Kể lại cho người thân nghe câu chuyện về Bác Hồ, bao gồm 2 mẫu, giúp học sinh lớp 4 nâng cao vốn từ và kỹ năng kể chuyện
Ngoài ra, giúp học sinh nắm vững kiến thức và trả lời câu hỏi từ bài đọc trang 137 sách giáo khoa Tiếng Việt 4 tập 1 Kết nối tri thức với cuộc sống. Hãy theo dõi bài viết dưới đây để cải thiện vốn từ của bạn cùng Mytour:
Đề bài: Kể lại cho người thân nghe câu chuyện về Bác Hồ mà em đã đọc và chia sẻ suy nghĩ của mình về câu chuyện đó.
Kể lại câu chuyện về Bác Hồ - Mẫu 1
Bà Nguyễn Thị Liên, nguyên là nhân viên văn phòng tại Phủ Chủ tịch, chia sẻ rằng: Trong thời gian làm việc tại văn phòng của Bác, đôi khi bà cũng tham gia vào việc vá quần áo, chăn, màn... cho Bác. Việc này giúp bà có cơ hội gần gũi với Bác và học hỏi được nhiều điều từ Bác.
Những chiếc áo của Bác thường xuyên bị rách, đôi khi phải vá đi vá lại một vài lần trước khi Bác đồng ý thay mới. Chiếc áo gối màu xanh hoà bình của Bác thường được ông Cần (người phục vụ Bác) mang đến cho bà vá lại. Mỗi khi nhìn thấy chiếc áo gối này, bà luôn rơi vào nước mắt và đề nghị ông Cần thay bằng chiếc khác, nhưng Bác luôn từ chối và vẫn tiếp tục sử dụng chiếc áo gối đã được vá.
Những năm làm việc tại văn phòng của Bác để lại trong bà những kỷ niệm không thể nào quên.
Bà còn chia sẻ thêm rằng:
Ở Việt Bắc, có một lần Bác trở về muộn sau chuyến công tác, khi đi qua văn phòng, Bác dừng lại nghỉ một chút vì mệt. Đồng chí Hoàng Hữu Kháng, người bảo vệ Bác, nói với bà:
- Bác mệt không muốn ăn cơm. Cô ấy nấu một bát cháo cho Bác.
Khi Bác đang nằm nghỉ và nghe thấy điều đó, Bác lập tức bảo bà:
- Cô ấy nấu cháo cho Bác từ cơm nguội đó, vừa nhanh chóng, vừa tiết kiệm gạo, tránh lãng phí thừa cơm.
=> Suy nghĩ của em: Từ mẩu chuyện này về Bác Hồ, em nhận ra bài học vô cùng quý giá về tính giản dị và tiết kiệm của Bác. Dù có vị trí cao quý và là một nhà lãnh đạo tài ba của dân tộc, Bác luôn giữ cho mình sự giản dị và tiết kiệm.
Kể lại câu chuyện về Bác Hồ - Mẫu 2
Năm 1945, trong bài phát biểu tại lễ tốt nghiệp khóa V Trường Huấn luyện cán bộ Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã thẳng thắn nhắc nhở: “Theo giấy mời, 8 giờ là giờ bắt đầu, nhưng đã 8 giờ 10 phút rồi mà vẫn còn nhiều người chưa đến. Tôi khuyên mọi người cần phải làm việc đúng giờ, bởi thời gian là một tài nguyên quý báu”. Trong cuộc chiến chống Pháp, về vấn đề giờ giấc, một tướng đến làm việc với Bác bị trễ 15 phút vì mưa lớn, suối lũ, và ngựa không thể đi qua được.
Bác phê phán:
- Một tướng mà trễ 15 phút thì quân đội của ông ta sẽ thiệt hại như thế nào? Hôm nay, ông đã quá tự tin và không chuẩn bị đủ kế hoạch, vì vậy ông không thể kiểm soát tình hình được”.
Trong một lần khác, Bác và những người dân phải chờ đợi một quan chức đến trước khi bắt đầu cuộc họp.
Bác hỏi:
- Chú đến trễ mấy phút?
- Thưa Bác, trễ 10 phút ạ!
- Chú tính sai rồi, 10 phút của chú phải nhân lên cho 500 người đang đợi ở đây.
Năm 1953, Bác quyết định thăm lớp chỉnh huấn của các anh em trí thức, trong lúc họ đang bước vào cuộc chiến tư tưởng cam go. Gần đến giờ xuất phát, bất ngờ trời mưa xối xả. Một số đồng chí đề xuất hoãn viếng đến một buổi khác. Có người còn gợi ý chuyển lớp học đến gần nhà Bác... Nhưng Bác không đồng ý:
- Nếu đã hẹn thì cần phải đến đúng giờ, không nên để người khác phải chờ đợi không lý do. Thà là chỉ có một vài người phải chịu ướt còn hơn là làm cả lớp phải đợi mất công!.
Và vậy, Bác đã bắt đầu hành trình đến thăm lớp chỉnh huấn theo đúng lịch trình, với tiếng cười sung sướng của các học viên... Bác Hồ của chúng ta tôn trọng thời gian của mình cũng như thời gian của người khác. Điều này được thể hiện rõ trong cuộc sống của Bác, khi không để ai phải chờ đợi. Tấm gương này thực sự là một bài học cho chúng ta.