1. Mẫu số 1
Ai cũng có lúc mắc lỗi trong cuộc đời. Đôi khi những lỗi lầm này làm cha mẹ buồn, nhưng chúng cũng mang lại những bài học quý giá. Khi tôi học lớp năm, tôi thường tham gia vào các trò nghịch ngợm cùng bạn bè. Có một lần, chúng tôi đã trốn học thể dục để ra ngoài mua quà vặt, nhưng không may bị giáo viên phát hiện. Cô yêu cầu chúng tôi quay lại lớp ngay lập tức và cảnh cáo nghiêm khắc. Cô cũng cho biết sẽ thông báo việc này với bố mẹ chúng tôi. Lúc đó, tôi chỉ cảm thấy sợ hãi chứ không hề cảm thấy tội lỗi.
Khi tôi học lớp năm, tôi thường rất nghịch ngợm và tham gia vào những trò nghịch ngợm với các bạn nam. Có lần, chúng tôi rủ nhau trốn học thể dục để ra cổng trường mua quà vặt. Nhưng thật không may, chúng tôi đã bị giáo viên bắt gặp. Cô yêu cầu chúng tôi nhanh chóng trở lại lớp học. Vào cuối ngày, có một giờ sinh hoạt, và giáo viên đã mắng chúng tôi nghiêm khắc trước cả lớp. Cô cũng nói rằng cô sẽ đến nói chuyện với bố mẹ chúng tôi. Lúc đó tôi còn trẻ, và tôi chỉ cảm thấy sợ hãi. Nhưng trong lòng tôi không hề có cảm giác tội lỗi.
Hôm sau, cô giáo đến nhà để trò chuyện với mẹ tôi. Mẹ đã nhắc nhở tôi về hành vi của mình. Khi đó, tôi đã có những lời nói và thái độ thiếu lễ phép với mẹ. Đến khi tôi nhận được một bức thư từ cha, ông đã chỉ trích tôi rất nghiêm khắc và nhắc lại những kỷ niệm khi tôi còn nhỏ, chẳng hạn như những đêm mẹ thức trắng chăm sóc tôi khi tôi bị ốm. Bức thư của bố khiến tôi rất xúc động và cảm thấy hối hận. Vào chiều hôm đó, khi mẹ trở về nhà, tôi lo lắng chạy đến ôm mẹ thật chặt, nước mắt tôi không ngừng rơi. Mẹ cũng khóc và an ủi tôi, và khi bố trở về, thấy cảnh hai mẹ con ôm nhau khóc, ông cũng ôm chúng tôi vào lòng.
Sau sự kiện đáng nhớ đó, tôi đã trưởng thành hơn. Tôi bắt đầu biết giúp đỡ việc nhà và trở nên ngoan ngoãn hơn. Tôi cũng hiểu rằng dù có mắc lỗi, tình yêu thương và sự bao dung của bố mẹ vẫn luôn hiện diện.
2. Mẫu số 2
Gia đình là một phần quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Đôi khi chúng ta có thể làm những điều khiến cha mẹ buồn lòng, nhưng tình yêu thương và sự bao dung của họ vẫn luôn là điều quý giá và cần thiết trong cuộc sống.
Tôi lớn lên trong một gia đình thiếu thốn tình cảm. Cha mẹ tôi ly hôn khi tôi còn nhỏ, và mẹ tôi phải gánh vác mọi việc trong nhà. Tôi là một đứa trẻ nghịch ngợm, và mẹ thường cảm thấy phiền lòng về tôi. Vào mỗi chiều thứ năm, tôi có lớp học thêm môn toán, nhưng hôm đó, tôi đã trốn học để đến nhà Minh chơi. Minh mới được mẹ mua cho một chiếc máy tính mới, và chúng tôi đã mải mê chơi đến quên cả thời gian.
Trên đường về nhà, tôi tình cờ gặp Thành - bạn học cùng lớp. Cậu ấy cho biết hôm nay cô giáo điểm danh mà không thấy tôi và Minh. Cô đã liên hệ với bố mẹ tôi để thông báo về sự vắng mặt này. Tôi cảm thấy vô cùng lo lắng, vội vàng đạp xe thật nhanh về nhà. Khi vừa về đến, tôi gọi lớn nhưng không nghe mẹ trả lời. Vào bếp, tôi thấy mâm cơm đã được chuẩn bị sẵn. Sau khi tắm rửa và ăn cơm xong mà mẹ vẫn không có mặt, tôi lén vào phòng mẹ và thấy mẹ nằm mệt mỏi trên giường. Tôi gọi mẹ nhưng không có phản ứng. Lo lắng, tôi lại gần và phát hiện mẹ sốt cao, có lẽ do bị ướt mưa chiều nay.