Phân tích tác phẩm 'Buổi học cuối cùng' - Mẫu bài viết số 1
Tác phẩm 'Buổi học cuối cùng' của An-phông-xơ Đô-đê vẽ nên những suy tư trong sáng và tâm tư chân thành của cậu bé Phrăng ở vùng An-dát. Những diễn biến trong buổi học cuối cùng để lại ấn tượng sâu sắc, mang đến cảm xúc dạt dào và bài học quý giá về tình yêu tổ quốc.
Câu chuyện mở đầu với hình ảnh Phrăng đến trường muộn. Tác giả mô tả cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp với bầu trời xanh và tiếng chim hót, khiến cậu bé muốn trốn học. Tuy nhiên, Phrăng đã vượt qua sự cám dỗ và chạy đến trường. Trên đường, cậu cảm thấy điều gì đó bất thường và tự hỏi: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”. Khi đến lớp, không khí im ắng khác thường làm cậu cảm thấy bâng khuâng. Thay vì tiếng ồn ào như mọi ngày, lớp học hôm nay yên tĩnh lạ thường. Khi Phrăng đến muộn, thầy Ha-men không giận dữ mà nhẹ nhàng nói: “Phrăng, vào chỗ nhanh lên, lớp học sắp bắt đầu mà không có con.”
Trong bộ trang phục trang nhã, thầy Ha-men, với vẻ xúc động, thông báo về buổi học Pháp văn cuối cùng. Mỗi lời thầy phát ra, đầy nghẹn ngào, khiến Phrăng nhận ra những điều khác thường trong ngày hôm nay. Cảm giác choáng váng và xúc động mạnh mẽ, Phrăng không thể kìm nén và buột miệng nguyền rủa: “A! Quân khốn nạn…”. Những lời đó không còn là của một cậu bé vô tư, mà là của một con người yêu nước. Phrăng cảm thấy hối tiếc về những lần trốn học, bỏ bài và quên đi những lần bị thầy mắng mỏ.
Những lời chia sẻ của thầy Ha-men đã chạm đến trái tim của mọi người, cho thấy thầy là người yêu nghề và có lòng yêu nước sâu sắc. Trong buổi học cuối cùng này, tất cả mọi người lắng nghe thầy với sự xúc động, ghi nhớ lời thầy dạy: “Tiếng Pháp là ngôn ngữ tuyệt vời nhất trên thế giới… là chìa khóa thoát khỏi ngục tù”. Dòng chữ cuối cùng trên bảng “Nước Pháp muôn năm” đã kết thúc buổi học và là lời kêu gọi hành động đấu tranh của mỗi người, hãy đứng lên để phục hồi tiếng Pháp cho quê hương.
Tác phẩm “Buổi học cuối cùng” của An-phông-xơ Đô-đê được viết từ góc nhìn của nhân vật Phrăng, khiến câu chuyện giống như một cuốn tự truyện. Những suy nghĩ và cảm xúc của cậu bé làm cho câu chuyện trở nên chân thật và đầy cảm xúc. Với ngôn ngữ giản dị và cách kể lôi cuốn, câu chuyện nêu bật một vấn đề có ý nghĩa vĩnh cửu: lòng yêu nước gắn liền với tình yêu tiếng mẹ đẻ. Tác giả muốn truyền đạt thông điệp rằng tình yêu nước nên bắt đầu từ những điều nhỏ bé và giản dị nhất.
Phân tích tác phẩm “Buổi học cuối cùng” – Chọn lọc mẫu số 2
Tác phẩm 'Buổi học cuối cùng' của An-phông-xơ Đô-đê là một câu chuyện cảm động, kể về những tâm sự hồn nhiên và chân thành của cậu bé Phrăng trong buổi học tiếng Pháp cuối cùng trước khi trường phải chuyển sang giảng dạy bằng tiếng Đức.
Câu chuyện mở ra khi Phrăng đến trường muộn. Ngày hôm đó, thiên nhiên trong lành, tiếng chim hót vang vọng như một sức hút mạnh mẽ, làm cậu muốn bỏ học. Nhưng cuối cùng, Phrăng đã quyết định đến trường. Khi đi qua trụ sở xã, cậu thấy đông người tụ tập, không khí căng thẳng. Họ đứng trước bảng dán thông báo, nơi thường xuyên thông tin về những sự kiện không tốt như thất trận và các chỉ thị của chính quyền Đức.
Khi đến lớp, Phrăng nhận ra điều gì đó khác thường. Thay vì tiếng ồn ào như thường lệ, lớp học hôm nay yên tĩnh, các bạn đều đã ngồi vào chỗ. Thầy Ha-men hôm nay không giận dữ mà lại ân cần nhắc nhở cậu vào lớp: “Phăng, vào chỗ nhanh lên, lớp học sắp bắt đầu mà không có con”. Thầy Ha-men hôm nay diện bộ trang phục đặc biệt: áo rơ-đanh-gốt xanh lục với diềm lá sen và mũ lụa đen thêu. Ngoài ra, còn có sự hiện diện của những người lớn tuổi trong làng.
Lớp học tràn ngập không khí trang trọng, khác hẳn mọi ngày. Thầy Ha-men, với giọng nói dịu dàng, thông báo rằng đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng. Phrăng cảm thấy choáng váng trước thông tin này. Trong cơn xúc động, cậu bé không kìm được và thốt lên: “A! Quân khốn nạn…” – đó không còn là lời của một đứa trẻ vô tư, mà là của một người yêu nước. Sau đó, Phrăng hối tiếc vì đã từng trốn học và lãng phí thời gian. Những lần bị thầy mắng mỏ khi không thuộc bài giờ không còn quan trọng nữa, chỉ còn lại những lời thầy giảng sâu sắc. Đặc biệt là những tâm sự của thầy Ha-men đã làm mọi người trong lớp xúc động.
Mọi người đều lắng nghe thầy Ha-men giảng bài như nuốt từng chữ. Ai cũng ghi nhớ lời thầy về tiếng Pháp: “Tiếng Pháp là ngôn ngữ tuyệt vời nhất thế giới, trong sáng và bền bỉ: hãy gìn giữ nó trong chúng ta và đừng bao giờ quên lãng, vì khi một dân tộc bị áp bức, chừng nào họ còn giữ được ngôn ngữ của mình, thì họ như nắm được chìa khóa thoát khỏi lao tù…” Trong những phút cuối của buổi học, thầy Ha-men viết lên bảng dòng chữ “Nước Pháp muôn năm” và ra hiệu cho kết thúc. Hành động này vừa thể hiện lòng yêu nước mãnh liệt, vừa đầy nỗi buồn, như lời kêu gọi mọi người đấu tranh để phục hồi tiếng Pháp.
Tác phẩm 'Buổi học cuối cùng' được kể từ góc nhìn của cậu bé Phrăng, khiến câu chuyện trở nên chân thực và cảm động. Ngôn ngữ giản dị nhưng sâu sắc và biểu cảm đã truyền tải đầy đủ tình yêu nước của các nhân vật.
Với cách diễn đạt mộc mạc nhưng cuốn hút, câu chuyện đã nêu ra một vấn đề vĩnh cửu: tình yêu nước gắn liền với tình yêu tiếng mẹ đẻ. Tác giả nhấn mạnh rằng việc giáo dục lòng yêu nước nên bắt đầu từ những điều giản dị và nhỏ bé.
Phân tích tác phẩm 'Buổi học cuối cùng' – Mẫu chọn lọc số 3
Tác phẩm 'Buổi học cuối cùng' của An-phông-xơ Đô-đê là một tác phẩm ý nghĩa, truyền tải những thông điệp sâu sắc về lòng yêu nước và sự trân trọng ngôn ngữ quốc gia.
Câu chuyện xảy ra trong bối cảnh lịch sử sau cuộc chiến Pháp - Phổ (1870-1871), khi nước Pháp thất bại và phải nhượng hai vùng An-dát và Lo-ren cho Phổ. Vì lý do đó, các trường học ở hai vùng này bị buộc phải dạy học bằng tiếng Đức thay vì tiếng Pháp.
Vào một buổi sáng đặc biệt, Phrăng đến lớp muộn và ngay lập tức cảm nhận được sự khác lạ qua không khí yên tĩnh kỳ lạ. Thầy Ha-men thông báo đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng, khiến Phrăng cảm thấy choáng váng và đau đớn. Khuôn mặt cậu từ đỏ bừng giận dữ chuyển sang tái nhợt vì sốc, đôi mắt lộ rõ sự sợ hãi và tiếc nuối vì những ngày không chăm chỉ học. Buổi học cuối cùng diễn ra trang nghiêm với các tiết học từ đọc, viết đến lịch sử, thầy Ha-men giảng dạy với tâm huyết và chia sẻ những suy nghĩ sâu sắc về tiếng Pháp. Phrăng lắng nghe từng lời giảng cho đến khi tiếng chuông buổi trưa vang lên, đánh dấu kết thúc buổi học.
Thầy Ha-men hiện lên như hình mẫu của lòng yêu nghề và yêu nước chân thành. Trong buổi học cuối cùng, thầy diện bộ trang phục trang trọng: áo rơ-đanh-gốt xanh lục, diềm lá sen gấp nếp mịn và mũ lụa đen thêu. Những bài giảng bổ ích cùng với những tâm sự sâu sắc của thầy đã phản ánh trái tim đầy yêu thương, trách nhiệm và tình yêu đất nước của thầy. Thầy Ha-men là biểu tượng sáng ngời của tình yêu ngôn ngữ dân tộc và lòng yêu nước chân chính.
Tóm lại, 'Buổi học cuối cùng' không chỉ là câu chuyện về sự mất mát và chia ly, mà còn là một bản anh hùng ca về lòng yêu nước, tình yêu ngôn ngữ và trách nhiệm bảo vệ giá trị văn hóa dân tộc.