Kể lại câu chuyện về tấm gương thiếu nhi xuất sắc hoặc dũng cảm - Mẫu 1
Tính dũng cảm không chỉ là phẩm chất quý báu của dân tộc Việt Nam qua các thời kỳ, mà còn là nguồn động viên và cảm hứng cho thế hệ trẻ hiện nay. Một ví dụ tiêu biểu của tinh thần này là câu chuyện về Nguyễn Văn Nam, học sinh lớp mười hai ở huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An, người đã hy sinh bản thân để cứu bốn bạn cùng trang lứa khỏi dòng nước xoáy.
Hành động dũng cảm của anh Nam không chỉ được gia đình mà còn được toàn quốc biết đến qua truyền hình và báo chí. Câu chuyện của anh đã khiến mọi người ngưỡng mộ và đồng thời cảm thấy xót xa trước sự ra đi của anh.
Vào ngày 30/4, khi cả nước đang hòa mình vào không khí kỷ niệm ngày “Giải phóng miền Nam – thống nhất đất nước”, anh Nam đi bắt chim thì nghe tiếng kêu cứu từ bờ sông. Ngay lập tức, anh lao vào dòng nước để cứu họ, đưa ba người bạn lên bờ an toàn trước khi quay lại cứu người còn lại. Gần đến bờ, anh kiệt sức và đã đẩy người bạn đó vào bờ trước khi bị dòng nước cuốn trôi. Mặc dù đã cố gắng kêu gọi cứu hộ, nhưng không kịp, và chỉ sau một thời gian dài, gia đình và lực lượng công an mới tìm thấy thi thể anh.
Những hình ảnh về nỗi đau và mất mát của gia đình anh Nam khiến mọi người xót xa và cảm động. Dù anh đã qua đời, nhưng ước mơ và hoài bão của anh vẫn sống mãi trong lòng người thân. Anh từng mong ước đỗ vào một trường đại học để làm tự hào gia đình, tuy không thực hiện được, nhưng anh đã để lại một hành động cao đẹp, gây niềm tiếc thương vô hạn cho gia đình, bạn bè và cộng đồng.
Nhà trường và Đoàn thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh nơi anh học đã vinh danh và khen thưởng anh Nguyễn Văn Nam vì hành động dũng cảm của mình. Hành động của anh là một thông điệp mạnh mẽ nhắc nhở những người sống thờ ơ và chỉ quan tâm đến bản thân.
Nguyễn Văn Nam là hình mẫu sáng ngời của lòng dũng cảm, là người mà chúng ta nên học hỏi và noi theo. Hành động của anh thể hiện truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam, một tinh thần cao quý mà chúng ta cần trân trọng và gìn giữ.
Kể lại câu chuyện về tấm gương thiếu nhi xuất sắc hoặc dũng cảm - Mẫu 2
Lòng dũng cảm là phẩm chất quý giá của con người, không phân biệt tuổi tác hay giới tính. Tôi đã có dịp chứng kiến một tấm gương dũng cảm từ một cậu bé học sinh lớp 1.
Chiều hôm đó, sau giờ học, tôi ở lại trường để tưới nước cho vườn hoa lớp. Trong khi làm việc, tôi tình cờ thấy hai cậu bé lớp 1 đang vui chơi gần cửa lớp. Mọi việc diễn ra bình thường cho đến khi tôi nghe tiếng vỡ vang lên. Khi chạy lại, tôi thấy một chậu xương rồng bị vỡ do bóng của hai cậu bé. Thầy tổng phụ trách cũng đã đến gần, với vẻ mặt nghiêm túc. Thầy hỏi hai cậu bé về việc làm vỡ chậu cây, điều này khiến tất cả học sinh trong trường đều e ngại, kể cả tôi, một học sinh lớp 4. Hai cậu bé đều sợ hãi và rưng rưng nước mắt. Tuy nhiên, bất ngờ là một cậu bé dũng cảm đã bước lên nhận lỗi trước thầy. Tôi thấy bàn tay cậu ấy run rẩy khi nắm vạt áo, chắc chắn cậu bé lo lắng về hậu quả có thể xảy ra như bị phạt hoặc khiển trách trước lớp. Nhưng cậu ấy vẫn can đảm thừa nhận lỗi lầm của mình mà không đổ lỗi cho người khác. Hành động này khiến tôi cảm động và biết ơn. Sau khi chứng kiến, thầy tổng phụ trách đã phê bình hai cậu bé, yêu cầu họ không chơi bóng ở hành lang nữa và phạt quét dọn vụ việc. Khi thầy rời đi, hai cậu bé vừa làm việc vừa vui vẻ trò chuyện với nhau.
Trong nụ cười của cậu bé đó, tôi thấy hình ảnh của một người anh hùng thực sự, người dũng cảm và sẵn sàng nhận trách nhiệm.
Kể lại câu chuyện về một tấm gương thiếu nhi xuất sắc hoặc dũng cảm - Mẫu 3
Trong những năm chiến tranh ác liệt, khi Mĩ ném bom xuống miền Bắc, gia đình tôi phải sơ tán đến một vùng quê xa lạ, nơi chúng tôi được gia đình bạn nhỏ tên Mến tiếp đón. Tôi và Mến, cùng tuổi trẻ, nhanh chóng kết thân. Khi chiến tranh kết thúc, gia đình tôi trở về thị xã, nhưng hình ảnh của Mến vẫn mãi đọng lại trong lòng tôi.
Hai năm sau, khi bố tôi mời Mến đến chơi, tôi đã tự mình dẫn cô ấy đi khám phá mọi ngóc ngách trong thị xã. Mến hoàn toàn bị cuốn hút bởi sự khác biệt của nơi đây: những con phố rộng rãi, các ngôi nhà cao thấp với mái ngói san sát, hoàn toàn khác biệt so với những ngôi nhà mái lá và vách đất ở quê. Ban ngày, phố xá đông đúc với người và xe cộ, còn ban đêm, ánh đèn điện lấp lánh như sao trên bầu trời, tạo nên một không gian vừa lãng mạn vừa đặc biệt.
Tuy nhiên, điều khiến Mến hào hứng nhất chính là công viên. Ở đó không chỉ có những vườn hoa rực rỡ mà còn có cầu trượt, đu quay và một hồ nước lớn. Mến thắc mắc sao hồ lớn như vậy lại không có sen, điều mà cô thường thấy ở ao làng quê. Nhìn vào mặt hồ, lướt sóng nhẹ nhàng, tôi và Mến nhớ lại những kỷ niệm xưa khi cùng nhau ra giữa hồ hái hoa sen. Những giọt sương đêm lấp lánh trên lá sen xanh như những viên pha lê dưới ánh bình minh.
Đột nhiên, một tiếng kêu cứu vang lên khiến chúng tôi phải ngừng câu chuyện:
'Cứu với! Có người đang chết đuối!'
Trước khi tôi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, Mến đã lao xuống hồ. Trên mặt hồ, một cậu bé đang vùng vẫy trong tuyệt vọng. Một số người trên bờ hoảng loạn gào thét.
Mến nhanh chóng bơi tới gần. Chỉ trong chốc lát, cô đã đến bên cậu bé, nắm tóc cậu và kéo cậu lên bờ an toàn. Mọi người đều ca ngợi Mến vì hành động dũng cảm của cô.
Khi trở về nhà, vì không muốn bố mẹ lo lắng, tôi đã giữ im lặng về sự việc. Lúc phải chia tay Mến, lòng tôi cảm thấy rất xúc động. Tôi cảm nhận rằng Mến là một người bạn vô cùng đáng quý! Khi Mến đã trở về quê, tôi mới kể cho bố mẹ về toàn bộ sự việc. Bố tôi đã nói:
'Người dân quê hương đều như vậy, con ạ! Trong thời kỳ chiến tranh, họ sẵn lòng giúp đỡ và chia sẻ với chúng ta. Việc cứu người đối với họ không hề xa lạ.'
Tôi nhận ra rằng nhận xét của bố hoàn toàn chính xác. Mến, người bạn của tôi, quả thực là một người quê đáng yêu và đáng kính trọng!
Kể lại câu chuyện về tấm gương thiếu nhi tài năng hoặc dũng cảm - Mẫu số 4
Trong thời niên thiếu của mình, tôi đã được nghe nhiều câu chuyện về lòng dũng cảm. Những câu chuyện về các anh hùng và tinh thần kiên cường của các chiến sĩ đã được thầy giáo kể lại. Tuy nhiên, một câu chuyện đặc biệt đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí tôi, vì tôi chính là người chứng kiến sự việc đó.
Một buổi chiều mưa, khi chúng tôi, tôi và Tuấn, đang trên đường về nhà sau giờ học, phải vượt qua một con sông bằng chiếc đò. Khi đến bến, chỉ có hai người: người lái đò và một người lính đang chờ. Chúng tôi mặc áo mưa và cẩn thận bước xuống chiếc đò trơn. Tôi đi trước, bước từng bước cẩn thận, nhưng giữa cầu, Tuấn bất ngờ trượt chân và rơi xuống sông. Dòng nước mạnh đang cuốn trôi anh ấy.
Ngay lập tức, người lính tháo mũ và áo mưa, đặt ba lô xuống và nhảy ngay vào nước để cứu Tuấn. Chỉ trong tích tắc, anh đã bơi đến bên Tuấn và kéo anh ra khỏi dòng nước nguy hiểm. Tôi chỉ kịp cảm ơn anh, nhưng anh chỉ mỉm cười và nhắc nhở:
'Trong mùa lũ như thế này, các em phải cẩn thận khi qua sông nhé.'
Câu chuyện này chỉ là một trong nhiều câu chuyện, nhưng chắc chắn tôi và Tuấn sẽ luôn ghi nhớ. Người lính, dù chưa biết tên, thực sự là một anh hùng của đội Cụ Hồ, là một người dũng cảm và đáng quý.