
Anh em du lịch thường gặp khó khăn với visa, nhưng ở đây bạn có thể dễ dàng xin visa trực tuyến mà không cần bất kỳ yêu cầu gì, thậm chí cả người Việt Nam cũng được chấp nhận.

Đây là trước cổng ra của sân bay, đối diện chỗ mình ngồi hướng bên trái là xe buýt về trung tâm.
Khách sạn: Ở Baku, nên chọn khu phố cổ Old City hoặc trung tâm Sabayil, hai nơi này có nhiều hoạt động vui chơi cho du khách. Hoặc bạn cũng có thể chọn gần trạm metro để di chuyển thuận tiện. Thông thường, tôi tham khảo trên TripAdvisor, sau đó đặt phòng trên Agoda hoặc Airbnb.
View từ ban công phòng khách sạn tôi ở, trên đường Nizami, Baku.

Bữa sáng cho hai người tại khách sạn, tất cả ba khách sạn tôi đã ở ở Baku đều có bữa sáng tương tự như này.
Di chuyển: Không nên sử dụng taxi vì giá cả không rõ ràng. Thay vào đó, bạn có thể sử dụng Metro, Bus hoặc ứng dụng Bolt, một ứng dụng tương tự Uber và Grab. Di chuyển bằng đi bộ cũng là một lựa chọn nếu khoảng cách không quá xa, với điều kiện thời tiết tốt.

Xe bus từ sân bay về trung tâm và ngược lại. Tại sân bay, bạn có thể lên xe bus và xuống ở Metro 28 May (28/5), từ đó di chuyển bằng Metro về khách sạn. Khi trở về, bạn có thể đến cùng điểm để đón xe bus ra sân bay.

Dưới hầm Metro, mình quên tên trạm rồi 😁. Hệ thống Metro ở đây khá cũ kỹ, nhưng vẫn hoạt động ổn định.

Lưu ý khi đi xe Bus và Metro ở Baku: không mua vé mà phải mua thẻ từ máy bán tự động tại cửa sân bay. Khi đi, chỉ cần quẹt thẻ là được.

Sau khi mua thẻ, bạn sẽ nhận được một thẻ có giá cước rất hợp lý, khoảng mười ngàn đồng Việt Nam mỗi lần sử dụng. Nếu thẻ hết tiền, bạn có thể nạp tiền bất cứ cổng Metro nào. Tổng cộng tôi đã nạp khoảng 300.000 đồng.
Ăn uống: Sau một tuần ở đây, tôi nhận ra rằng đồ ăn địa phương không có canh, thịt heo hoặc cá nhiều, thay vào đó là thịt cừu và gà, với giá của thịt bò hơi cao. Salad chủ yếu bao gồm dưa leo và cà chua. Thay vì cơm, họ thường phục vụ bánh mì, được gọi là Kebab. Tuy nhiên, nếu bạn không thích các món này, vẫn có nhiều nhà hàng châu Âu và Nhật.

Ăn cừu kèm bánh mì này.

Uống trà là thói quen hàng ngày của họ. Sau khi ăn xong ở bất kỳ quán nào, họ luôn hỏi tôi có muốn uống trà không, và mỗi lần tôi đều đồng ý.
Đi đâu, chơi gì: Các bạn có thể tham khảo tại đây, xem hoạt động nào phù hợp với sở thích của mình và có hướng dẫn cụ thể từ những người đã trải nghiệm. Tôi không điểm danh chi tiết về lịch trình của mình vì mỗi người có sở thích riêng, nhưng tôi thích khám phá những nơi cổ kính, thiên nhiên và cuộc sống của người dân địa phương. Có ngày tôi thức dậy muộn gần trưa, sau đó ra ngồi ở quán cafe ngoài phố đến tối trước khi đi mua sắm. Tôi thích khám phá một cách chậm rãi, ở lại một chỗ nếu thích, không chạy đua với thời gian. Vì vậy, hãy tự lựa chọn cho mình và nếu cần thêm thông tin, hãy nhắn tin cho tôi.
Ngày đầu tiên, tôi dậy sớm vì chưa quen múi giờ mới, sau đó đi dạo quanh gần khách sạn khi đường vẫn còn trống trải.

Một con hẻm mình lang thang qua. Dù trời nắng nhưng lại mát mẻ lắm, anh em ạ.



Hai đứa trẻ mình gặp ngay trước cửa một quán ăn, khi mình bước vào thì hai đứa lại bước ra cùng bố mẹ.

Gặp lại nhóm chơi cờ, mình vui vẻ xin chụp hình, họ đồng ý và sau đó tiếp tục trò chơi với mình.

Mình gặp mấy em nhỏ khi đang nghỉ chân trên đường đi Shaki, một nơi xa xôi cách xa Baku.
Chi phí: Đây chỉ là thông tin tham khảo, vì mỗi người có khả năng tài chính khác nhau. Tuỳ thu nhập, bạn có thể chọn vé máy bay, khách sạn hoặc nhà hàng phù hợp. Có thể đi sang chơi hoặc tiết kiệm chi phí, mình đã trải nghiệm được hết đấy.
Tổng kết chuyến đi của hai đứa mình.
Một số hình ảnh khác, tất cả đều là những bức ảnh tự chụp bằng điện thoại. Nếu có xấu hay gì đó, anh em đừng ném đá quá nặng, sau này nếu có đi đâu mình sẽ tiếp tục chia sẻ cho anh em ngắm :D
Thang cuốn từ mặt đường xuống tàu điện ngầm. Hệ thống tàu điện ngầm ở đây rất sâu và rộng lớn.

Ở ngã tư đường, có rất nhiều bồ câu. Chắc là đến giờ ăn của chúng rồi.

Một tòa nhà ngay gần Trạm Metro 28 May.

Đó là xe Bolt, ứng dụng đặt xe mà mình đã đề cập trước đó. Nó tương tự như Uber và Grab.

Trời tối rồi, công viên ven biển này đông người tới để thư giãn và tận hưởng không khí mát mẻ.

Ở công viên ven biển này, đông người đến vào buổi tối để thư giãn và tận hưởng không khí mát mẻ. Khoảng này đã hơn 7 giờ tối, nhưng trời vẫn chưa hoàn toàn tối, phải đến hơn 8 giờ mới thật sự tối đen.

Gặp hai cậu bé trai này trên đường.



Quà lưu niệm ở đây đa dạng, từ cây đèn thần đến búp bê Nga, và có cả phác hoạ về một phụ nữ Azerbaijan đang nướng bánh mì kebab.

Một chú đang chuẩn bị mở cửa hàng, nhìn kỹ bạn sẽ thấy hầu hết người bán hàng ở khu phố cổ là nam giới, tất cả đều vui vẻ và thân thiện.


Dừng chân nghỉ mệt, mình đã đi bộ suốt buổi sáng.

Ở khu phố cổ này, có rất nhiều mèo, mỗi lúc mỗi nơi, chẳng biết chúng đến từ đâu nhưng đi đâu cũng thấy mèo.

Một cửa hàng bán bánh mì, bánh mỏng với nhân phô mai hoặc rau, hoặc có thể không có nhân. Bánh với nhân rau được gọi là 'Green' trong nhà hàng mình ăn.

Một nhà thờ Hồi Giáo nằm ở đây.

Một anh cảnh sát rất điển trai.

Phòng mình ở có một ban công nhìn ra phố rất tuyệt đẹp.

Vô tình đi ngang bức tượng bán thân khá to của nhà văn Aliaga Vahid (1894-1965), được điêu khắc tỉ mỉ, ở ngoài nhìn thấy thích lắm.

Một phần bên hông của Heydar Aliyev, được thiết kế bởi cô kiến trúc sư nổi tiếng Zaha Hadid.

Sảnh khi bước vào Heydar Aliyev, phải mua vé nhé anh em, giá 15 Manat, khoảng 200k.

Biểu tượng bắt mắt trong Heydar Aliyev.



Trải qua 3 ngày 2 đêm ở tỉnh Shaki, mình thuê xe từ một công ty du lịch nhỏ, được giới thiệu bởi lễ tân khách sạn, có một tài xế biết nói tiếng Anh.

Trên hành trình, mình quết định rẽ ngược một chút để ghé thăm làng nằm trên núi.

Sau 6 tiếng di chuyển, đến được Shaki, nơi có phong cảnh như trong tranh, nơi từng là điểm dừng chân của các thương gia Trung Quốc trên con đường tơ lụa đến Tây Á để giao thương hàng hoá và nghỉ ngơi qua đêm.

Khách sạn Caravansaray, một công trình nổi tiếng với kiến trúc bằng đá ở Shaki, từng là nơi lưu trú của các thương gia.

Cổng vào của khách sạn Caravansaray, mặc dù hiện vẫn hoạt động nhưng không có thông tin trên web. Anh em có thể tìm hiểu qua số điện thoại hoặc email để đặt phòng, nghe nói giá cả cũng khá hợp lý.


Nhà thờ Thiên Chúa giáo ở làng Kish - Shaki, nằm trên đỉnh đồi yên bình. Khi mình ghé thăm, không thấy bàn thờ, có vẻ như chỉ là điểm tham quan cho du khách chứ không phải nơi cầu nguyện. Ở cửa có một hầm với nắp làm bằng kính, nhìn xuống hầm là bộ xương của một người, tài xế nói đó là 'brave human', mình đoán có lẽ là một anh hùng vì đạo.

Một góc nhỏ của Shaki nhìn từ cửa sổ khách sạn mình ở.

Ở Azerbaijan mình không thấy có Family Mart và 7-11, không biết chúng nằm ở đâu. Tuy nhiên, các cửa hàng tiện lợi kiểu này rải rác khắp nơi, giá cả cũng rẻ hơn nhiều so với các quán, anh em có thể ghé vào những cửa hàng này để mua nước uống và đồ ăn nhẹ.

Sim 4G có sẵn tại sân bay, chỉ cần bước ra khỏi cửa là có ngay. Giá khoảng 600k/sim, sử dụng được trong 30 ngày. Mình không nhớ chính xác lắm, nhưng giá cả xấp xỉ như vậy.

Người dân địa phương ít uống bia, mình đã quan sát được điều này xung quanh.

Một quán ăn mà mình tìm thấy trên TripAdvisor, mình đã ăn ở đó liên tục trong 3 ngày vì thực sự thích. Nhà hàng luôn đông đúc người vào mọi lúc.

Mình đã đổi một ít tiền ở sân bay, sau đó tìm đến ngân hàng gần nhà với giá tốt hơn so với các cửa hàng khác. Giao dịch tại ngân hàng rất nhanh chóng, không cần hộ chiếu, chỉ cần đưa USD và họ sẽ đổi cho Manat ngay lập tức. Họ chủ yếu giao dịch bằng Manat, trong khi một số cửa hàng lớn sử dụng USD và Euro.