Mẫu 01. Kể lại một câu chuyện cổ tích hoặc một truyện ngắn đặc sắc
Ngày xửa ngày xưa, có một đôi vợ chồng nông dân nghèo, họ sống cuộc đời giản dị và hạnh phúc. Dù đã kết hôn lâu, họ vẫn chưa có con. Một hôm, người vợ vào rừng kiếm củi, và trên đường về, cô tình cờ phát hiện một cái sọ dừa chứa nước mưa. Cô uống nước từ cái sọ dừa này và khi trở về nhà, cô bất ngờ phát hiện mình mang thai.
Một thời gian sau, chồng cô qua đời, và cô sinh ra một đứa con không có tay chân, hình dạng giống cái sọ dừa. Dù có ý định bỏ rơi đứa bé, nhưng đứa bé đã lên tiếng:
'Mẹ ơi, con cũng là con của mẹ! Xin đừng bỏ rơi con, mẹ ơi.'
Cô quyết định nuôi dưỡng đứa bé và đặt tên cho nó là Sọ Dừa.
Sọ Dừa lớn lên nhưng không thể làm việc như những người bình thường. Nhận ra điều đó, Sọ Dừa quyết định đến làm việc cho một phú ông già, chuyên chăn bò.
Khi nghe về Sọ Dừa, phú ông ban đầu cảm thấy do dự. Tuy nhiên, khi thấy Sọ Dừa chăm sóc bò rất tốt, ông đã đồng ý nhận anh vào làm việc. Sọ Dừa làm việc chăm chỉ, đàn bò của phú ông luôn đầy đủ thức ăn.
Phú ông đã thuê ba cô gái để đưa cơm cho Sọ Dừa trong lúc làm việc. Trong số ba cô, có một cô gái trẻ tuổi, nhân hậu và tốt bụng.
Một ngày nọ, khi cô gái mang cơm đến cho Sọ Dừa, cô nghe thấy tiếng sáo và nhìn thấy một chàng trai tuấn tú đang thổi sáo cho đàn bò ăn cỏ. Nhưng khi cô gái quay lại, chàng trai đã biến mất và chỉ còn lại Sọ Dừa. Cô gái nhận ra rằng Sọ Dừa không phải là người bình thường và dần yêu quý anh.
Khi mùa làm thuê kết thúc, Sọ Dừa quyết định trở về và ngỏ lời cầu hôn cô gái của phú ông. Dù ngạc nhiên, bà lão đã đồng ý sau khi phú ông đưa ra một số yêu cầu kỳ quặc.
Bà lão cần phải mang đến một số lượng lớn vàng, lụa đào, lợn và rượu để đổi lấy sự chấp thuận của phú ông. Tuy nhiên, vào ngày hẹn, bà lão không thấy Sọ Dừa, mà chỉ thấy tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị cùng với gia đình và bạn bè của phú ông.
Họ hỏi ý kiến của cô gái, và hai cô chị gái khác đã chê bai Sọ Dừa xấu xí và bỏ đi. Chỉ có cô gái nhỏ là thể hiện sự đồng cảm và chấp nhận Sọ Dừa.
Cuối cùng, Sọ Dừa và cô gái nhỏ sống hạnh phúc bên nhau. Sọ Dừa rất thông minh và sau một thời gian học tập, anh đã đỗ trạng nguyên. Tuy nhiên, anh bị gửi đi làm sứ giả.
Cô gái bị lừa và bị trôi dạt ra biển, nhưng nhờ vào những vật dụng mà Sọ Dừa để lại (một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà), cô sống sót trên một hòn đảo hoang. Cô đã dựng nên một cuộc sống mới trên đảo với sự trợ giúp của con dao và đàn gà.
Kỳ diệu thay, trái tim cô gái và con gà trống có thể giao tiếp, họ đã gọi thuyền đi qua đảo để cứu cô và đưa cô trở về với Sọ Dừa. Cuộc sống của họ sau đó tràn đầy hạnh phúc, và cô gái cuối cùng cũng được gia đình Sọ Dừa công nhận và tôn trọng.
Mẫu 02. Kể lại một truyện cổ tích hoặc một câu chuyện ngắn đạt điểm cao
Nhĩ nằm trên giường bệnh trong ánh sáng mờ ảo của buổi sáng, cảm nhận mùa thu đã đến. Trong căn phòng nhiệt đới, ngày trước luôn nóng bức và ánh nắng sáng chói bên sông Hồng đã biến mất. Bầu trời giờ cao hơn, ánh sáng ban mai từ từ chiếu sáng những bãi cát bên kia sông. Một vùng phù sa cổ kính của sông Hồng hiện ra ngoài cửa sổ, với màu sắc quen thuộc như da thịt và hơi thở của đất đỏ mỡ. Nhìn ra cảnh vật đó, anh cảm thấy sự gần gũi lẫn xa lạ, mặc dù anh đã đi nhiều nơi, nhưng bờ bên kia sông Hồng, dù gần, vẫn cảm giác xa vời. Anh chưa bao giờ đặt chân đến đó.
Nhìn đôi tay gầy guộc của mình, Nhĩ cố gắng nâng chiếc bát miến từ tay vợ Liên. Anh cảm thấy như một đứa trẻ cần sự trợ giúp. Khi con trai anh mang thau nước xuống dưới nhà, Nhĩ hỏi:
- Đêm qua, em có nghe thấy âm thanh gì không?
Liên làm như không nghe thấy và không đáp lại. Anh tiếp tục hỏi:
- Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi, em biết không?
Liên vẫn giữ im lặng, không trả lời. Cô hiểu tâm trạng của chồng và chỉ nhẹ nhàng chạm vào những sợi tóc bạc trên đầu anh. Sau đó, cô nói thêm:
- Đừng lo lắng, anh. Chúng ta sẽ cùng vượt qua mọi thử thách. Em sẽ luôn bên anh và chăm sóc các con.
Nhìn vào vợ, Nhĩ tràn ngập lòng biết ơn và tình yêu. Anh không biết diễn tả cảm xúc của mình thế nào. Một thời gian sau, Liên nhẹ nhàng đặt tay lên vùng da chai cứng và loét trên lưng anh. Cô nhẹ nhàng nói:
- Hãy cố gắng tập trung và uống thuốc đều đặn. Đến tháng mười, anh sẽ có thể đi lại được.
Nhìn vào vợ, Nhĩ cảm thấy mình thật may mắn khi có cô bên cạnh. Dù cô đã trải qua nhiều thử thách và khó khăn vì anh, nhưng cô luôn kiên nhẫn và yêu thương anh. Anh biết cô đã tạo cho anh một nơi an yên, một gia đình nhỏ, suốt hành trình đầy gian khổ.
Sau khi vợ đi mua sắm, Nhĩ tiếp tục ngẫm nghĩ về cuộc đời mình. Anh nhớ lại ngày đầu anh và Liên mới kết hôn. Cô gái từ một làng quê đã trở thành một phụ nữ thành phố. Dù đã thích nghi với cuộc sống mới, tâm hồn Liên vẫn giữ những giá trị giản dị, và từ đó anh tìm thấy nơi nương tựa, một gia đình nhỏ.
Nhìn thấy con đò gần bờ bên kia sông, Nhĩ quyết định thực hiện ước mơ của mình. Anh gọi con trai Tuấn đến và nói:
- Con đã bao giờ qua bên kia bờ sông chưa?
Tuấn còn chưa rõ ràng:
- Qua đâu, bố?
- Qua bờ bên kia sông!
Tuấn đáp lại:
- Chưa, bố ạ.
Nhìn con trai lên đường, Nhĩ cảm thấy mình đang thực hiện một quyết định đúng đắn. Con trai giờ đã có cơ hội khám phá thế giới bên kia sông Hồng.
Mẫu 03. Kể lại một câu chuyện cổ tích hoặc một truyện ngắn đặc sắc
Trên đỉnh cao của chiến trường, nơi cái chết luôn rình rập, ba cô gái Thao, Phương Định và Nho đang viết nên câu chuyện không thể nhầm lẫn. Công việc của họ không đơn thuần là canh giữ, mà là một nhiệm vụ đầy thử thách: tiếp cận những quả bom sắp nổ, đo lường, đếm và vô hiệu hóa chúng. Dù giữa vết thương và mùi khói đất, họ vẫn giữ vững tinh thần anh dũng và niềm vui trong lòng.
Dù mỗi ngày phải đối mặt với những quả bom chờ nổ, ba cô gái vẫn duy trì tinh thần lạc quan. Họ biết cách đối phó với nỗi sợ, với những tiếng nổ và máy bay gầm rú trên bầu trời. Dù thần kinh căng thẳng và trái tim đập nhanh, họ vẫn dũng cảm tiến vào hiểm nguy với sự kiên cường không gì sánh được.
Vào một buổi trưa tĩnh lặng, khi mọi thứ chìm trong sự im ắng, Phương Định ngồi dựa vào một tảng đá và ngân nga hát. Cô gái Hà Nội với vẻ đẹp trong sáng và đôi mắt lấp lánh thường nhận được những bức thư tán tỉnh từ các tài xế đi qua.
Tuy nhiên, sự yên bình nhanh chóng bị phá vỡ. Tiếng gọi vội vã của Nho và chị Thao báo hiệu sự xuất hiện của máy bay trinh sát. Họ hiểu rằng sự im lặng không phải là điều bình thường. Âm thanh của máy bay và tiếng phản lực gầm rú báo hiệu nguy hiểm đang đến gần.
'Nó sắp phát nổ rồi!' - Nho quay lại, đội mũ sắt lên đầu. Chị Thao vẫn thong thả ăn bánh quy. Sự bình tĩnh của chị gần như là kiên nhẫn, nhưng lại chứa đựng sự quyết đoán và dũng cảm.
Chị Thao đưa thước đo cho Định và nói: 'Định, ở lại nhà đi. Lần này ít kẻ địch, chúng ta đi là đủ.' Rồi chị kéo tay Nho, vác xẻng lên vai và bước ra ngoài.
Ở nhà, Định ngồi chờ điện thoại, trái tim cô như đang bị thiêu đốt. Xung quanh, khói bom dày đặc và tiếng súng nổ vang. Kẻ địch tấn công mãnh liệt, nhưng may mắn là các đồng đội đã kịp thời đến cứu giúp ba cô gái dũng cảm.
Sau nửa giờ, chị Thao và Nho trở về, vẫn giữ vững sự bình tĩnh và bản lĩnh. Đại đội trưởng đã nhận được tin từ họ và bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với ba cô gái.
Cả đội tiếp tục ra ngoài, tiếp tục nhiệm vụ phá bom trong sự im lặng đáng sợ. Ba cô gái làm việc với tốc độ nhanh chóng và sự khéo léo. Hai mươi phút sau, tiếng còi báo động vang lên, rồi sau đó là tiếng bom nổ lớn, phá tan không khí yên bình. Mùi thuốc nổ nồng nặc, đất đá rơi lộp độp, tan ra âm thầm giữa những bụi cây.
Thao và Định chuẩn bị rời đi, nhưng họ bất ngờ phát hiện Nho bị thương. Hầm trú ẩn của Nho bị sập do hai quả bom của chị cùng phát nổ. Định và Thao chăm sóc Nho với tinh thần quyết tâm. Dù cảm xúc của họ đang rối bời, họ vẫn giữ vững lòng kiên nhẫn và quyết đoán. Một thời gian sau, Nho đã rời bỏ chiến trường này.
Hai cô gái ngồi yên lặng, nhìn nhau trong im lặng. Họ phải nuốt nước mắt vào trong, giữ cho trái tim mình vững vàng. Chị Thao cất tiếng hát, những giai điệu vui tươi nhưng cũng lạc điệu. Nhưng họ cần phải hát. Hát để quên đi nỗi sợ hãi và củng cố niềm tin vào chính mình và đồng đội.
Đột nhiên, những đám mây dày đặc ùn ùn kéo đến như một cuốn sách mở ra. Bầu trời chuyển từ đen sang trắng, và cơn mưa bất ngờ rơi xuống như một sự biến đổi không thể nhầm lẫn trong trái tim con người. Mùa này ở rừng, điều này không phải hiếm. Trời mưa. Nhưng không phải chỉ là mưa bình thường. Đó là cơn mưa đá.
Định nhận ra điều này và cảm thấy vui vẻ. Cô nhặt một viên đá nhỏ, đặt vào lòng bàn tay của Nho với sự hân hoan và nhiệt huyết. Cơn mưa nhanh chóng ngừng lại. Nhưng Định bỗng cảm thấy lạc lõng và nuối tiếc. Cô không hối tiếc về những viên đá nhỏ, mà nhớ về mẹ, những vì sao lớn trên bầu trời thành phố, bà bán kem và con đường nhựa... Cơn mưa đã đánh thức những kỷ niệm sâu sắc trong trái tim của cô gái xa quê.
Mẫu 04. Kể lại một câu chuyện cổ tích hoặc một truyện ngắn chọn lọc
Ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ, có một cậu bé thông minh tên là Mã Lương. Cha mẹ của Mã Lương qua đời khi cậu còn rất nhỏ. Từ khi còn bé, Mã Lương đã mê mẩn nghệ thuật vẽ, nhưng vì gia đình nghèo không có tiền mua bút và giấy. Hằng ngày, Mã Lương tìm củi rừng và dùng que để vẽ những hình ảnh của chim bay trên bầu trời. Khi cắt cỏ, cậu nhúng tay vào nước để vẽ hình cá và tôm. Về nhà, cậu vẽ những đồ vật lên tường.
Mã Lương đam mê nghệ thuật vẽ và phát triển rất nhanh. Dù chỉ có những công cụ đơn giản, cậu luôn tạo ra những tác phẩm sống động và chân thực. Tuy nhiên, Mã Lương luôn thiếu bút để tạo nên những bức tranh hoàn hảo.
Một ngày nọ, trong một giấc mơ, Mã Lương thấy một ông lão tóc bạc hiện lên và tặng cậu một cây bút, ông lão nói:
- Đây là cây bút kỳ diệu, nó sẽ giúp bạn rất nhiều.
Mã Lương hân hoan kêu lên:
- Cây bút này quá tuyệt! Cảm ơn ông thật nhiều!
Chưa kịp nói lời cảm ơn đầy đủ, ông lão kỳ bí đã biến mất. Khi Mã Lương tỉnh dậy, em thấy mình đang cầm cây bút thần và cảm thấy thật lạ lẫm.
Mã Lương dùng cây bút thần để tạo ra những tác phẩm tuyệt vời. Em vẽ những con chim với đôi cánh rộng lớn bay cao, vẽ những con cá và tôm thật đẹp. Em dùng bút vẽ lên tường và tặng những bức tranh cho người nghèo trong làng, mang đến vẻ đẹp cho cuộc sống của họ.
Cuộc sống của Mã Lương thay đổi khi lãnh chúa địa phương biết đến cây bút thần của em. Hắn ra lệnh bắt Mã Lương và ép em phải vẽ theo ý của hắn. Mã Lương, với tinh thần độc lập và sự tôn trọng nghệ thuật, từ chối làm theo yêu cầu. Vì sự kiên quyết đó, em bị giam trong chuồng ngựa của lãnh chúa.
Sau vài ngày, lãnh chúa nghĩ rằng Mã Lương đã chết đói và lạnh. Khi kiểm tra, hắn ngạc nhiên thấy Mã Lương đang ăn bánh và nằm bên bếp sưởi. Hắn tức giận ra lệnh cho toàn bộ người hầu đến giết Mã Lương để chiếm đoạt cây bút thần.
Mười lính canh tiến vào chuồng ngựa, nhưng Mã Lương đã tìm cách trốn thoát bằng một chiếc thang tự chế. Em cưỡi ngựa và phóng nhanh. Không lâu sau, lãnh chúa và đội lính đuổi theo. Mã Lương dùng cây bút thần để vẽ một con ngựa và ngay lập tức nó bay lên trời. Sau khi thoát khỏi sự truy đuổi, Mã Lương dừng lại ở một thị trấn nhỏ.
Tại thị trấn đó, Mã Lương bán các tác phẩm nghệ thuật để kiếm sống, nhưng chúng đầy lỗi và khuyết điểm. Một ngày, khi vẽ một con chim bị lỗi mắt, em vô tình làm một giọt mực rơi trúng mắt chim. Giọt mực làm cho con chim sống lại và bay lên không trung. Tin tức này nhanh chóng lan ra và đến tai vua.
Vua quyết định mời Mã Lương vào cung để vẽ cho mình. Tuy nhiên, Mã Lương biết vua tham lam, nên từ chối làm theo yêu cầu của hắn. Khi vua yêu cầu vẽ núi vàng, Mã Lương chỉ vẽ những tảng đá lớn. Khi vua đòi vẽ vàng, em lại vẽ một con rắn lớn bò về phía hắn. Vua tức giận, nhưng một người cứu giúp đã đến kịp thời để cứu Mã Lương khỏi nguy hiểm.
Câu chuyện của Mã Lương trở nên nổi tiếng khắp đất nước, và không ai biết nơi anh ấy đã đến. Có tin đồn rằng Mã Lương đã trở về quê hương và sống an bình, chia sẻ tài năng nghệ thuật với những người dân hiền lành.
Mẫu 05. Kể lại một câu chuyện cổ tích hoặc truyện ngắn ý nghĩa
Ngày xửa, có một cậu bé sống trong một ngôi nhà giản dị, được mẹ yêu thương hết mực. Tinh nghịch và ưa mạo hiểm, cậu thường xuyên tham gia vào những trò chơi nguy hiểm. Một ngày, sau khi bị mẹ mắng, cậu cảm thấy tổn thương và quyết định rời khỏi nhà. Mẹ cậu lo lắng và hàng ngày đứng đợi trên bậc cửa, mong chờ đứa con trở về. Tháng ngày trôi qua, cậu vẫn không xuất hiện.
Trong nỗi đau và mệt mỏi, mẹ không thể chịu nổi sự lo lắng. Một ngày, cơn đau và nỗi sợ khiến bà ngã quỵ. Trong cơn mê, bà nhớ về hình ảnh của cậu bé khi còn nhỏ, đầy hồn nhiên và vô tư.
Sau những tháng ngày cô đơn và cảm giác đói rét, cậu bé cuối cùng nhận ra tình yêu thương của mẹ. 'Khi tôi đói, mẹ luôn cho tôi ăn. Khi tôi bị bắt nạt, mẹ luôn ở bên. Tôi phải trở về với mẹ', cậu tự nhủ.
Cậu bé bắt đầu cuộc hành trình trở về nhà. Khi cậu trở lại ngôi nhà quen thuộc, mẹ đã không còn ở đó. Cậu gọi mẹ với giọng đầy lo lắng, 'Mẹ ơi, mẹ đâu rồi? Con đói lắm!' Cậu bé ngồi gục xuống đất, lòng tràn đầy sự lo âu và trống rỗng. Lạ lùng thay, cây cối trong vườn bắt đầu run rẩy. Những bông hoa nhỏ nở ra rực rỡ như những đám mây trắng. Sau khi hoa tàn, quả chín ngọt xuất hiện, tươi mới và đầy sức sống. Cây nghiêng ngả, một quả to rơi vào tay cậu bé.
Cậu bé cắn một miếng quả và cảm nhận vị chát. Một quả khác rơi xuống, cậu bé gọt vỏ và nhấm nháp hạt quả. Quả quá cứng! Một quả thứ ba rơi xuống, cậu nhẹ nhàng bóp quanh quả, vỏ mềm dần và mở ra, để lộ dòng sữa trắng ngọt ngào như sữa mẹ. Cậu bé đưa môi vào, cảm nhận sự thèm khát của mình. Dòng sữa ngọt ngào làm ấm lòng cậu, như sự an ủi từ mẹ. Cây xanh rung rinh, thì thầm: 'Chỉ khi con trải qua đau khổ và đói khát, con mới hiểu giá trị của tình yêu thương. Con càng lớn, con càng quý trọng tình mẹ hơn.'
Không kìm nổi cảm xúc, cậu bé ôm cây xanh và khóc. Mẹ đã không còn ở đây nữa, nhưng hình ảnh mẹ vẫn sống mãi trong trái tim cậu. Cậu nhìn lên tán lá, một bên xanh tươi, bên kia đỏ hoe như đôi mắt mẹ khi khóc, chờ đợi và chăm sóc con. Cậu bé ôm cây mà khóc, thân cây mịn màng như bàn tay mẹ, nước mắt cậu rơi xuống gốc cây, cây ôm cậu bé như mẹ vỗ về.
Cậu bé kể lại câu chuyện của mình cho mọi người nghe. Những quả ngon từ vườn nhà cậu trở thành biểu tượng của tình mẫu tử. Mỗi quả cây vú sữa được trồng khắp nơi, mang theo câu chuyện ý nghĩa về tình yêu thương vĩnh cửu của mẹ.
- Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em với người bạn thân chọn lọc
- Kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu theo cách sáng tạo nhất
- Kể lại một sự kiện lịch sử thực sự thú vị liên quan đến một nhân vật nổi tiếng