợ' của Tú Xương và phân tích khổ 3 bài 'Tây Tiến' để rèn luyện kỹ năng viết văn THPT.