Lời giải chi tiết
Yêu cầu: Chọn một trong hai yêu cầu sau:
1. Kể về một sự kiện mà em đã thấy hoặc tham gia thể hiện tình đoàn kết giữa người dân Việt Nam với nhau và với người dân toàn quốc.
2. Miêu tả về một quốc gia mà em biết qua truyền hình, phim ảnh,...
Phương pháp:
1/ Gợi ý đề 1
- Các hoạt động của nhân dân và thanh thiếu niên Việt Nam ủng hộ, hỗ trợ hoặc thể hiện tình đoàn kết với nhân dân và thanh thiếu niên của các quốc gia khác (gửi chuyên gia sang hỗ trợ quốc gia bạn, cung cấp lương thực cho quốc gia bạn, quyên góp hỗ trợ quốc gia bạn vượt qua thảm họa, tổ chức triển lãm, cuộc thi tìm hiểu về quốc gia bạn,...)
- Sự mến khách mà nhân dân và thanh thiếu niên Việt Nam dành cho khách nước ngoài đến Việt Nam (tôn trọng và lịch sự với khách, hỗ trợ khách, chỉ dẫn cho khách,...)
- Hỗ trợ từ nhân dân của các quốc gia đối với nhân dân Việt Nam (gửi chuyên gia sang hỗ trợ Việt Nam, viện trợ cho Việt Nam, tạo điều kiện cho thanh niên Việt Nam đi học ở nước ngoài,...)
- Tình bạn của người nước ngoài khi đến du lịch hoặc học tập, làm việc tại Việt Nam (thân thiện với mọi người, yêu thích văn hóa, phong tục của Việt Nam, quan tâm đến việc học tiếng Việt,...)
2/ Gợi ý đề 2
- Em nói về quốc gia nào? Làm thế nào em biết về quốc gia đó (qua truyền hình, phim, hình ảnh, thăm quan,...)?
- Miêu tả những điều em biết về quốc gia đó (phong cảnh thiên nhiên, cuộc sống của người dân, văn hóa, phong tục,...)
- Cái gì là điều em yêu thích nhất ở quốc gia đó?
Trả lời:
Kể câu chuyện về việc em giúp đỡ một du khách nước ngoài không biết tiếng Việt khi họ gặp khó khăn.
Câu chuyện tham khảo
Sáng nay trên đường đi học, em và bạn Lan gặp một du khách nước ngoài. Người đó có làn da trắng, đôi mắt xanh thẳm và mái tóc vàng. Vóc dáng cao ráo, vẻ ngoài của họ cho thấy là người nước ngoài. Họ liên tục nhìn xung quanh, rồi lại kiểm tra đồng hồ, có vẻ như đang rất lo lắng. Ban đầu chúng em lo lắm, vì sợ không biết tiếng Anh đủ để giúp đỡ họ, nhưng vẫn quyết định lại gần gũi với họ.
Dựa vào khả năng tiếng Anh của chúng tôi, chúng tôi nhận ra rằng cô ấy đã gặp tai nạn giao thông và cần sự giúp đỡ ngay lập tức. Dù có chút lo lắng, nhưng cuối cùng chúng tôi đã chạy đi lấy dụng cụ để làm sạch và băng bó vết thương cho cô ấy. Sau đó, chúng tôi đã dẫn cô ấy đến tiệm sửa xe của bác Hoạt ở gần đó. Cô ấy rất vui sướng và cảm ơn chúng tôi mãi mãi.
Khi đến giờ học, chúng tôi rất ngạc nhiên khi nhận ra người nước ngoài mà chúng tôi đã giúp đỡ thì lại là cô giáo sẽ dạy môn tiếng Anh cho lớp chúng tôi. Cô là cô Maria, sẽ là giáo viên của chúng tôi kể từ kì học này. Sau giờ học, cô đã gặp chúng tôi, vui vẻ mỉm cười và khen chúng tôi ngoan ngoãn, cảm ơn chúng tôi rất nhiều.