1. Bài mẫu số 4
Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành phản ánh một giai đoạn đầy cam go của cách mạng miền Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Dưới góc nhìn của một truyện ngắn, tác giả đã khắc họa tinh thần thời đại một cách mạnh mẽ. Rừng xà nu không chỉ là câu chuyện của một thời đại mà còn là biểu tượng của những phẩm chất anh hùng trong nhân vật.
Năm 1965, khi đế quốc Mỹ tiến hành chiến tranh cục bộ tại miền Nam Việt Nam, quân Mỹ đổ bộ ồ ạt vào bãi biển Chu Lai (Quảng Nam), nhân dân quyết không khuất phục. Ở một làng Tây Nguyên, toàn dân nổi dậy chiến đấu và những phẩm chất cao quý của làng Xô Man được thể hiện rõ qua các nhân vật như cụ Mết, anh Quyết, Tnú, Mai, Dít và bé Heng.
Cụ Mết, mặc dù không xuất hiện ngay từ đầu, nhưng sự xuất hiện của cụ qua ngòi bút của Nguyễn Trung Thành để lại ấn tượng sâu sắc. “Bàn tay nặng trịch như kìm sắt nắm chặt vai anh… Cụ vẫn phong thái oai nghi, râu dài tới ngực, mắt sáng và xếch ngược, vết sẹo vẫn láng bóng!… ngực căng như cây xà nu lớn…” Cụ Mết còn được miêu tả với giọng nói “ồ ồ, vang dội trong lồng ngực”, minh chứng cho sức mạnh và khả năng lãnh đạo của cụ. Cụ là biểu tượng của sức mạnh tinh thần và vật chất, là cầu nối giữa Đảng và nhân dân, thúc đẩy dân làng đứng lên chống lại kẻ thù.
Nhân vật anh Quyết đại diện cho Đảng, anh tận tâm hướng dẫn dân làng Xô Man giác ngộ cách mạng, dạy dỗ Tnú và Mai học chữ, góp phần đào tạo nên những anh hùng như Tnú.
Tnú, một trẻ mồ côi, lớn lên trong sự yêu thương của dân làng Xô Man. Anh trở thành hình mẫu của những nỗi đau và mất mát của quê hương, gia nhập bộ đội giải phóng để trả thù cho quê hương và người thân.
Mai là cô gái sớm giác ngộ lý tưởng cách mạng, dù bị tra tấn dã man vẫn trung thành với cách mạng và Đảng.
Dít, bí thư chi bộ dũng cảm, bị giặc bắt và tra tấn, nhưng tinh thần kiên cường của cô không bị khuất phục, khiến bọn giặc phải chịu thất bại.
Bé Heng, đại diện cho thế hệ trẻ của Tây Nguyên, không sợ hiểm nguy và là người dẫn đường cho Tnú, thể hiện niềm tự hào và lòng yêu nước mãnh liệt.
Dù chiến tranh đã cướp đi nhiều sinh mạng, tinh thần bất khuất của người dân làng Xô Man không hề suy giảm. Họ tiếp tục đấu tranh, giữ vững lòng kiên cường để đòi lại hòa bình cho dân tộc.
Tác giả đã khắc họa rõ nét những hình mẫu anh hùng Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến, những người yêu nước, sẵn sàng hy sinh để bảo vệ tổ quốc.
2. Mẫu bài viết số 5
'Cách mạng tháng Tám' là một chủ đề đã được nhiều nhà văn, nhà thơ khai thác. Trong thời kỳ đầy biến động này, nhiều tác phẩm quý giá đã ra đời và vẫn giữ giá trị cho đến ngày nay. Văn học thời kỳ này cũng tập trung vào những câu chuyện về anh hùng cách mạng. Bên cạnh 'Vợ nhặt' của Kim Lân và 'Vợ chồng A Phủ' của Tô Hoài, một tác phẩm đáng chú ý khác là 'Rừng xà nu' của Nguyễn Trung Thành, một bản anh hùng ca của thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
Nguyễn Trung Thành, tên thật là Nguyên Ngọc, đã trưởng thành qua hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ. Ông nổi tiếng với các tác phẩm về Tây Nguyên, và 'Rừng xà nu' là một trong những thành công nổi bật của ông trong thời kỳ chống Mỹ. Tác phẩm được viết vào năm 1965, trong bối cảnh chiến tranh cục bộ khi đế quốc Mỹ xâm lược Việt Nam. Trong hoàn cảnh khốc liệt ấy, 'Rừng xà nu' đã trở thành một bản hịch tướng sĩ. Tác giả đã đặt tên cho tác phẩm này không phải ngẫu nhiên mà với mục đích sâu xa. Đối với Nguyễn Trung Thành, rừng xà nu là biểu tượng của cuộc sống đau thương nhưng kiên cường, bất khuất của các dân tộc Tây Nguyên, với nhân vật chính là dân làng Xô-man, bao gồm cụ Mết, Tnú, Dít và bé Heng.
Cụ Mết, đại diện cho vẻ đẹp của thế hệ cha ông, là một già làng sáng suốt, với hình ảnh mạnh mẽ và ấn tượng. Ông đã trải qua hai cuộc kháng chiến và là linh hồn của cuộc đấu tranh, là niềm tin của dân làng Xô-man. Cụ Mết hiểu rõ vai trò quan trọng của cán bộ Đảng và luôn nuôi giấu cán bộ một cách cẩn thận, bất chấp các mối đe dọa từ kẻ thù. Ông có lòng thương dân, sống tình cảm với mọi người và đặt niềm tin vào tương lai của cả dân tộc. Cụ Mết là hình mẫu của sự anh hùng, mang đậm chất sử thi của Tây Nguyên.
Nhân vật trung tâm của câu chuyện là Tnú, người đại diện cho số phận và con đường đấu tranh của dân làng Xô-man. Tnú là một thanh niên mồ côi, sống với sự đùm bọc của dân làng và thể hiện phẩm chất dũng cảm, kiên cường và mưu trí. Anh tham gia cách mạng từ những ngày đầu, chịu đựng tra tấn mà không khai báo, luôn trung thành với cách mạng và Đảng. Tnú là một chiến sĩ cộng sản tận tụy, luôn nhớ quê hương và sống nghĩa tình với buôn làng. Anh là hình mẫu tiêu biểu cho thế hệ tiếp nối của cụ Mết trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc.
Dít và bé Heng, đại diện cho thế hệ kế tiếp, là những cô gái dũng cảm của dân làng Xô-man. Dít nổi bật với sự nhanh nhẹn và cương nghị, hiện đang giữ cương vị Bí thư chi bộ kiêm chính trị viên xã đội, được mọi người tin cậy. Bé Heng, mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng đã nhanh nhẹn và tháo vát trong vai trò làm người lính, hoàn thiện bức tranh về con người Tây Nguyên.
Cụ Mết, Tnú, Dít và bé Heng đã tạo nên một bức tranh đẹp về người dân làng Xô-man và Tây Nguyên nói chung. Bốn nhân vật ở các độ tuổi khác nhau đã kết thành một dòng chảy truyền thống, thể hiện sự tiếp nối trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc.
Tài liệu tham khảo số 6
4. Tài liệu tham khảo số 7
Trong sách Văn học 12, tập Một, các tác phẩm Đất nước đứng lên và Rừng xà nu được coi là những bản anh hùng ca về cuộc đấu tranh của nhân dân Tây Nguyên, phản ánh chân thực hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mỹ. Tác giả Nguyễn Trung Thành (Nguyên Ngọc) đã vẽ nên những nhân vật anh hùng gắn bó với tập thể, vừa mang dấu ấn thời đại, vừa đậm đà vẻ đẹp Tây Nguyên. Phân tích hình tượng các nhân vật nổi bật trong bối cảnh hùng vĩ của Rừng xà nu như Tnú, cụ Mết, Dít và bé Heng.
Tnú được tác giả khắc họa với những nét tính cách sử thi đặc sắc. Tnú luôn tận tâm với cách mạng, từ việc nuôi giấu cán bộ, hoàn thành công tác giao liên, đến việc dũng cảm chịu đựng tra tấn khi bị bắt. Sau khi vượt ngục, anh cùng cụ Mết tiếp tục lãnh đạo dân làng Xô-man chiến đấu. Tnú yêu thương bản làng, nhớ rõ từng chi tiết nhỏ khi trở về. Nỗi đau mất mát vợ con làm anh căm thù giặc, biến thành hành động mạnh mẽ. Tnú và đồng bào quyết tâm tiêu diệt kẻ thù, biến lòng căm thù cá nhân thành căm thù chung của cả dân tộc.
Cụ Mết đại diện cho truyền thống làng Xô-man, là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, là pho sử sống của làng. Cụ đã lãnh đạo dân làng đồng khởi, hình ảnh cụ với mắt sáng và ngực căng như cây xà nu lớn, thúc giục dân làng chiến đấu. Làng Xô-man đã trở thành làng chiến đấu, đóng góp không nhỏ vào công cuộc giải phóng quê hương.
Dít là hình mẫu của các cô gái Tây Nguyên thời chống Mỹ, trưởng thành từ đau thương và quật khởi. Dít kiên cường, dồn nén đau thương để nung nấu lòng căm thù. Khi Tnú về thăm, Dít đã trở thành bí thư chi bộ và chính trị viên xã đội, thể hiện tình cảm thân thiết với Tnú. Dít luôn giữ trách nhiệm và sự bình thản, dù trong lòng vui mừng khi gặp lại Tnú.
Bé Heng, ngày Tnú ra đi, chỉ là một đứa trẻ nhỏ, nhưng khi Tnú về phép, bé đã trưởng thành, trở thành một chiến sĩ du kích của bản. Bé Heng đóng góp vào việc thiết lập công sự và rất hãnh diện về điều đó. Nếu cụ Mết là cây xà nu đại thụ, thì bé Heng là cây xà nu mới lớn, tượng trưng cho thế hệ tiếp nối. Nghệ thuật miêu tả nhân vật của Nguyễn Trung Thành mang đậm phong vị Tây Nguyên anh hùng, với các nhân vật như cụ Mết, Tnú, Dít, bé Heng đại diện cho các thế hệ nối tiếp nhau, làm cho người đọc thêm hiểu và yêu đất nước và con người Tây Nguyên.
5. Tài liệu tham khảo số 8
Nguyễn Trung Thành gắn bó sâu sắc với Tây Nguyên, và trong các tác phẩm của ông, hình ảnh con người và vùng đất Tây Nguyên hiện lên thật chân thực và sinh động. Rừng xà nu là một ví dụ tiêu biểu, qua đó Nguyễn Trung Thành khắc họa không khí hào hùng của cuộc kháng chiến chống Mỹ, và xây dựng những tượng đài anh hùng như cụ Mết, Tnú và Dít.
Nhận định về giá trị của truyện ngắn Rừng xà nu cho rằng: các nhân vật trong tác phẩm đều là hình mẫu của sự kiên cường và bất khuất trong cuộc chiến chống Mỹ, mỗi người mang những nét riêng biệt, tạo nên vẻ đẹp khó quên. Cụ Mết, Tnú, và Dít đại diện cho ba thế hệ của cuộc kháng chiến, góp phần làm nổi bật bức tranh Tây Nguyên trong cuộc chiến chống Mỹ.
Cả ba nhân vật đều có phẩm chất anh hùng, với lòng yêu nước sâu sắc và tinh thần quyết tâm mạnh mẽ. Họ gắn bó đặc biệt với dân làng Xô Man, điều này làm cho họ càng thêm kiên cường trong cuộc chiến chống Mỹ. Mặc dù có điểm tương đồng, mỗi nhân vật lại có những đặc điểm riêng tạo nên sự khác biệt và vẻ đẹp riêng biệt của họ.
Cụ Mết, đứng đầu làng Xô Man, giống như cây cổ thụ che chở cho rừng xà nu. Với hình ảnh cụ già rắn rỏi, tiếng nói vang dội, cụ Mết là người truyền cảm hứng yêu nước và ý chí chiến đấu cho các thế hệ sau, như Tnú và Dít. Cụ là người khơi dậy tinh thần đồng khởi chống giặc, chuẩn bị cho cuộc kháng chiến lâu dài bằng việc kêu gọi chuẩn bị lương thực và vũ khí.
Tnú, con trai của làng Xô Man, ngay từ khi nhỏ đã thể hiện tính cách kiên cường và dũng cảm. Được giác ngộ cách mạng, Tnú tham gia nuôi giấu cán bộ và chiến đấu chống giặc. Những đau thương mất mát khiến lòng căm thù giặc của Tnú cháy bỏng hơn. Tnú trở thành chiến sĩ giải phóng vững chắc, gặt hái nhiều chiến công vang dội cho làng Xô Man.
Dít, em gái Mai, là một cô gái trẻ đầy nghị lực và có ý thức đấu tranh từ sớm. Trưởng thành, Dít trở thành lãnh đạo cao nhất của làng Xô Man, với vai trò bí thư chi bộ và chính trị viên xã hội. Dù bị tra tấn, Dít vẫn giữ được sự bình tĩnh. Khi Tnú về phép, Dít kiểm tra giấy phép rất nghiêm túc, nhưng bên trong vẫn là một người con gái giàu tình cảm, thể hiện sự xúc động khi Tnú phải lên đường.
Ba nhân vật đều có những phẩm chất anh hùng tương đồng, nhưng mỗi người mang những nét riêng biệt, thể hiện sức mạnh và vẻ đẹp của từng thế hệ. Sự xuất hiện của họ làm phong phú thêm truyền thống anh hùng của dân làng Xô Man.
6. Tài liệu tham khảo số 9
Tây Nguyên hiện lên với những âm thanh vang vọng của đàn T'rưng và hình ảnh những đàn chim Chơ bay lượn dưới bầu trời rộng lớn. Tác phẩm Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành tiếp tục khắc họa chân thực bức tranh về Tây Nguyên và con người của làng Xô Man. Trong truyện, các nhân vật đều thể hiện những phẩm chất tốt đẹp của con người Tây Nguyên và của người Việt Nam nói chung.
Trước tiên là nhân vật cụ Mết. Cụ Mết là trưởng làng Xô Man, giống như cây đại thụ bảo vệ cả làng và kêu gọi dân làng đứng lên đúng lúc. Dù tuổi cao, sức khỏe của cụ vẫn vững vàng. Cụ không bao giờ khen ai quá mức, chỉ khen “tốt” cho những người xuất sắc. Cụ Mết còn truyền lại những giá trị quý báu của dân tộc và dạy dỗ thế hệ trẻ về trách nhiệm và lòng căm thù giặc. Trong đêm Tnú trở về làng, cụ đã tập hợp dân làng để kể về cuộc đời và sự kiên cường của Tnú, nhấn mạnh chân lý “Chúng ta phải dùng giáo mác chống lại bạo lực của kẻ thù” như một phương châm cách mạng.
Tiếp theo là nhân vật Tnú, nhân vật chính của truyện. Tnú có một cuộc đời đau thương, là trẻ mồ côi được dân làng Xô Man nhận nuôi từ bé và sau này trở thành cán bộ cách mạng. Dù trải qua nhiều đau khổ, Tnú vẫn giữ vững tinh thần cách mạng từ sớm. Anh chịu đựng tra tấn, mất mát và thậm chí bị đốt cụt mười ngón tay, nhưng vẫn tiếp tục chiến đấu với lòng căm thù giặc mãnh liệt, sử dụng những ngón tay cụt để tiêu diệt kẻ thù đã giết gia đình mình.
Dít, em gái của Mai, là một cô gái trẻ đầy nghị lực. Khi Mai mất, Dít còn nhỏ nhưng sau đó trở thành chính trị viên của làng Xô Man. Dít đã tham gia công việc liên lạc và bị giặc bắt nhiều lần, nhưng luôn giữ được sự bình tĩnh. Khi Tnú về làng, Dít vui mừng nhưng không quên thực hiện công việc kiểm tra giấy phép một cách nghiêm túc. Dít là thế hệ nối tiếp Mai, tiếp tục công cuộc cách mạng.
Bé Heng cũng là một nhân vật đáng chú ý. Dù còn nhỏ tuổi, bé Heng đã thành thạo đường rừng và dẫn dắt Tnú qua các cạm bẫy. Bé Heng nhanh nhẹn và gan dạ, giống như Tnú ngày xưa. Trong tương lai, bé Heng có thể trở thành một Tnú thứ hai, tiếp tục sự nghiệp cách mạng.
Các nhân vật trong truyện đại diện cho các thế hệ con người Tây Nguyên, dù tuổi tác khác nhau nhưng đều có chung lòng yêu nước và căm thù giặc. Họ đều là những anh hùng của Tây Nguyên với phẩm chất và tính cách kiên cường. Nguyễn Trung Thành đã thành công trong việc xây dựng các nhân vật và truyền tải nội dung của câu chuyện tới người đọc.
7. Tài liệu tham khảo số 1
“Tây Nguyên ơi! Hoa rừng tươi thắm bao la
Cánh hoa đẹp nhất trong đại ngàn
Tây Nguyên ơi! Anh có nhớ buôn làng
Nhớ người con gái…
…
Nhớ cánh hoa Pơ-lang rực rỡ Tây Nguyên…”
(Ca khúc “Em là hoa Pơ-lang” – Đức Minh)
Những ai đã từng nghe bài hát đó trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ? Ai đã biết về hoa Pơ-lang, món quà quý giá của thiên nhiên với hàng ngàn cánh hoa tỏa hương suốt hàng vạn năm, được nhắc đến trong “Bài ca chàng Đăm Săn”? Bài hát ấy gợi lại những cảm xúc mãnh liệt khi nghĩ về phẩm chất anh hùng của các nhân vật trong tác phẩm “Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành, một kiệt tác về Tây Nguyên trong thời kỳ chống Mỹ.
Nguyễn Trung Thành, tên thật là Nguyên Ngọc, đã viết truyện “Rừng xà nu” và lần đầu tiên được đăng trên tạp chí Văn Nghệ Quân Giải Phóng miền Trung Trung Bộ năm 1965. Truyện mang đậm tinh thần sử thi, tái hiện một không gian núi rừng huyền bí và thiêng liêng. Cuộc kháng chiến của dân làng Xô Man chống lại Mỹ – Diệm diễn ra đầy khốc liệt, với hình ảnh máu và nước mắt, ngọn lửa và chiến công. Những con đường, đồi núi, bờ suối đầy chông gai, nhà ưng nơi tụ họp của người Strá biến thành chiến trường dữ dội.
Mọi người dân làng Xô Man, từ già đến trẻ, từ đàn ông đến phụ nữ, ai cũng có vũ khí sẵn sàng, từ giáo, mác, dụ đến rựa, hoặc chông. Mỗi người đều là một chiến sĩ, thấm nhuần tinh thần cách mạng mà anh Quyết, cán bộ Đảng, truyền đạt: “Đánh Mỹ phải kéo dài”, “cán bộ là Đảng; Đảng còn, núi nước này còn”. Trong thời kỳ đen tối khi quân Mỹ – Diệm đến, dân làng Xô Man vẫn tiếp tục tiếp tế, bảo vệ cán bộ Đảng. Anh Xút bị giặc treo cổ, bà Nhan bị chặt đầu, nhưng không ai sợ hãi. Mọi người thay nhau vào rừng bảo vệ cán bộ, và trong 5 năm, không cán bộ nào bị bắt hoặc giết. Đó là sự tự hào và phẩm chất anh hùng của người Strá.
Mỗi người dân Xô Man đều là một chiến sĩ, và cụ Mết, già làng, được mô tả oai phong, với mắt sáng, râu dài, và tiếng nói vang dội. Ông dẫn dắt dân làng mài vũ khí và trồng trọt để chuẩn bị cho chiến đấu. Trong những giờ phút quan trọng, cụ Mết đã chỉ huy đội du kích tiêu diệt kẻ thù. Tiếng hô “Chém! Chém hết!” vang dội, và những cây rựa sáng loáng được vung lên. Dưới lưỡi mác của cụ Mết, nhiều giặc đã bị giết chết. Chính trong đêm ấy, lửa xà nu cháy khắp rừng và cụ Mết truyền hịch đánh Mỹ – Diệm: “Đốt lửa lên! Mỗi người phải tìm lấy vũ khí”.
Cụ Mết trong “Rừng xà nu” là hình tượng anh hùng dân tộc, thắp sáng ngọn lửa chiến đấu vì chân lý lịch sử. Ông nhắc nhở người Strá giữ truyền thống “thương núi, thương nước” để truyền lại cho thế hệ sau. Cụ Mết, một già làng tài ba, là thành công đặc sắc của Nguyễn Trung Thành trong việc khắc họa tính cách anh hùng sử thi.
Tnú là biểu tượng dũng mãnh của làng Xô Man, và cụ Mết đã ca ngợi anh với tất cả tự hào. Tnú đã trải qua cuộc đời đầy máu và nước mắt dưới sự tấn công của Mỹ – Diệm. Anh đã hai lần đi bộ lên núi Ngọc Linh để lấy đá mài vũ khí, chứng tỏ lòng khao khát tự do và cách mạng. Dưới sự rèn luyện của chiến tranh, Tnú thể hiện phẩm chất anh hùng. Khi làng Xô Man nổi dậy, Tnú trở thành chỉ huy đội du kích, tỏ ra căm thù quân giặc và bảo vệ gia đình. Anh bị tra tấn dã man nhưng vẫn giữ vững lòng trung thành với cách mạng, biểu hiện sức mạnh chiến đấu và tinh thần bất khuất.
Nguyễn Trung Thành đã khắc họa đôi bàn tay Tnú để thể hiện phẩm chất anh hùng của nhân vật. Nếu ngọn lửa thần A-nhi đã làm sáng lòng kiên trì của nàng Sita trong sử thi Ra-ma-ya-na, thì ngọn lửa xà nu trên mười ngón tay đã thể hiện dũng khí và tinh thần bất khuất của Tnú. Dưới ngòi bút của Nguyễn Trung Thành, Tnú trở thành một nhân vật huyền thoại.
Mai và Dít đại diện cho người phụ nữ mới của Tây Nguyên trong thời kỳ kháng chiến. Mai, khi còn nhỏ, đã vào rừng tiếp tế và bảo vệ cán bộ. Khi trưởng thành, Mai dũng cảm bảo vệ con và hi sinh trước trận mưa đạn. Dít, em gái Mai, cũng bị giặc bắt nhưng đã trở thành Bí thư chi bộ kiêm Chính trị viên xã hội, linh hồn cuộc chiến đấu của Xô Man. Mai và Dít tiêu biểu cho phẩm chất anh hùng và trung hậu của phụ nữ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến.
Bé Heng, dù chỉ xuất hiện trong khoảnh khắc, cũng để lại ấn tượng sâu sắc. Chú bé nhanh nhẹn, thông minh, biết rõ mọi con đường và cạm bẫy của làng. Heng, với súng trường đeo ngang lưng, là hình mẫu của một người lính trẻ tuổi. Em đã trưởng thành cùng cuộc chiến đấu và thể hiện phẩm chất anh hùng dù chỉ xuất hiện ngắn ngủi trong câu chuyện.
Trong thời kháng chiến, cây tre, cây dừa đã được ca ngợi, nhưng cây xà nu, một loại cây “man dại mà cao quý”, trở thành biểu tượng anh hùng trong tác phẩm của Nguyễn Trung Thành. Rừng xà nu và các hình ảnh liên quan đến xà nu xuất hiện nhiều lần, thể hiện vẻ đẹp hùng vĩ và sức sống phi thường của cây. Cây xà nu, dù bị đạn phá, vẫn vươn lên, là hình tượng của sức mạnh và sự sống mãnh liệt của con người và thiên nhiên Tây Nguyên.
Cụ Mết đã tự hào nói rằng không có cây nào mạnh bằng cây xà nu, và cây con sẽ mọc lên khi cây mẹ ngã. Đó là niềm tự hào của người dân làng Xô Man về rừng xà nu yêu quý. Nguyễn Trung Thành đã viết nên những trang văn tráng lệ về cây xà nu, tạo nên hình tượng kì vĩ và thần thoại của cây trong tác phẩm.
“Rừng xà nu” là một kiệt tác văn học, với cảm xúc dồn nén và sự kiện phong phú. Từ cây xà nu đến con người, tất cả đều mang phẩm chất anh hùng, tượng trưng cho khí phách và sự sống phi thường của con người và thiên nhiên Tây Nguyên. Truyện được ca ngợi là “khúc tráng ca về tự do” trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
8. Tài liệu tham khảo 2
Nguyễn Trung Thành nổi bật trong văn học Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ với phong cách sử thi và lãng mạn cách mạng. Gần mười năm chiến đấu và sinh sống trên chiến trường Tây Nguyên đã để lại dấu ấn sâu đậm trong tâm trí ông. Mảnh đất xà nu và những anh hùng nơi đây đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho ông, từ đó tạo nên nhiều tác phẩm nổi bật, đặc biệt là 'Rừng xà nu' với hình tượng anh hùng trong kháng chiến.
Phẩm chất anh hùng là đặc điểm chung của các nhân vật trong tác phẩm, đặc biệt là những người dân làng Xô Man. Dù xuất hiện ít hay nhiều, họ đều mang trong mình phẩm giá và khí chất của những con người sống trong thời đại hùng mạnh của dân tộc. Họ tham gia kháng chiến theo nhiều cách khác nhau nhưng đều thể hiện lòng yêu nước và căm thù giặc, làm nên phẩm chất anh hùng kết hợp truyền thống và tinh thần thời đại.
Nhân vật Tnú, anh hùng chính của tác phẩm, tượng trưng cho hình ảnh người anh hùng Tây Nguyên trong thời kỳ chống Mỹ, với vẻ đẹp và phẩm chất lý tưởng. Tnú mồ côi từ nhỏ, trưởng thành trong làng Xô Man dưới sự bảo trợ của dân làng và dạy dỗ của cụ Mết và anh Quyết. Anh đã sớm giác ngộ cách mạng, tham gia hoạt động bí mật và chịu đựng tra tấn tàn bạo mà không hé lời, luôn giữ vững lý tưởng cách mạng. Tnú không chỉ là anh hùng trên chiến trường mà còn trong gia đình, thể hiện sự dũng cảm và tình yêu thương sâu sắc, kể cả khi phải chịu đựng những đau đớn tột cùng. Anh đứng vững trước thử thách, trở thành biểu tượng anh hùng bất khuất.
Cụ Mết, một nhân vật quan trọng, gắn bó chặt chẽ với cách mạng và Đảng, với phẩm chất lãnh đạo và truyền thống anh hùng của Tây Nguyên. Cụ lãnh đạo dân làng trong kháng chiến, chỉ huy và cổ vũ tinh thần chiến đấu, từ việc cứu Tnú đến việc tổ chức kháng chiến. Cụ Mết thể hiện sự giác ngộ cách mạng sâu sắc và quyết tâm bảo vệ đất nước.
Cô Dít, nhân vật nữ nổi bật, thể hiện phẩm chất anh hùng qua cuộc chiến đấu của mình từ khi còn nhỏ. Bị giặc bắt và tra tấn dã man, Dít vẫn giữ vững tinh thần và trở thành bí thư chi bộ, một hình mẫu anh hùng nữ trong kháng chiến.
Làng Xô Man, dưới sự lãnh đạo của cụ Mết, là một cộng đồng anh hùng tiêu biểu trong kháng chiến, với truyền thống đánh giặc và tinh thần kiên cường. Từ người lớn đến trẻ nhỏ, tất cả đều tham gia kháng chiến, làm nên một cộng đồng dân tộc với phẩm chất anh hùng đáng tự hào.
'Rừng xà nu' của Nguyễn Trung Thành là bản hùng ca về mảnh đất và con người Tây Nguyên trong kháng chiến, phản ánh sự hy sinh và đóng góp của họ vào cuộc chiến đấu vĩ đại vì độc lập và tự do của dân tộc.
9. Tài liệu tham khảo số 3
Nguyễn Trung Thành, một nhà văn quân đội đến từ Quảng Nam, gia nhập quân đội năm 1950 khi còn là học sinh trung học phổ thông và hoạt động chủ yếu ở chiến trường Tây Nguyên. Sau thời gian chiến đấu, ông trở thành phóng viên báo Quân nhân dân Liên khu V dưới bút danh Nguyên Ngọc. Ông đã gắn bó sâu sắc với Tây Nguyên trong cả hai cuộc kháng chiến, điều này đã dẫn đến thành công của các tác phẩm nổi bật như tiểu thuyết đầu tay Đất nước đứng lên và truyện ngắn Rừng xà nu, tác phẩm đoạt Giải thưởng văn nghệ Nguyễn Đình Chiểu năm 1965. Trong truyện ngắn Rừng xà nu, Nguyễn Trung Thành đã thể hiện xuất sắc phẩm chất anh hùng của các nhân vật như cụ Mết, anh Quyết, Tnú, Mai, Dít, bé Heng…
Cuộc chiến tranh cục bộ nổ ra tại miền Nam vào năm 1965, với sự xâm lấn ồ ạt của thủy quân lục chiến Mỹ vào bãi biển Chu Lai (Quảng Nam). Kẻ thù quyết tâm tiêu diệt lực lượng cách mạng bằng mọi thủ đoạn tàn bạo. Nhân dân miền Nam đã đứng dậy, đồng lòng sử dụng bạo lực để đáp trả.
Tại một làng nhỏ ở Tây Nguyên, dân làng đã đồng tâm nổi dậy chống lại kẻ thù với quyết tâm: “Chúng nó đã cầm súng, mình phải cầm giáo” (lời của nhân vật cụ Mết trong truyện). Qua cuộc đấu tranh, những phẩm chất cao quý của dân làng Xô Man được thể hiện qua từng nhân vật.
Nhân vật cụ Mết đại diện cho vẻ đẹp của thế hệ cha anh, giàu kinh nghiệm từ các cuộc đấu tranh. Cụ là hình mẫu của sức mạnh tinh thần và vật chất của làng Xô Man. Cụ đã chỉ ra chân lý sử dụng bạo lực để tiêu diệt quân xâm lược: “Chúng nó đã cầm súng, mình phải cầm giáo”. Cụ là cầu nối giữa Đảng và đồng bào, đã khơi dậy tinh thần đấu tranh của dân làng: “Thế là bắt đầu rồi. Đốt lửa lên! Tất cả người già, người trẻ, người đàn ông, người đàn bà, mỗi người phải tìm lấy một cây giáo, một cây mác, một cây vụ, một cây rựa. Ai không có thì vót chông, năm trăm cây chông. Đốt lửa lên!”.
Tiếp theo là nhân vật anh Quyết, đại diện cho Đảng và linh hồn cuộc chiến. Anh đã dìu dắt và hướng dẫn dân làng Xô Man giác ngộ cách mạng, dạy dỗ Tnú và Mai học chữ. Anh có quan điểm: “Không học chữ sao làm được cán bộ giỏi” và đã góp phần đào tạo Tnú trở thành anh hùng.
Nhân vật Tnú tiêu biểu cho số phận và ý chí của dân làng. Anh luôn đi đầu trong phong trào đấu tranh, đối diện với cái chết một cách kiên cường. Dù bị tra tấn dã man, Tnú vẫn không kêu la, thể hiện sự dũng cảm và lòng yêu nước mạnh mẽ. Mặc dù bị tổn thương nghiêm trọng, Tnú vẫn tiếp tục chiến đấu để trả thù cho quê hương và người thân.
Nhân vật Mai đại diện cho thế hệ thanh niên, sớm giác ngộ lý tưởng cách mạng và không sợ hãi trước hiểm nguy. Cô kiên cường, trung thành với cách mạng dù phải đối mặt với bọn cướp. Đến khi bị giết hại, cô vẫn giữ vững tinh thần cách mạng.
Nhân vật Dít, cũng như Mai, đại diện cho thế hệ chủ lực đấu tranh chống Mỹ. Cô bí thư chi bộ dũng cảm và kiên cường. Khi cả làng bị bao vây, Dít đã lén lút cung cấp lương thực cho các chiến sĩ. Dù bị bắt và tra tấn, tinh thần cô không bị khuất phục. Cô trở thành bí thư chi bộ xã kiên cường sau này.
Nhân vật bé Heng đại diện cho thế hệ măng non của núi rừng Tây Nguyên. Dù ít nói, bé Heng vẫn âm ỉ mối thù giặc Mỹ và sẵn sàng đối mặt với hiểm nguy. Bé Heng dẫn đường cho Tnú trở về thăm làng, thể hiện sự tự hào về cuộc cách mạng và hứa hẹn sẽ tiếp nối truyền thống của cha anh.
Mỗi nhân vật đều có vẻ đẹp anh hùng riêng nhưng tất cả đều đại diện cho nhân dân và cộng đồng, là hình mẫu tiêu biểu của chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước.