Tài liệu này bao gồm dàn ý chi tiết cùng 3 bài văn mẫu được lựa chọn kỹ càng từ những bài viết xuất sắc của học sinh trên khắp cả nước. Hy vọng rằng tài liệu sẽ mang lại nhiều ý tưởng mới mẻ cho bài viết số 3 của các bạn. Chi tiết hơn, mời các bạn tham khảo và tải tài liệu tại đây.
Dàn ý kể về chuyến dã ngoại đáng nhớ
1. Bắt đầu câu chuyện
- Sau chín tháng học tập ở thành phố, trong những ngày hè, ba má em cho em về quê sống cùng nội.
- Mỗi khi trở về quê sống cùng nội, em luôn đem theo rất nhiều kỷ niệm đáng nhớ.
- Trong tất cả những kỷ niệm đó, kỷ niệm ghi lại ấn tượng sâu sắc nhất trong em là lần về quê nội sau khi học xong lớp 5.
2. Phần nội dung chính
a. Miêu tả về quê nội
+ Quê hương của em nằm ở tỉnh Vĩnh Long, nơi mà những vườn cây trái nở rộ màu mỡ.
+ Đó là nơi có dòng sông êm đềm, bên cạnh những vườn cây vú sữa, xoài, chôm chôm,... luôn tươi tốt suốt năm.
+ Nơi đó còn có những cánh đồng lúa mênh mông và những bãi cỏ xanh mướt...
+ Những người dân của quê hương em thật sự thân thiện, chất phác, luôn thẳng thắn và trung thực.
b. Những kỷ niệm đáng nhớ trên quê hương
+ Trở về quê hương, em như chim sải cánh. Sáng sớm, em và nội ta bước dạo bên bờ sông. Gió mát của buổi sớm thổi nhẹ nhàng từ dòng sông, làm cho em thấy thanh bình và hạnh phúc. Buổi chiều, em và bạn bè chơi đùa dưới bóng mát của cây vú sữa. Vào một buổi chiều khác, chúng ta cùng nhau thả diều trên bờ sông và trên bãi cỏ xanh.
+ Nghe tiếng sáo diều vang vọng trên bầu trời buổi chiều thật làm đẹp thêm cho kỷ niệm của tuổi thơ.
+ Kỳ nghỉ hè trên quê hương sẽ trở nên trọn vẹn hơn bao giờ hết nếu không có sự cố bất ngờ xảy ra.
+ Một buổi chiều, em cùng các anh chị em đi ra bờ sông để thả diều. Thả diều thật là niềm vui thú vị. Những chiếc diều được gió thổi bay lên cao, cao mãi. Ai cũng ao ước diều của mình bay cao nhất.
+ Trong lúc đuổi theo các anh chị, em vô tình đạp phải một cục đá ở bờ đê. Em ngã và bị đau chân đến nỗi không thể đứng dậy.
+ Nghe tiếng em ngã và rên rỉ vì đau, anh em trở lại. Thấy em đau đớn, họ không quan tâm đến diều nữa mà chạy đến cứu em. Khi đó, diều đã bay theo gió, bay cao lên trời.
+ Dù chỉ vấp ngã nhẹ nhưng chân em đã bị bong gân. Em đau quá, không thể tự đi. Họ phải cõng em về nhà.
+ Em kêu nội đừng nói với ba má. Ba má đang rất bận rộn. Nếu họ biết em bị đau, họ sẽ về ngay.
+ Trong vài ngày qua, chân em sưng phồng. Em chỉ có thể ngồi yên, không thể tham gia các trò chơi với bạn bè.
+ Nội và bác Hai gái chăm sóc em rất chu đáo. Mọi khi, họ luôn ở bên em, động viên và an ủi. Có lẽ vì vậy mà em thấy chân nhẹ nhàng hơn.
+ Sau một tuần, chân em đã khỏi hoàn toàn. Em lại đi cùng anh ra bãi cỏ chăn trâu, thả diều như không có gì xảy ra.
3. Phần kết bài
- Một tháng ở quê nội trôi qua nhanh chóng. Em phải về nhà để chuẩn bị cho năm học mới.
- Và một năm học mới sẽ đến, em sẽ trở lại vùng quê yên bình của nội, đi chăn trâu và thả diều cùng anh chị em ở quê.
- Em yêu quê nội của mình. Em nhớ dòng sông hiền hòa, nhớ vườn cây xanh mướt, và em cũng nhớ kỷ niệm về lần em vấp té khi thả diều cùng anh em của bác Hai.
Kể lại một chuyến dã ngoại mà em ấn tượng nhất - Mẫu 1
Nhờ vào thành tích Học sinh giỏi của mình năm trước, giờ đây bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi đến bãi biển Vũng Tàu thơ mộng và xinh đẹp. Ngày ấy, tôi không thể diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui sướng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng cho sự học tập chăm chỉ của mình. Ôi! Xe taxi đã đến rồi!
Ngồi trên xe, ngắm cảnh thành phố vào buổi sáng sớm, tôi nhận ra rằng nơi tôi sống đẹp đến khó tin! Hai bên đường trồng rợp hai hàng cây xanh mát, thẳng tắp như những đội quân điều hành! Cuối cùng, chúng tôi đã đến biển rồi! Biển Vũng Tàu thơ mộng nhưng đầy sức sống đã khiến tôi mê mải từ giây phút đầu tiên. Ôi! Mùi mặn mặn trong làn gió thổi nhẹ làm tôi cảm thấy hạnh phúc! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn ra khung cảnh từ cửa sổ tầng năm và thấy sao Vũng Tàu hùng vĩ, xinh đẹp đến không ngờ! Hôm nay trời thật đẹp, không một đám mây. Một số con chim biển đang bay lượn trên trời, như muốn tham gia vào niềm vui của du khách ở đây! Mặt trời trông như một quả bóng lửa rực rỡ giữa bầu trời xanh biếc. Khi bố mẹ cho phép xuống bãi biển, tôi sung sướng chạy ra như gặp vàng, chờ mong giây phút này từ lâu! Khi bước chân ra cát mịn, tôi cảm nhận như đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhẹ nhàng! Tiếp sau là những đợt sóng vỗ lên chân tôi. Nước biển mát lạnh! Biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu hình ảnh của bầu trời. Những vỏ ốc lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời đẹp quá!
Các du khách ở đây chủ yếu là người nước ngoài, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ tham gia các trò chơi thể thao, như bóng chuyền, với vẻ ngoài rất vui vẻ. Biển Vũng Tàu nổi tiếng với hải sản ngon, vì vậy không thể đến đây mà không thưởng thức các món hải sản ngon tuyệt! Bố dẫn gia đình tôi đến một tiệm đồ ăn bình dân trên bãi để thưởng thức các món như nghêu, tôm, mực, cua. Quá ngon! Buổi chiều, gia đình tôi trở về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị cho việc về nhà. Nhìn ra ngoài, tôi thấy bầu trời màu đỏ. Mẹ tôi nói rằng đó là trời đang 'nấu cơm'. Khác với buổi sáng, trời buổi hoàng hôn trên biển có một vài đám mây, trông giống như những chiếc kẹo bông gòn màu sắc mẹ đã mua cho tôi khi tôi còn bé. Biển trở nên bình yên hơn, ít sôi sục hơn so với buổi sáng. Cũng ít người tắm biển hơn vì họ cũng đều trở về nghỉ ngơi rồi... Đã đến lúc chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy biết ơn vì Việt Nam có những danh lam thắng cảnh như Vũng Tàu nơi tôi đã trải qua những kỳ nghỉ đáng nhớ. Hẹn gặp lại năm sau, Vũng Tàu ơi!
Tôi sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ có thể cho tôi quay lại đây một lần nữa để tận hưởng không gian biển rộng lớn. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu xinh đẹp và tràn đầy sức sống này sẽ mãi in sâu trong trái tim và tâm hồn tôi như một kỷ niệm đẹp và đáng nhớ trong kỳ nghỉ hè năm lớp Sáu. Hẹn gặp lại năm sau, Vũng Tàu ơi!
Kể lại một chuyến dã ngoại mà em ấn tượng nhất - Mẫu 2
Ai ai cũng biết đến vịnh Hạ Long khi đặt chân đến Quảng Ninh. Năm ngoái, cùng bố mẹ và em trai, tôi có cơ hội thăm quan vịnh Hạ Long. Kỷ niệm về chuyến đi tuyệt vời ấy sẽ mãi trong tâm trí tôi.
Một ngày nắng đẹp, trời xanh không một gợn mây. Cả nhà tôi hân hoan lên đường đến vịnh Hạ Long, mang theo nhiều hành lý cho chuyến đi. Chúng tôi đến nơi một cách dễ dàng. Không khí ở đây trong lành và mát mẻ. Vịnh Hạ Long đẹp đến ngỡ ngàng, với hàng ngàn hòn đảo, hang động tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt vời.
Gia đình tôi thăm quan động Thiên Cung, một trong những hang động đẹp nhất vịnh Hạ Long. Đường vào động hiểm trở, nhưng khi đến nơi, chúng tôi ngạc nhiên trước vẻ đẹp của nó. Câu chuyện về vua Rồng được tái hiện qua những bức tranh tinh tế trên tường. Cuối động là nơi kết thúc câu chuyện, nơi nàng Mây chia tay năm mươi người con đi khai phá đất mới.
Chúng tôi tiếp tục đến đảo Tuần Châu, nơi sản xuất rau sạch cho thành phố. Thăm một ngôi nhà bằng tre, nơi Bác Hồ thường nghỉ ngơi sau mỗi chuyến thăm vịnh. Buổi tối, chúng tôi tham gia sân khấu nhạc nước và xiếc cá heo, tạo nên một kỷ niệm đáng nhớ.
Khi trở về chỗ nghỉ, cả nhà mệt mỏi nhưng vẫn hào hứng đi ngắm cảnh Hạ Long về đêm. Thành phố lung linh dưới ánh đèn, làn gió biển mát lành thổi qua.
Hôm sau, tôi đến Bãi Cháy tắm biển, thưởng thức làn gió biển dịu dàng. Bãi cát vàng óng ánh trải dài, sóng biển vỗ về bờ đầy sôi động. Sau khi tắm, chúng tôi thưởng thức trái dừa tươi và ngắm cảnh tuyệt vời. Hạ Long đẹp tuyệt vời!
Hạ Long là một món quà đặc biệt của thiên nhiên. Hãy đến và tận hưởng vẻ đẹp này nếu có cơ hội, các bạn nhé!
Kể lại một chuyến dã ngoại mà em ấn tượng nhất - Mẫu 3
Cuộc sống đầy thách thức nhưng có những chuyến dã ngoại giúp tôi tìm lại nghị lực và can đảm để đối mặt với những khó khăn. Chuyến đi về quê ngoại cùng mẹ là điều tôi mãi nhớ.
Rời xa thành phố ồn ào, tôi trở về quê hương thanh bình với tiếng hát ru và câu hò thân quen của mẹ. Lần đầu tiên được chứng kiến nơi mẹ sinh ra, tôi đầy háo hức. Mọi thứ tĩnh lặng, yên bình nhưng đầy ý nghĩa.
Ngày thứ hai ở nhà bà, tôi thấy mình nhẹ nhàng hơn, không còn áp lực học tập hay lo âu về những xung đột bạn bè. Nơi đây thực sự là một nơi bình yên, không ồn ào tiếng xe cộ, tiếng còi giao thông.
Một ngày, tôi chợt chú ý đến một cậu bé gần nhà, sống trong hoàn cảnh khó khăn. Tôi cảm thấy thương cảm và muốn giúp đỡ cậu bé. Thời gian sau đó, chúng tôi trở thành bạn tốt.
Trải qua những ngày gần gũi với cậu bé, tôi phải rời xa quê hương để quay lại thành phố. Tôi buồn rời bỏ nhưng cũng đầy hy vọng về tương lai.
Ngày mai tôi phải rời đi. Tôi không thể ngủ được, suy nghĩ về tương lai của cậu bé. Khi tôi sẵn sàng ra đi, tôi không thấy cậu bé đâu. Tôi tiếc nuối và lo lắng về tương lai của mình và của cậu bé.
Khi quay về nhà, tôi cảm thấy tiếc nuối và xúc động. Tuy nhiên, một điều bất ngờ đã xảy ra: tôi gặp lại người bạn thân của mình. Đó là một khoảnh khắc đáng nhớ trước khi tôi rời đi.
Trên đường về, tôi luôn suy ngẫm về cuộc sống và sự khó khăn của những người dân ở nông thôn. Trải nghiệm này đã mở mang tầm nhìn của tôi về cuộc sống.
Sau chuyến đi, tôi nhận ra mình may mắn hơn nhiều so với nhiều người khác. Tôi quyết định sống mỗi ngày trọn vẹn và biết ơn hơn về những điều mình đang có.