1. Dàn ý kể lại câu chuyện Tấm Cám từ góc nhìn của nhân vật Tấm
I. Mở bài
- Tấm mở đầu bằng việc kể về cuộc đời đầy bi kịch và cuộc đấu tranh của mình.
II. Phần thân bài
1. Hoàn cảnh xuất thân đầy gian nan và bi thương
- Mồ côi cha mẹ từ sớm, phải sống chung với dì ghẻ và em cùng cha khác mẹ.
- Bị đối xử tệ bạc, phải làm việc cực nhọc suốt ngày.
2. Cuộc sống trước khi trở thành hoàng hậu
- Bị lừa gạt và mất chiếc yếm đào quý giá.
- Kết bạn với con cá bống, người bạn đáng trân trọng.
- Mẹ con Cám dối trá và ác độc, tiếp tục tạo ra những thử thách khó khăn.
3. Cuộc sống sau khi trở thành hoàng hậu
- Nhận được tình yêu và sự ưu ái từ hoàng đế.
- Cái kết bi thảm, bị tổn thương bởi mẹ con Cám.
- Thay đổi hình thức để bảo vệ bản thân và gần gũi hơn với chồng.
4. Hình phạt của Tấm dành cho mẹ con Cám
- Cảm giác sợ hãi và sự biến chuyển của mẹ con Cám khi Tấm trở lại.
- Tấm xử lý khôn ngoan và công bằng đối với họ.
- Hậu quả đau lòng của hành động tự tử.
III. Kết luận
- Tấm tự suy ngẫm về cuộc đời và những bài học mà cô đã rút ra.
- Khuyên bảo con cháu về sự quan trọng của lòng kiên trì và dũng cảm khi đối mặt với thử thách và sự độc ác.
- Nhấn mạnh rằng hạnh phúc thật sự đến từ sự lương thiện và sẵn sàng đối diện với cái xấu để gìn giữ và theo đuổi hạnh phúc.
2. Kể lại câu chuyện Tấm Cám từ góc nhìn của nhân vật Tấm - phiên bản hấp dẫn
Giờ đây, tôi đã trở thành hoàng hậu hạnh phúc nhất trong cung điện, nhưng mọi người vẫn gọi tôi là cô Tấm như trước đây. Nhìn lại quá khứ, tôi không khỏi rùng mình. Cuộc đời tôi đã trải qua nhiều thử thách, phần lớn do mẹ con nhà Cám luôn tìm cách hãm hại tôi.
Tôi nhớ một ngày gần Tết, khi trời vẫn còn lạnh lẽo. Con Cám thường đòi mẹ một chiếc yếm đỏ, và tôi cũng ao ước có một món đồ đẹp như vậy. Nhưng liệu ước mơ của tôi có bao giờ thành hiện thực?
Mụ ghẻ đưa cho chúng tôi hai cái giỏ và ra một thử thách: 'Hãy đi bắt tôm và tép về làm thức ăn. Ai bắt được nhiều nhất sẽ được thưởng một chiếc yếm đỏ.' Mụ nâng chiếc yếm đỏ chói lọi trước mặt tôi rồi gọi con gái bà lại và thì thầm một điều gì đó.
Tôi ra đầm gần làng để bắt tôm và tép. Dù đã bắt đủ số lượng, con Cám đã chơi xấu bằng cách giả vờ bị lạnh và ngồi ở bờ quan sát. Khi tôi đang ngụp lặn bắt tôm, con Cám lén lút lấy yếm và tôm tép của tôi rồi chạy về nhà. Tôi ngồi đó, mặt mũi xanh xao và khóc. May mắn thay, Bụt đã xuất hiện và chỉ dẫn tôi cách chăm sóc con cá bống còn lại trong giỏ.
Hàng ngày, tôi âm thầm mang thức ăn ra giếng để cho Bống ăn, và tôi hát một bài hát mà Bụt đã dạy: 'Bống bống bang bang, lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, đừng ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.' Tuy nhiên, tình cảm giữa tôi và con cá không được như ý.
Chiều đến, sau khi tôi hoàn tất việc dọn chuồng trâu, tôi mang thức ăn ra cho Bống và hát một bài khác. Tôi không thấy Bống đâu, chỉ thấy một đống máu đỏ. Tôi khóc như mưa gió. Bụt lại hiện ra để an ủi tôi và chỉ dẫn tôi tìm xương của Bống để chôn ở bốn chân giường và nhờ gà trống giúp đỡ. Tôi làm theo lời Bụt.
Mùa xuân lại đến. Mẹ con nhà Cám mặc yếm đỏ và quần áo lộng lẫy đi dự hội. Tôi may một chiếc yếm rách để đi cùng, nhưng mụ ghẻ bảo tôi phải thu thập thóc và gạo trước. Con Cám lườm tôi và cùng mụ cười đùa tại hội. Dù nhặt thóc mệt mỏi mà không được nhiều, tôi không thể kìm nén nước mắt. Bụt xuất hiện và bảo tôi: 'Hãy mang bốn lọ lên, bạn sẽ có trang phục đẹp để dự hội và thóc để chim sẻ nhặt giúp bạn.'
Tôi không ngờ lại được một bộ trang phục tuyệt đẹp và một con ngựa trắng như tuyết. Tôi cảm thấy như mình là hoàng hậu khi bắt đầu hành trình. Khi qua một cây cầu nhỏ, tôi làm rơi một chiếc hài. Vua tìm thấy chiếc hài và đặt ra điều kiện: 'Ai ướm vừa chiếc hài này sẽ được cưới làm vợ.' Tôi không thể tin khi biết mình đã trở thành vợ vua. Ôi, từ một cô gái nông thôn, tôi đã trở thành hoàng hậu, cảm giác hạnh phúc tràn đầy.
Một năm sau, tôi trở về để làm giỗ cho cha. Tôi tự hái trái cau để tiêm trầu trước bàn thờ, nhưng mụ dì ghẻ đã chặt cây cau và tôi ngã xuống ao. Khi đó, tôi nhập vào cơ thể một con chim vàng và bay đi. Thật lạ, tôi vẫn cảm thấy như sống trong con chim nhỏ ấy.
Một ngày, tôi trở lại cung điện và thấy con Cám đang giặt áo cho vua. Tôi nhận ra rằng Cám đã thay thế tôi và trở thành hoàng hậu. Không kìm nén được cảm xúc, tôi hát: 'Giặt áo chồng tao cho sạch, nếu không sạch thì tôi sẽ rạch mặt.' Vua nghe thấy và hỏi: 'Có phải vợ tôi đang chui vào tay áo không?' Tôi lập tức bay vào lòng vua và từ đó được vua chăm sóc. Nhưng một đêm, con Cám đã thò tay vào chuồng của tôi và giết tôi một cách tàn nhẫn. Nó ăn thịt tôi và vứt lông tôi ra vườn. Tôi biến thành cây xoan tươi tốt và vua thường nằm võng dưới bóng cây.
Con Cám không ngừng âm mưu hại tôi. Một ngày, nó sai người chặt cây tôi và biến tôi thành một khung cửi. Tôi tức giận nghiến răng: 'Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, khoét mắt ra.' Nó đã đốt tôi thành tro và đổ ra đường. Bụt lại xuất hiện và chỉ dẫn tôi biến thành cây thị. Trong mùa thị, chỉ có một trái thơm nức mùi và tôi được Bụt giấu trong đó.
Một ngày, tôi nghe một bà lão bán nước hát: 'Thị ơi, thị thị rụng, bị bà đem thị ngửi chứ không ăn.' Tôi biết bà lão sẽ ngạc nhiên khi tìm thấy tôi trong trái thị. Thấy bà lão đáng thương, tôi đã tự nguyện làm cơm cho bà và chui vào vỏ thị. Nhưng một ngày, bà lão bất ngờ xé vỏ thị và tôi trở thành một trái thị thường. Tôi sống với bà lão như mẹ con. Một ngày, khi bà đưa chồng tôi đến, vua nhận ra miếng trầu cánh phượng mà tôi thường làm cho vua ăn. Vợ chồng được đoàn tụ, vua gửi quân lính đón tôi về cung và tôi không thể ngăn nước mắt khi gặp lại vua. Tôi vui mừng vì cuộc sống của tôi đã trở lại.
Con Cám vẫn không biết xấu hổ, luôn cố gắng trở nên xinh đẹp như tôi. Tôi tức giận và sai người đẩy nó xuống một hố, rồi đổ đất lên cho đến chết. Sau đó, quân lính làm mắm nó và gửi về cho mẹ đẻ Cám.
Nghe nói mụ ghẻ đã ăn gần hết thịt và mới phát hiện đầu lâu của mụ nằm ở đáy chính. Mụ ta tức giận và chết.
Thực sự, cái chết của mẹ con Cám hoàn toàn xứng đáng vì những hành động độc ác của họ. May mắn có sự giúp đỡ của Bụt, nếu không tôi đã phải chịu kết cục tồi tệ từ lâu.
3. Kể lại truyện Tấm Cám từ góc nhìn của nhân vật Tấm - mẫu 2
Mỗi người trong cuộc đời đều đối mặt với thử thách, và câu chuyện của tôi là một ví dụ điển hình. Tôi đã trải qua nhiều lần 'chết đi sống lại' trước khi có được cuộc sống hạnh phúc như hiện tại. Đây là câu chuyện về hành trình của tôi.
Tôi được sinh ra trong một gia đình nông dân bình thường. Mẹ tôi mất khi tôi còn rất nhỏ, để lại tôi sống cùng cha. Sau đó, cha tôi tái hôn và có một cô em gái tên Cám. Đáng tiếc, cha tôi qua đời sớm, để lại tôi sống với dì và em gái mà họ không bao giờ coi tôi là thành viên trong gia đình. Tôi phải làm việc suốt từ sáng đến tối mà không có thời gian nghỉ ngơi.
Tôi còn nhớ một lần dì tổ chức cuộc thi và hứa tặng một chiếc yếm đẹp cho người bắt được nhiều tôm nhất. Tôi làm việc chăm chỉ cả ngày, trong khi Cám chỉ lo chơi đùa. Cuối cùng, Cám đã lừa dối tôi bằng cách đổ hết tôm vào giỏ của mình và đổi lấy yếm. Tôi buồn nhưng vẫn quyết định chăm sóc con cá bống còn lại. Khi tôi trở về và không thấy con cá nổi lên để ăn, tôi cảm thấy đau lòng. Bụt xuất hiện và cho biết con cá đã bị giết. Bụt hướng dẫn tôi tìm xương cá và chôn dưới chân giường, tôi làm theo.
Một thời gian sau, khi nhà vua tổ chức lễ hội, mẹ và Cám không cho tôi tham gia mà bắt tôi ở nhà làm việc nhặt gạo và thóc, rồi trộn lẫn chúng lại. Dù tôi bất lực, Bụt đã xuất hiện và giúp tôi thu thập mọi thứ. Bụt bảo tôi đào xương cá bống lên và khi làm vậy, xương biến thành một bộ trang phục lộng lẫy. Tôi cảm ơn Bụt và tới lễ hội. Trên đường, tôi vô tình đánh rơi chiếc giày, và nhà vua nhặt được. Vua tuyên bố chỉ người nào vừa vặn chiếc giày mới được làm vợ. Vì chiếc giày vừa khít với tôi, vua đã chọn tôi làm hoàng hậu, và tôi sống hạnh phúc bên vua.
Lần nữa, khi tôi trở về để giỗ cha, Cám đã âm thầm lên kế hoạch hại tôi. Tôi bị đánh gục và đẩy xuống ao khi đang hái cau. Cám đã giết tôi và lén vào cung đình, chiếm vị trí hoàng hậu của tôi. Cuộc sống của tôi không dừng lại ở đó, nhờ Bụt, tôi trở thành một con chim vàng anh. Nhưng Cám không từ bỏ, tôi lại biến thành cây xoan, cây khung cửi, rồi cuối cùng là cây thị. Một bà lão hái cây thị và tôi giúp bà hàng ngày, trở thành con của bà. Khi nhà vua đi qua, nhận ra miếng trầu của tôi, vua đã đón tôi trở lại cung đình.
Khi thấy tôi trở nên xinh đẹp hơn, mẹ và Cám cảm thấy sợ hãi. Tôi đã trả thù họ vì những hành động xấu xa của họ và sống hạnh phúc bên vua cho đến bây giờ.
Dù câu chuyện của tôi đã trở thành quá khứ, nó vẫn là một phần sâu sắc trong tâm hồn tôi. Nó là bài học quý giá về việc không nên hại người khác, vì hậu quả sẽ đến với chúng ta. Hãy giữ cho trái tim và tâm hồn của bạn luôn thuần khiết và thiện lương.