TOP 6 câu chuyện có nhân vật là đồ vật hoặc con vật SIÊU HAY, đặc sắc nhất, để giúp các em nâng cao kỹ năng kể chuyện, chuẩn bị cho tiết Ôn tập giữa học kì 1 hiệu quả.
Với dạng câu hỏi này, các em có thể kể lại các câu chuyện về những con vật đáng yêu như Cuộc đua trong rừng, Chú sẻ và bông hoa bằng lăng, Cóc kiện trời.... Chi tiết xin mời các em tham khảo bài viết dưới đây của Mytour để học tốt Văn 4 Chân trời sáng tạo:
Đề bài: Viết bài văn kể lại một câu chuyện đã đọc, đã nghe có nhân vật là đồ vật hoặc con vật.
Kể một câu chuyện về các con vật thú vị
Trong những câu chuyện mà em đã đọc về các con vật gần gũi với trẻ em, em thích nhất là câu chuyện “Cuộc đua trong rừng”.
Ngày mai, tất cả các loài động vật trong rừng sẽ tổ chức một cuộc thi để chọn ra con vật nhanh nhất.
Ngựa Con rất hào hứng. Chú tin rằng mình sẽ giành được chiếc huy chương vàng. Chú mơ mộng về việc đứng trước đám đông, nâng cao chiếc cúp vô địch trong sự vui mừng, được mọi người khen ngợi ...Chú chuẩn bị cẩn thận và không ngừng tự soi bóng mình trong dòng suối trong lành. Hình ảnh của chú hiện ra với bộ lông nâu đẹp đẽ, và bờm dài được chải gọn giống một nhà vô địch..
Ngựa Cha nhìn thấy điều này và nói:
Con trai ơi, em phải đến thợ rèn kiểm tra lại bộ móng. Điều này quan trọng hơn cả việc mặc đẹp trong cuộc đua.
Ngựa Con không rời mắt khỏi bóng dưới nước, và tự tin trả lời:
- Cha hãy yên tâm. Móng của con rất chắc chắn. Con sẽ chiến thắng chắc chắn!
Cuộc đua đã bắt đầu. Sáng sớm, sân đua rộng lớn. Những chú nai đang tập ăn cỏ. Thỏ Trắng và Thỏ Xám cẩn thận quan sát đối thủ. Bác Quạ giữ gìn trật tự. Ngựa Con tự tin bước vào vạch xuất phát.
Tiếng hét 'Bắt đầu!' vang lên. Các vận động viên bắt đầu chạy. Vòng một... Vòng hai... Ngựa Con dẫn đầu với những bước đi mạnh mẽ. Bỗng nhiên, chú cảm thấy có vật gì đó vướng chân và bất ngờ phát hiện: một móng bị lung lay và rơi ra. Móng sắc nhọn đâm vào chân làm Ngựa Con đau đớn. Chú nhẹ nhàng và cuối cùng dừng lại. Nhìn các bạn bè vượt qua mình, Ngựa Con cảm thấy hối tiếc vì không nghe lời cha.
Ngựa Con học được bài học quý báu: không bao giờ tự mãn, dù là những việc nhỏ nhặt. Từ câu chuyện này, chúng ta nhận ra rằng trong cuộc sống, không nên tự mãn và luôn cần chuẩn bị kỹ lưỡng.
Kể lại câu chuyện về Cóc kiện trời
Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng từng tiếp xúc với các loài vật nuôi trong nhà, phải không? Con Chó bảo vệ nhà, con Mèo bắt chuột, Họa Mi hót líu lo... Những con vật đó thật dễ thương phải không? Nhưng liệu bạn đã từng để ý đến một con vật nhỏ bé xấu xí, mà lại được phong là 'anh hùng' không?
Dẫu không nói ra, nhưng ai cũng quen với câu hát này và biết ý nghĩa của nó:
Con Cóc là cậu ông Trời
Đánh Cóc, trời sẽ đánh lại.
Tại sao 'con Cóc được gọi là cậu ông Trời'? Hãy để tôi kể câu chuyện này cho các bạn nghe!
Xưa kia, không nhớ rõ thời gian, trời kéo dài hạn hán, sông hồ cạn kiệt, ruộng đồng nứt nẻ, cây cối héo úa, các loài vật mệt mỏi, đói khát.
Thấy tình hình quá khốc liệt, Cóc quyết định lên thiên đình kiện Trời. Gặp Cua, Gấu, Cọp và kể cho họ nghe. Họ đồng ý cùng lên trời kiện tụng. Trên đường, họ gặp Ong và Cáo, cũng muốn đi theo.
- Đây là cơ hội lớn cho mọi loài. Xin các bác cho chúng tôi đi cùng! Chúng tôi sẵn lòng theo các bác lên thiên đình, để làm ra lẽ và tự cứu mình.
Vậy là tất cả, mặc dù khao khát nước, nhưng họ đầy quyết tâm đi lên thiên đình kiện Trời, dưới sự lãnh đạo của chú Cóc.
Đến thiên đình, Cóc khôn ngoan chia sẻ nhiệm vụ một cách phù hợp với tài năng của mỗi người. Riêng Cóc nhảy lên bậc treo cái trống để gõ vài nhịp để làm cho cả thiên đình vang lên. Ngọc Hoàng sai Thiên Lôi ra xem. Nhưng chỉ thấy một con Cóc đang ngồi trên mặt trống. Thiên Lôi trở về báo cáo, Ngọc Hoàng giận dữ và sai Gà ra mổ Cóc. Gà bị Cáo vồ lấy. Ngọc Hoàng lại sai Chó cắn Cóc nhưng Chó bị Gấu tấn công. Ngọc Hoàng rất tức giận và đánh Cóc một cách dã man. Nhưng rồi lại bị Ong đốt và Cua kẹp. Hổ cũng tấn công Ngọc Hoàng.
Quân của thiên đình chịu một trận thất bại lớn. Ngọc Hoàng nhận ra sự nguy hiểm và đồng ý thương lượng với Cóc. Cóc được phép vào gặp Ngọc Hoàng để trình bày vấn đề.
- Ngọc Hoàng ơi, trên trần gian đang gặp khó khăn vì hạn hán, con người và động vật đều chết khô khát. Xin Ngọc Hoàng tha thứ và gửi mưa để cứu lấy tất cả.
Ngọc Hoàng hứa sẽ làm mưa và từ nay, nếu có hạn hán, Cóc chỉ cần kêu và Ngọc Hoàng sẽ gửi mưa. Cóc vui mừng và quay về trần gian. Mưa kéo đến, làm tươi mát ruộng đồng và vườn cây. Mọi thứ trở nên sống động hơn. Mọi người và động vật hân hoan chào đón Cóc như một anh hùng cứu thế. Và từ đó, dân gian truyền bá câu ca:
Con Cóc là cậu ông Trời
Ai đánh Cóc, Trời sẽ trừng phạt!
Thế đấy, thành tích của chú Cóc thật to lớn! Đừng khinh thường chú, hãy nhớ đến những chiến công của nó - và kìa! Trời vừa đổ mưa bên ngoài. Liệu có phải chú Cóc vừa kêu gọi Trời không?
Kể câu chuyện về một chú cún dễ thương
Buổi sáng đã sáng sớm. Ánh nắng len qua cửa sổ đánh thức em. Em gọi: “Cún ơi! Đến đây với chị nào!”. Nhưng không thấy Cún đến, chỉ thấy gầm giường trống trơn! Em hoảng sợ. Sau khi kể câu chuyện về chú Gà Trống, có lẽ Cún đã đi mất.
Em nuôi một chú Gà Trống đẹp và có tiếng gáy vang. Mỗi sáng, chú gáy chào bình minh và gọi em dậy. Em rất yêu quý chú. Một hôm, em đổi Gà Trống lấy một chú Gà Mái Mơ xinh đẹp. Từ đó, em thưởng cho Gà Mái Mơ mỗi ngày.
Từ ngày đó, em chăm sóc và yêu thương chú Gà Mái Mơ. Mỗi ngày, chú tặng em một quả trứng hồng.
Sau một thời gian, bà hàng xóm mua về con Vịt. Chú Vịt mới thật hấp dẫn! Mỏ vàng óng, đôi mắt đen láy, cổ cong và bộ lông trắng mịn! Em muốn đổi Mái Mơ lấy Vịt ngay. Nhưng khi ôm Mái Mơ sang, nó trở nên uể oải, cánh xệ xuống, đầu nghiêng sang một bên, trông thật đáng thương!
Em nhanh chóng kết bạn với Vịt. Khi đi tắm sông, em cho Vịt đi cùng. Vịt vui vẻ, nô đùa dưới nước. Em thích nhìn Vịt ngụp lặn và rỉa lông, rỉa cánh.
Sau đó, một người quen đến, mang theo chú Cún dễ thương. Em thích ngay và năn nỉ:
- Cô ơi! Tặng cho con chú Cún này nhé! Em sẽ tặng lại cô con Vịt!
Vịt nghe thế và kêu lên hoảng hốt:
- Xin cô chủ đừng bỏ em! Cô không thể làm điều đó chứ?
Em lãnh đạm đối với lời của Vịt và quên nó ngay, bởi em đã có chú Cún con đáng yêu.
Một ngày nọ, ôm chú Cún con trong lòng, em vuốt nhẹ bộ lông mềm mại của nó và kể chuyện về những người bạn cũ:
- Cún con biết không? Bạn thân đầu tiên của chị là Gà Trống. Sau đó chị đổi Gà Trống lấy Mái Mơ. Rồi lại đổi Mái Mơ lấy Vịt. Cuối cùng chị đổi Vịt lấy em đó. Chị rất quý em !
Em nghĩ rằng chú Cún con sẽ vui vẻ, nhưng sau khi nghe xong câu chuyện, nó nhìn thẳng xuống và suy tư. Sáng hôm sau, nó rời đi mà không một lời tạm biệt.
Ngồi một mình giữa căn nhà trống trải, em hối hận không biết trân trọng tình bạn.
Kể câu chuyện với nhân vật là Mèo con
Gần đây, lũ chuột nhỏ phá phách liên tục. Chúng ăn hết thức ăn, gặm sách, thậm chí cắn rách áo búp bê xinh đẹp của em.
Bé Mây tức giận và nghĩ ra cách trừng trị chúng. Em bàn bạc với Mèo con. Mèo con đồng ý và cười toe toét.
Vào buổi tối, em đặt một chiếc bẫy lồng dưới chạn đựng thức ăn, nơi lũ chuột thường xuyên đi qua. Bẫy được mở ra và có một con cá nướng được treo vào dây kẽm uốn cong. Đêm nay, lũ chuột nhỏ sẽ không thoát khỏi bẫy.
Mọi việc đã sắp xếp xong, bé Mây ngồi vào bàn học bài. Gió thổi nhẹ qua khung cửa sổ. Ngoài trời, bầu trời đầy sao nhấp nhô như những đôi mắt tinh nghịch. Bé Mây ra sân thở không khí trong lành rồi chuẩn bị đi ngủ. Nằm bên cạnh mẹ, bé mau chóng chìm vào giấc ngủ ngon lành.
Bé mơ thấy lũ chuột bị mắc trong bẫy. Chúng chạy quanh trong lồng chật chội, kêu van xin tha. Bé Mây và Mèo con hỏi tội chúng. Tội của lũ chuột này nặng lắm! Tha cho chúng sao được!
Trong lúc bé Mây ngủ, Mèo con nằm gọn trong góc bếp. Chú ta nhắm mắt lắng nghe, theo dõi từng bước chân nhỏ của lũ chuột. Mèo con có khả năng ngửi thấy mùi của lũ chuột từ xa.
Nhưng... Ôi! Mùi gì thơm thế nhỉ! Mèo con hít hơi cố tìm. Mùi cá nướng thơm phức. Thèm quá, không thể kiềm chế được, Mèo con bò vào bẫy. Trước khi biết, bẫy đã kích và chú Mèo con bị nhốt bên trong. Không hề sợ hãi, chú ăn thật no cá nướng ngon lành và sau đó ngủ ngon lành.
Ò... ó... o! Tiếng gáy của anh Gà Trống Tía vang lên rộn rã, báo hiệu ngày mới bắt đầu. Bé Mây cũng đã tỉnh giấc. Nhớ lại giấc mơ đêm qua, bé lao xuống bếp. Ồ! Chuột đâu mất rồi, chỉ thấy Mèo con đang ngủ say sưa trong lồng. Bé Mây mỉm cười tự hỏi: “Liệu chú ấy có mơ những giấc mơ giống bé đêm qua không nhỉ?”.
Kể câu chuyện có những vật hoặc động vật thân thuộc với trẻ em
Tôi muốn chia sẻ một câu chuyện ngụ ngôn từ tập truyện Ngụ Ngôn Thế Giới. Câu chuyện có tên là Bò Mẹ và Bé. Nghe đây:
“Một người nông dân đưa bò mẹ và bé ra chợ bán. Bé được bán, nhưng bò mẹ không ai mua nên phải dắt về. Sáng hôm sau, người nông dân đưa bò mẹ ra đồng để ăn cỏ. Nhưng bò mẹ đã ra đi mãi mãi. Một hôm, người nông dân phải đi xa đến một làng núi. Ông nhìn thấy một con bò mẹ và bé trong sân nhà của người khác. Người nông dân yêu cầu người chủ mới trả lại bò mẹ. Nhưng bò mẹ từ chối và nói:
- Như ông phải quay về với gia đình thì tôi cũng phải ở lại đây với con tôi!
Cuối cùng, người nông dân phải bán bò mẹ với giá rẻ cho người chủ mới”.
Kể câu chuyện với những đồ chơi của trẻ con là nhân vật chính
Trong nhóm bạn, Nga là cô bé thích chơi và nhanh chán. Một hè nọ, Nga thuyết phục mẹ mua cho cô một con búp bê xinh xắn. Nhưng không lâu sau, Nga đã bỏ quên búp bê lên nóc tủ cùng với các đồ chơi khác.
Khi trời trở lạnh, búp bê chỉ còn một chiếc quần lót duy nhất. Bộ váy của nó đã bị Nga cởi ra và vứt đi không biết rõ. Một đêm, khi trời quá lạnh, búp bê khóc nhè nhẹ. Chị Lật Đật đang ngủ say bỗng tỉnh giấc và hỏi:
- Sao em khóc vậy?
- Em không có áo quần. Em lạnh quá. Còn chị, may mắn có mũ áo liền thân nên không thể tháo ra được.
- Cô ấy thực là một người khó chịu - Chị Lật Đật trợn miệng - Cô ta luôn bắt chúng ta làm trò vui nhưng chẳng bao giờ để ý đến chúng ta.
Búp bê bật khóc:
- Em không muốn sống với cô ta nữa. Em đi đây.
Nói xong, búp bê lao xuống từ tủ, cố leo lên tường và trườn qua lỗ thông hơi trên cửa ra vào, rồi nhảy ra phố. Chị Lật Đật gọi lại, nhưng không thấy hiệu quả. Cô gọi Nga, nhưng Nga vẫn nằm sâu trong giấc ngủ. Chị Lật tiếc nuối rằng mình không có chân, không thể bỏ đi như búp bê.
Sáng hôm sau, khi mặt trời đã cao, Nga mới tỉnh dậy. Nhìn về phía tủ, cô nhận ra rằng búp bê đã biến mất. Nga la hét: “Ai đã lấy búp bê của con?” Mẹ nhắc nhở Nga phải tự tìm búp bê ở góc tủ, dưới gầm giường. Nga làm theo dù không hy vọng tìm thấy búp bê nữa!
Đêm qua, thoát ra khỏi nhà, búp bê vui mừng chạy tới phố bên. Nhưng khi đêm xuống, trời lạnh quá, không thể tiếp tục đi, búp bê phải tìm nơi trú ẩn trong đống lá khô được gom lại để tránh rét. Sáng hôm sau, một cô bé đi ngang qua và phát hiện búp bê trong đống lá, cô vui mừng nói:
- Ôi, con búp bê xinh đẹp quá, sao lại bị vứt bỏ như thế này chứ, lấy về cho của.
Sau khi hỏi xung quanh mà không ai nhận, cô bé đem búp bê về nhà, lau chùi sạch sẽ. Cô nói:
- Sao con búp bê không có áo? Tội nghiệp, chị sẽ may váy cho em.
Sau đó, cùng đêm đó, cô bé tận tâm cắt may cho búp bê một bộ váy áo xinh đẹp. Rồi cô ôm búp bê vào lòng và đi vào giấc ngủ. Trong vòng tay êm đềm của cô, dưới chăn ấm áp, búp bê cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nó nhẹ nhàng gọi vào tai cô bé đang ngủ say:
- Chị ơi. Em mong được ở bên chị mãi mãi.