1. Dàn ý cho bài viết kể về truyền thống tôn sư trọng đạo
Dàn ý cho bài viết về truyền thống tôn sư trọng đạo gồm 3 phần chính như sau:
I. Mở bài
- Mở đầu vấn đề: Từ xưa đến nay, lịch sử dân tộc luôn coi trọng và tôn vinh những người đảm nhận trách nhiệm lớn lao như việc dẫn dắt và giáo dục con người trưởng thành. Đây đã trở thành một đạo lý cao đẹp, được gọi là “Tôn sư trọng đạo”.
II. Thân bài
1. “Tôn sư trọng đạo” là gì?
“Tôn sư trọng đạo” có nghĩa là ghi nhớ công ơn và tôn trọng ân nghĩa của thầy cô giáo, coi trọng đạo lý và tri ân những người đã dìu dắt và dạy dỗ học trò trong quá trình trưởng thành.
- “Tôn sư trọng đạo” là một truyền thống tốt đẹp của đạo học Việt Nam, đã tồn tại từ lâu để đáp ứng nhu cầu truyền dạy và học tập của con người.
2. Vì sao chúng ta cần “tôn sư trọng đạo”?
Chúng ta cần biết ơn thầy cô vì:
- Thầy cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn là chỗ dựa vững chắc, giúp nâng cánh cho chúng ta trên con đường dài của cuộc đời.
- Thầy cô dạy chúng ta cách sống, cách làm người và hướng dẫn chúng ta đến những giá trị cuộc sống cao quý.
- Thầy cô dành cho học trò tình yêu thương và sự quan tâm giống như tình cảm của cha mẹ.
- Thầy cô luôn là những người bạn đồng hành, sẵn sàng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và hạnh phúc cùng học trò.
- Biết ơn thầy cô là một phẩm chất đẹp trong lối sống của con người, thể hiện sự văn hóa và tôn trọng.
3. Dấu hiệu của “Tôn sư trọng đạo”
⇒ Thể hiện qua một thái độ, nhân cách và con người lớn.
- Ngày nay, truyền thống này vẫn được thể hiện đa dạng qua nhiều hình thức khác nhau.
+ Học sinh gửi lời cảm ơn đến thầy cô nhân ngày 20/11
+ Chăm chỉ học tập, lễ phép và cư xử ngoan ngoãn với thầy cô giáo...
4. Mở rộng vấn đề
- Hiện nay, nhiều học sinh dù đang ngồi trên ghế nhà trường và học các môn từ thầy cô, nhưng lại chưa nhận thức đầy đủ về việc tôn trọng và kính trọng thầy cô, cũng như coi trọng kiến thức mà thầy cô truyền đạt.
- Mặc dù có nhiều biểu hiện của truyền thống “tôn sư trọng đạo”, vẫn còn một số người thiếu kính trọng và không biết ơn thầy cô.
+ Thái độ hỗn láo, thiếu tôn trọng đối với thầy cô
+ Có hành động quậy phá, phá hoại liên quan đến thầy cô
+ Thực hiện những hành vi sai trái làm thầy cô cảm thấy lo lắng, phiền lòng
⇒ Những hành động này cần phải bị chỉ trích và phê phán
- Tuy nhiên, cũng có nhiều học trò hiểu và thực hành đúng câu thành ngữ, đang trên con đường thành công trong cuộc sống và khoa học.
5. Liên hệ bản thân
- Để tri ân công ơn thầy cô, việc học hành chăm chỉ và áp dụng kiến thức thầy cô truyền dạy vào xây dựng tương lai và góp phần làm giàu cho đất nước là điều tối quan trọng.
- Nỗ lực trở thành một người sống có phẩm hạnh, đạo đức và tài năng, nhằm không làm phụ lòng dạy dỗ của thầy cô.
- Cần có ý thức rõ ràng về trách nhiệm của bản thân và đảm bảo hành động phù hợp với những gì thầy cô đã truyền đạt.
III. Kết luận
- Xác nhận vấn đề nghị luận: “Tôn sư trọng đạo” là một phẩm chất quý báu trong lối sống của mỗi cá nhân, xứng đáng được trân trọng và nâng cao
- Lời khuyên cho mọi người: Hãy sống một cuộc đời đẹp đẽ, có ích, với đạo đức và tài năng để công lao của thầy cô trở nên ý nghĩa hơn.
2. Kể lại câu chuyện tiêu biểu về truyền thống tôn sư trọng đạo
2.1. Câu chuyện tiêu biểu về truyền thống tôn sư trọng đạo số 1
Vào ngày 20/11 hàng năm, nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, trường chúng em tổ chức lễ kỷ niệm để tri ân các thầy cô. Chúng em chuẩn bị hoa hồng và các tiết mục văn nghệ đặc sắc để dành tặng thầy cô. Ngày hôm đó, chúng em cũng chứng kiến sự tri ân của các cựu học sinh đối với trường và thầy cô giáo cũ của mình.
Vào sáng ngày 20/11, toàn thể học sinh đều hào hứng chuẩn bị cho lễ mít tinh. Một số lớp đảm nhận việc trang trí, tổ chức sự kiện, trong khi những lớp khác dọn dẹp sân trường cho sạch sẽ và đẹp đẽ. Một số lớp tập luyện các tiết mục văn nghệ để chuẩn bị cho ngày lễ đặc biệt.
Mọi người đều bận rộn với nhiệm vụ của mình. Khi buổi lễ bắt đầu, chúng em được nghe thầy hiệu trưởng phát biểu về ý nghĩa của nghề giáo và ngày 20/11. Các tiết mục văn nghệ diễn ra thành công, với nhiều tiết mục xuất sắc và nhận được giải thưởng cao.
Sau lễ mít tinh, khi chúng em đang dọn dẹp bàn ghế, chúng em thấy các cựu học sinh trở về trường và tặng thầy cô hoa tươi. Những anh chị đã ra trường từ lâu vẫn dành thời gian để thăm thầy cô và bày tỏ lòng tri ân sâu sắc, dù đã xa trường.
Hình ảnh các cựu học sinh trở về thăm thầy cô khiến em rất cảm động. Đó chính là tinh thần tôn sư trọng đạo mà thầy cô luôn dạy chúng em trong các giờ học đạo đức. Những hành động này là những bài học quý báu và gương sáng để chúng em học tập.
2.2. Câu chuyện tiêu biểu về truyền thống tôn sư trọng đạo số 2
“Tôn sư trọng đạo” là truyền thống quý báu đã được duy trì từ xưa của dân tộc ta. Ngay cả các vua chúa quyền lực thời phong kiến cũng luôn coi trọng truyền thống này. Em xin kể câu chuyện về truyền thống tôn sư trọng đạo, liên quan đến một thầy giáo nổi tiếng thời vua Lê chúa Trịnh, Thám hoa Vũ Thạnh.
Sách sử không ghi lại việc Thám hoa Vũ Thạnh trực tiếp dạy chúa Trịnh hay các thế tử, nhưng ông từng giữ chức Bồi tụng. Do can ngăn về việc ân sủng cho hoạn quan, ông bị bãi chức và mở trường dạy học tại trại Hào Nam (nay là làng Thịnh Hào, Hào Nam, phường Ô Chợ Dừa, quận Đống Đa, Hà Nội). Học trò của ông đông đúc, có hơn bảy mươi người sau này làm quan trong triều.
Học trò của ông nhiều đến mức, khi nhà ông có giỗ, các học trò đang làm quan tại triều đình đều quay về tham dự. Khi chúa Trịnh yêu cầu các quan vào hầu mà không có ai, người hầu thưa với chúa là các quan đang dự lễ giỗ thầy ở Hào Nam. Chúa Trịnh tôn trọng thầy và đồng ý cho các quan hoàn tất lễ giỗ trước khi triệu tập vào hầu. Câu chuyện này đã để lại ấn tượng sâu sắc với em.
3. Một số câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về truyền thống tôn sư trọng đạo
1/ Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con thành đạt trong học vấn, hãy kính trọng thầy giáo.
2/ Công ơn cha mẹ nuôi dưỡng, thầy cô dạy dỗ
Suy nghĩ về bố mẹ trong những ngày tháng đầy mong mỏi.
3/ Ơn thầy chỉ đường dẫn lối
Giúp con vững bước trên con đường tương lai.
Gươm vàng rơi xuống Hồ Tây.
Lòng biết ơn cha và công thầy thật sâu sắc.
Không ai là không có thầy.
Thế gian thường thách thức xem ai thành công.
Vua, thầy, cha là ba vị trí quan trọng nhất.
Thờ kính như một, các con hãy ghi nhớ.
Mười năm miệt mài với sách vở.
Khi công danh đến, đừng quên công ơn thầy.
Mẹ cha đã có công sinh thành và dưỡng dục.
Khi ra trường, thầy dạy bảo phải ghi tâm.
Ân nghĩa thầy sâu rộng hơn gốc rễ, thầy là người nâng đỡ cả đời học trò.
Khi thưởng thức thành quả, hãy nhớ người đã trồng cây.
Có danh vọng, đừng quên công ơn thầy đã dạy dỗ.