1. Kể lại câu chuyện Thạch Sanh
Ngày xưa, ở quận Cao Bình, có một cặp vợ chồng già không có con. Dù cuộc sống khó khăn, họ vẫn thường xuyên giúp đỡ mọi người. Ngọc Hoàng thấy họ tốt bụng nên đã cho Thái tử đầu thai làm con của họ. Khi lớn lên, Thạch Sanh được thiên thần dạy đủ loại võ nghệ và phép thần thông. Một ngày, Lí Thông, một người bán rượu, gặp Thạch Sanh và thấy sức khỏe của anh mạnh mẽ, liền đến làm quen và kết nghĩa anh em.
Trong vùng có một con chằn tinh với nhiều phép thuật, thường xuyên ăn thịt người. Dù nhiều quan quân đã nhiều lần tấn công nhưng không thể tiêu diệt được nó. Dân làng phải lập miếu thờ và hàng năm phải cống nộp một mạng người. Năm đó, đến lượt nhà Lí Thông, Lí Thông nghĩ cách khiến Thạch Sanh phải đi thay mạng của mình. Vào chiều hôm đó, khi Thạch Sanh trở về sau khi kiếm củi, anh thấy một bàn tiệc rượu được chuẩn bị sẵn. Lí Thông nói:
- Đêm nay, anh cần phải canh gác ở miếu thờ. Nhưng mẻ rượu mới cất chưa kịp xong, nên nhờ em đi thay anh, sáng mai thì về.
Thạch Sanh không nghi ngờ gì và đồng ý ngay. Đêm đó, khi Thạch Sanh đang ngủ thì chằn tinh xuất hiện định tấn công anh. Thạch Sanh đã dùng võ thuật của mình để tiêu diệt con quái vật, và nó hiện nguyên hình là một con trăn khổng lồ. Sau khi chết, con trăn để lại một bộ cung tên bằng vàng. Thạch Sanh chặt đầu con quái vật và mang về. Mẹ con Lí Thông vẫn đang ngủ, nghe tiếng gõ cửa tưởng Thạch Sanh trở về đòi mạng thì hoảng sợ, van xin thảm thiết. Khi Thạch Sanh vào nhà và kể lại sự việc, họ mới hết sợ. Lí Thông lập tức nghĩ ra kế hoạch lừa Thạch Sanh:
- Đây là con vật mà vua nuôi, nếu em giết nó sẽ gặp rắc rối. Bây giờ em nên trốn đi, mọi chuyện để anh lo.
Thạch Sanh lại không nghi ngờ gì và trở về gốc đa cũ. Trong khi đó, Lí Thông mang đầu con quái vật đi để nhận thưởng.
Nhà vua tổ chức lễ kén rể cho công chúa đã đến tuổi lấy chồng. Trong lễ kén rể, một con đại bàng khổng lồ đã cắp công chúa đi. Thạch Sanh nhìn thấy sự việc, liền dùng cung tên bắn con đại bàng và lần theo vết máu để tìm ra hang của nó.
Kể từ khi công chúa mất tích, nhà vua rất lo lắng và đã cử Lí Thông đi tìm với hứa sẽ gả công chúa cho người nào tìm được. Lí Thông, không biết làm thế nào, đã tổ chức hội hát để thu thập thông tin. Thạch Sanh tình cờ tham gia hội hát và biết được việc cứu công chúa. Anh tự nhận biết hang của đại bàng và xin đi cùng. Đến nơi, Thạch Sanh xin xuống hang để cứu công chúa, nhưng bị Lí Thông nhốt lại. Trong hang, Thạch Sanh cứu được con trai Vua Thủy Tề, được mời xuống thủy phủ và được tặng một cây đàn thần. Khi trở về, Thạch Sanh bị oan hồn của chằn tinh và đại bàng hãm hại và bị giam vào ngục. Trong tù, anh chơi đàn để tỏ bày nỗi oan. Công chúa sau khi trở về không nói không cười, vua cho hoãn cưới và tìm cách chữa trị nhưng không hiệu quả. Một ngày, khi nghe tiếng đàn, công chúa vui vẻ trở lại. Nhà vua cho gọi Thạch Sanh và anh đã kể rõ mọi chuyện.
Nhà vua đã gả công chúa cho Thạch Sanh và trừng phạt xứng đáng đối với Lí Thông. Trong lễ cưới, các hoàng tử từ các nước chư hầu kéo quân đến đánh. Thạch Sanh chơi đàn và tiếng đàn của anh làm cho quân sĩ các nước sợ hãi và xin hàng. Thạch Sanh đã đãi họ một bữa cơm và quân sĩ ăn mãi không hết, sau đó cảm ơn và trở về nước. Cuối cùng, vì nhà vua không có con trai, ngôi vua được truyền cho Thạch Sanh.
2. Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh
Trong những câu chuyện truyền thuyết đã học, câu chuyện mà em yêu thích nhất là “Sơn Tinh Thủy Tinh”. Đây là một câu chuyện dân gian nổi tiếng của Việt Nam, kể về cuộc chiến giữa hai vị thần Sơn Tinh và Thủy Tinh để giành được trái tim của công chúa Mỵ Nương.
Hùng Vương đời thứ mười tám có một cô công chúa tên là Mị Nương, xinh đẹp và hiền dịu. Công chúa có mái tóc dài mềm mại như dòng nước và đôi mắt sáng lấp lánh. Vua cha rất yêu quý nàng và muốn tìm cho con một chồng xứng đáng. Khi công chúa đến tuổi kết hôn, vua ra lệnh mở hội để kén chồng cho công chúa.
Một ngày nọ, hai chàng trai đến cầu hôn công chúa. Một người là Sơn Tinh, cao lớn và mạnh mẽ, tự nhận là người cai quản vùng núi Tản Viên, với giọng nói như sấm. Người kia là Thủy Tinh, vóc dáng hùng vĩ, tự xưng là chúa tể đại dương. Họ xin vua Hùng thi tài để quyết định ai xứng đáng làm rể. Sơn Tinh có khả năng dời non lấp biển, chỉ cần vẫy tay là núi xuất hiện. Thủy Tinh cũng không kém cạnh, chỉ cần ra lệnh là mưa gió liền đến, bão tố cũng phải tan. Vua Hùng khó xử vì cả hai đều tài giỏi, cuối cùng quyết định:
- Cả hai đều đáng yêu, nhưng tôi chỉ có một con gái. Ai mang sính lễ đến trước sẽ được gả con gái cho. Hai người hỏi sính lễ cần chuẩn bị gì thì vua Hùng yêu cầu: “Một trăm ván cơm nếp, một trăm tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi, không được thiếu thứ gì.”
Sáng hôm sau, Sơn Tinh đến trước với đầy đủ lễ vật và được cưới công chúa Mị Nương. Thủy Tinh đến sau và không cưới được, bèn kéo quân đánh Sơn Tinh để đòi lại Mị Nương. Thủy Tinh làm mưa gió cuồn cuộn, nước sông dâng cao, gây lũ lụt. Sơn Tinh bình tĩnh dời núi, bốc đồi, cứu dân, chống lại lũ thủy quân bằng cách huýt sáo gọi các loài thú trong rừng đến giúp. Trận chiến kéo dài, sức Thủy Tinh cạn dần, cuối cùng phải rút quân. Sơn Tinh chiến thắng và nhân dân lại được sống yên vui. Tuy Thủy Tinh hàng năm dâng nước để đánh Sơn Tinh, nhưng luôn thất bại.
Câu chuyện này đã lưu truyền trong dân gian suốt ngàn đời, minh chứng cho chiến thắng của nhân dân mỗi năm trước lũ lụt. Dù Thủy Tinh có tấn công bao nhiêu lần, Sơn Tinh vẫn luôn chiến thắng.
3. Kể lại câu chuyện Tích Chu
Ngày xưa, có một cậu bé tên Tích Chu sống với bà vì cha mẹ đã mất sớm. Bà chăm sóc và yêu thương Tích Chu hết mực, nhưng cậu bé lại chỉ biết đến việc chơi bời, không hề suy nghĩ đến công lao của bà. Một ngày, khi bà bị bệnh và khát nước, bà gọi Tích Chu nhiều lần để xin nước, nhưng cậu bé không thèm nghe, vẫn mải chơi với bạn bè.
Chỉ khi đói bụng, Tích Chu mới nhớ đến bà và trở về nhà. Tuy nhiên, về đến nơi, cậu chỉ thấy một con chim cúc cu thay vì bà. Chim cúc cu bay đi tìm nước vì quá khát. Tích Chu khóc lóc và chạy theo chim, cuối cùng chim dừng lại bên một dòng suối. Tích Chu xin bà trở về và hứa sẽ chăm sóc bà chu đáo, nhưng đã quá muộn, bà không thể trở lại. Một bà tiên xuất hiện và bảo Tích Chu phải mang nước suối tiên về để bà hồi sinh. Tích Chu vui mừng và lập tức lên đường.
Sau nhiều khó khăn và nguy hiểm, Tích Chu mang được nước suối tiên về cho bà uống. Bà uống xong trở lại thành người và sống với Tích Chu. Từ đó, Tích Chu trở nên chăm sóc bà tận tình, không còn ham chơi nữa, và luôn biết ơn bà.