Chủ đề: Kể một câu chuyện về sự Thật thà, trung thực trong cuộc sống.
3 bài mẫu văn về việc Kể một câu chuyện về chủ đề Thật thà, trung thực trong cuộc sống.
I. Dẫn dắt qua câu chuyện về sự Trung thực trong Cuộc sống:
1. Khai mạc:
- Làm quen với nguyên tác mà em muốn kể:
+ Câu chuyện này em nghe từ đâu ra?
+ Nhân vật chính trong câu chuyện là ai?
- Nội dung chính của câu chuyện là gì?
- Kể lại câu chuyện theo trình tự thời gian: bắt đầu - phát triển - kết thúc.
- Bài học mà em học được từ câu chuyện về phẩm chất thật thà hoặc trung thực.
3. Tổng kết:
- Chia sẻ suy nghĩ, cảm nhận của em về câu chuyện đó.
II. Mẫu văn Kể chuyện về đề tài Thật thà, trung thực trong cuộc sống.
Mẫu số 1: Kể câu chuyện về chủ đề Thật thà, trung thực trong cuộc sống
Trong lễ chào cờ tuần trước, bạn Hoa ở lớp 3B được khen ngợi về tính trung thực khi cô nhặt được đồ rơi và trả lại người mất.
Theo lời của thầy hiệu trưởng, vào ngày thứ Năm tuần trước, lớp 3B tan học sớm hơn. Trên đường về, bạn Hoa nhặt được một chiếc hộp với một chiếc dây chuyền bên trong. Bạn đã mang đồ về nhà và đi cùng bố đến cơ quan công an để tìm chủ nhân của đồ rơi.
Người mất là một bác già, dây chuyền là món quà dành cho con gái sắp cưới của bác. Bác đã tìm thấy và gửi tiền cảm ơn cho bạn Hoa, nhưng bạn từ chối vì bạn cho rằng đó là việc đúng đắn của mỗi người.
Cuối cùng, bác đã đến trường của Hoa để thông báo và khen ngợi việc làm của cô. Trong buổi chào cờ, Hoa được thầy hiệu trưởng tặng giấy khen vì tính thật thà, trung thực của mình. Thầy nhấn mạnh đây là một gương mẫu để các bạn học sinh học tập và noi theo.
Việc của Hoa thực sự mang ý nghĩa lớn, là minh chứng cho tính trung thực của cá nhân và của dân tộc Việt Nam. Chúng ta cần học tập tính thật thà đó để trở thành những học sinh mẫu mực, tuân thủ lời dạy của Bác Hồ 'khiêm tốn, thật thà, dũng cảm'.
Ngoài việc Kể câu chuyện về chủ đề Thật thà, trung thực trong cuộc sống., để cải thiện kỹ năng Tiếng Việt ở lớp 4, học sinh cần đọc thêm các bài viết như Kể câu chuyện về tính trung thực mà bạn đã nghe hoặc đọc. và Kể câu chuyện về chủ đề Chiến thắng bệnh tật. trong sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 4.
Mẫu số 2: Kể câu chuyện về chủ đề Thật thà, trung thực trong cuộc sống
Trong tuần vừa qua, trường em đã khuyến khích mọi người tham gia vào phong trào học tập và làm theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã thực hiện một hành động tích cực là nhặt được vật rơi và trả lại cho chủ sở hữu.
Vào buổi trưa thứ Năm, khi đang trên đường về nhà từ trường, em đã nhìn thấy một chiếc túi xách nhỏ màu đen nằm giữa đường. Em đã nhặt lên và cố gắng tìm kiếm chủ nhân của nó.
Sau một thời gian dài, không có ai xuất hiện. Em đoán rằng người đánh rơi có thể đã đi xa hoặc không nhận ra rằng họ đã đánh rơi nó. Trong khi đó, em cảm thấy nhiều lo lắng và tò mò về người và vật phẩm trong chiếc túi.
Em suy nghĩ và phân vân: Liệu có nên trả lại không? Nếu không trả, liệu có ai biết và chỉ trích em không? Em tưởng tượng về việc có tiền và sẽ mua những thứ mình thích. Nhưng bỗng dưng, tiếng thầy hiệu trưởng vang lên trong đầu em, nhắc nhở về Năm điều Bác Hồ dạy, khuyến khích mọi người học tập và tu dưỡng tốt.
Không! Không nên giữ của người khác! Phải trả lại ngay!
Chủ nhân của chiếc túi sẽ vô cùng vui mừng nếu nhận lại nó. Nhưng làm sao biết được ai đã đánh rơi? Tốt nhất là mang đến cho các chú công an.
Giữa trưa, trụ sở công an phường yên tĩnh, chỉ có một chú cảnh sát đang trực. Thấy em đứng bất định ở cửa, chú ta hỏi:
- Có việc gì với chú không em?
- Dạ chú ơi, em nhặt được cái túi này. Em mang đến đây để chú trả lại cho người mất ạ!
Chú cất chiếc túi khỏi tay em và mỉm cười, vỗ nhẹ vào đầu em trước khi nói:
- Cháu ngoan lắm, không tham lam giữ của rơi! Chú và cháu mình sẽ kiểm tra xem trong túi này có gì và ghi vào biên bản nhé!
Sau đó, chú lấy ra một bản sao giấy tờ nhà, giấy tờ xe và hơn hai triệu đồng tiền mặt. Chú ghi chính xác từng chi tiết vào biên bản và yêu cầu em điền tên và địa chỉ xuống dưới.
Vào sáng thứ hai tuần tiếp theo, em được thầy Hiệu trưởng và cô Tổng phụ trách Đội tặng bằng khen trong buổi chào cờ. Tiếng vỗ tay của cả trường khiến em rất xúc động. Và vào buổi tối, có một người khách đến nhà em.
Đó chính là chủ nhân của chiếc túi. Bác cảm ơn em rất nhiều và tặng em một trăm ngàn để mua sách hoặc đồ chơi, nhưng em lịch sự từ chối.
Ba mẹ em rất vui vì em đã làm điều tốt. Lời khen ngợi chân thành từ mọi người là phần thưởng quý giá nhất đối với em. Nhớ lại câu chuyện đó, em vẫn cảm thấy vui vẻ.
Mẫu số 3: Kể câu chuyện về chủ đề Thật thà, trung thực trong cuộc sống
Như mọi tối khác, ngày đó sau khi học xong bài, em ôm mẹ nghe chuyện. Mỗi đêm mẹ kể cho em nghe trước khi đi ngủ. Hôm ấy, không phải cổ tích, ngụ ngôn hay truyện cười. Mẹ kể về chính mình - một người trung thực.
Khi em học lớp 2, để nuôi em và các chị đi học, ngoài việc chăm sóc gia đình, mẹ còn thu mua sắt vụn. Buổi trưa, dặn dò công việc buổi chiều, mẹ lại đạp xe đi đến từng nhà để mua đủ thứ từ giấy đến nhựa, sắt... bất kể thời tiết.
Mẹ kể rằng: Có những ngày may mắn, khi vào nhà người khác đang có tiệc, mẹ mua được nhiều hàng, mẹ vui vì có thêm tiền mua sách, vở cho các con. Nhưng cũng có những lúc, mẹ gặp phải sự không hài lòng từ người khác, mẹ luôn điềm tĩnh, xin lỗi và ra đi. Dù làm ăn nhỏ, mẹ chưa khi nào làm mất lòng ai.
Mẹ nhớ rõ nhất: Một ngày, trời nắng chang chang, mẹ đi qua có tiếng gọi: Sắt vụn, vào đây nhặt ít đồ. Mẹ thấy một chiếc phong bì đã mở, bên ngoài có chữ: Gửi con gái. Trong đó có thư và hai tờ 200 nghìn. Mẹ biết đó là thư bố gửi cho con gái khi ông đi làm xa cùng với tiền. Mặc dù số tiền đó bằng cả tháng mẹ đi gom sắt nhưng mẹ hiểu tấm lòng của cha và biết người con vẫn dành dụm, vì thế mẹ trao lại cho người phụ nữ đó.
Người phụ nữ nhận thấy vui sướng và ngạc nhiên: Con gái tôi học Đại học, mỗi lần viết thư về, bố nó vẫn cho tiền để đóng học. Chắc nó để dành, lần sau về lấy, cảm ơn chị nhiều lắm! Chị thật tốt bụng, cảm ơn chị rất nhiều.
Mẹ em vui vẻ chia sẻ, kể về chúng tôi rồi trả tiền cho bà mặc dù bà không lấy coi như lời cảm ơn. Trước khi mẹ tiếp tục hành trình, người phụ nữ đó nói với mẹ: Cảm ơn chị, lần sau chị lại đến nhé, có gì bán được tôi sẽ để phần chị.
Mẹ kể về nghề sắt vụn của mình với niềm hạnh phúc, mặc dù không truyền đạt bài học nào nhưng em hiểu ý mẹ muốn nói: Sống phải giữ tấm lòng trong sạch, trung thực, không tham lam, dối trá. Em ghi lại câu chuyện đó trong sổ nhật ký của mình. Em rất ngưỡng mộ mẹ.