Tuy nhiên, với Tôi yêu em, Pu-skin luôn được nhắc đến với tư cách là một trong những nhà thơ tình lãng mạn vĩ đại. Tôi yêu em là một trong những bài thơ tình nổi tiếng toàn cầu, đã khắc sâu vào tâm trí của người đọc.
2. Nhân vật trữ tình trong bài thơ mô tả những cảm xúc theo chuỗi cảm xúc. Bài thơ được phân chia thành hai câu, mỗi câu hai nhóm, mỗi nhóm hai dòng thơ:
Hai dòng thơ đầu tiên: Thể hiện tình cảm của nhân vật trữ tình “tôi” dành cho em: Vẫn mãi yêu em.
Trong tấm lòng của nhân vật “tôi”, hi sinh vì người khác là biểu hiện cao quý của tình yêu, thể hiện sự cao cả của tâm hồn.
Tâm trạng thực sự của nhân vật trữ tình được thể hiện qua cảm xúc chân thành và đa dạng, chứng tỏ tình yêu vẫn đang rất sâu đậm và chân thành.
Mặc dù là tình yêu không được đáp lại nhưng tình cảm của nhân vật “tôi” vẫn là một tình yêu đẹp, thể hiện sự cao thượng trong tâm hồn. Cảm xúc thơm ngát toả sáng ở cuối câu thơ, là lời tỏ tình tinh tế nhất.
Cuộc đời của Puskin không chỉ là hành trình sáng tạo mà còn là hành trình tìm kiếm tự do và công bằng cho xã hội. Sáng tác của ông thể hiện lí tưởng về một cuộc sống đẹp, tự do và công bằng, nơi tình yêu là điều quan trọng nhất.
Với tư tưởng tiến bộ và lòng yêu nước, Puskin đã trở thành biểu tượng của sự cao cả và quyết tâm. Ông đã dành cả cuộc đời mình để theo đuổi ước mơ về một thế giới tốt đẹp hơn, nơi mà tình yêu là điều kiện cần thiết nhất.
Tình yêu là chủ đề lớn của thơ ca, với mỗi nhà thơ đều khắc họa về nó. Tất cả cảm xúc, sự phức tạp và sâu lắng của tình yêu được thể hiện qua thơ ca. Tình yêu có thể làm con người trở thành thiên thần nhưng cũng có thể biến họ thành quỷ. Thơ ca luôn mơ ước về tình yêu đẹp, tình yêu thanh tao.
Nhờ vào trải nghiệm và lòng nhân ái, nhà thơ đã khám phá và mô tả vẻ đẹp của tình yêu chân chính. Những tình cảm cao quý mà ông khen ngợi hoàn toàn trái ngược với thế giới thực hiện tại, nơi tình yêu thường chỉ là sự ích kỷ.
Trong các tác phẩm như Ép-ghê-nhi Ô-nhê-ghin, Đoàn người Tsư-gan, Người tù Cáp-ca-dơ, nhân vật chính của Pu-skin thường là những thanh niên quý tộc bị đắm chìm trong tình yêu, nhưng sự ích kỷ của họ đã dẫn đến bi kịch. Tình yêu đối với họ chỉ là trò chơi, đấu tranh và ghen tuông có thể dẫn đến cái chết. Pu-skin suy ngẫm về một tình yêu đích thực và gửi gắm những tâm tư đó qua nhân vật trong bài thơ Tôi yêu em.
Mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình “tôi” bắt đầu bằng lời thổ lộ chân thành:
Tôi yêu em: cho đến bây giờ
Ngọn lửa tình chưa chắc đã tàn phai;
Lời tỏ tình của nhân vật trữ tình không phải là lời tỏ tình ban đầu trong một mối tình. Đó là sự xác nhận về một tình cảm đơn phương từ “tôi”. Một tình yêu mà dù có muốn cũng không thể phai nhạt.
Mong muốn cao thượng chỉ có thể bắt nguồn từ trái tim biết yêu thương và hy sinh. Yêu không đòi hỏi, chỉ mong muốn hạnh phúc cho người mình yêu: “Tôi không muốn làm em buồn vì bất kỳ lý do nào”.
Tình yêu đã nâng con người lên cao hơn. Nhân vật trữ tình đã tự nhận thức giá trị của tình yêu đơn phương, và từ đó, tình yêu trở nên mạnh mẽ hơn.
Lí trí vẫn kiểm soát trái tim, nhưng tình yêu mãnh liệt của “tôi” được thể hiện rõ trong bốn dòng thơ tiếp theo:
Tôi yêu em âm thầm, không mong đợi đáp lại,
Rụt rè, hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em chân thành, đằm thắm,
Cầu em hạnh phúc với người tình yêu như tôi đã yêu em.
Lí trí dường như đã nhường chỗ cho cảm xúc. Những trạng thái cảm xúc phức tạp và đầy mâu thuẫn của trái tim đang yêu đã được bày tỏ một cách chân thành. Sự tiến triển của tình cảm và cảm xúc làm cho câu thơ truyền tải được tình cảm mãnh liệt của nhân vật trữ tình.
Tôi yêu em âm thầm, không mong đợi,
Khi rụt rè, khi lòng ghen tuông,
Một lần nữa, tình yêu đơn phương được xác nhận. Vì không muốn em lo lắng thêm nữa nên tôi yêu em “âm thầm”. Yêu không mong đợi, yêu đơn phương vẫn là tình yêu sâu sắc. Dù có rụt rè và ghen tuông, tình yêu vẫn tươi đẹp. Đó là lời tỏ tình chân thành.
Tôi yêu em chân thành, đằm thắm,
“Chân thành”, “đằm thắm” là hai phẩm chất của mọi mối tình yêu, là tiêu chuẩn của tình yêu. Nếu không có hai tiêu chuẩn này, thì đó không phải là tình yêu. Điều này được xác nhận rõ ràng và thuyết phục trong dòng thơ cuối cùng.
Cầu mong em sẽ có một người tình như tôi đã yêu em.
Tư tưởng và giá trị của bài thơ được tóm gọn trong câu thơ này. Một lời cầu mong nhỏ nhặt nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa. Nó khẳng định lòng chân thành của “tôi”, thể hiện rằng tình yêu của 'tôi' là mãnh liệt và chân chính. Câu thơ này kết hợp cảm xúc và cảm hứng của nhân vật trữ tình một cách hoàn hảo.
Nhìn lại mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ, đây là một bài thơ về tình yêu đơn phương nhưng cũng thể hiện một quan niệm nhân văn về tình yêu. Sự phát triển của cảm xúc và tâm trạng được kết hợp hài hòa với lí trí. Sự hài hòa này tạo nên vẻ đẹp và sức hấp dẫn của bài thơ. Mặc dù cảm xúc và lí trí có thể mâu thuẫn nhưng được giải quyết một cách hợp lý, phản ánh mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình. Tình yêu chân thành của trái tim biết yêu đã thể hiện một quan niệm nhân văn cao đẹp. Điều này được thể hiện dưới một hình thức giản dị và giàu cảm xúc, là một thành công lớn trong sự nghiệp sáng tác của Pu-skin.
Cầu mong em sẽ có một người tình như tôi đã yêu em.
Lời cầu mong đơn giản này thể hiện nhiều hơn là chỉ là một lời chúc. Đó là lời chúc tốt đẹp nhất mà con người có thể dành cho nhau. Thường thì tình yêu đi kèm với sự ích kỷ và ghen tuông. Nhưng trái tim biết yêu thương không bao giờ ích kỷ. Lời cầu mong này không chỉ là lời khẳng định tình yêu của “tôi”, mà còn là một lời tỏ tình thông minh. Dù biết rằng em có thể sẽ có người khác, nhưng tình yêu của “tôi” vẫn mãnh liệt và chân thành. Đây là một tình yêu lí tưởng, sẽ giúp con người trở nên tốt hơn dù có được đáp lại hay không.
Thơ trữ tình của Pu-skin là hình ảnh của một tâm hồn được nuôi dưỡng bởi văn hoá dân gian Nga, luôn sáng sủa, ngọt ngào và giàu giá trị nhân văn. 'Tôi yêu em' là một ví dụ xuất sắc nhất. Pu-skin cũng đã viết về những tình yêu không được đáp lại, nhưng với một cảm xúc khác. Tình cảm vẫn rất chân thành và mãnh liệt, nhưng nếu không được đáp lại, trái tim sẽ trở nên cay đắng và khắc nghiệt hơn.
Giữa vườn xuân và bóng đêm yên bình
Chim hoạ mi hót bên cành hồng
Nhưng đóa hồng ấy không động lòng
Mà im lặng nằm yên giấc ngủ
Bản tình ca vẫn tiếp tục vang lên, ngân nga.
Tình cảm của chim hoạ mi - nhân vật trữ tình - cũng rất mãnh liệt và da diết, thậm chí là kiên nhẫn, mặc dù thái độ của 'nhành hồng' rất lạnh lùng và vô tâm. Sự kiên nhẫn không được đáp lại này đã biến thành nỗi đau cay đắng, lời yêu thương trở thành lời đau lòng:
Vì vẻ đẹp lạnh lùng, chim hót làm gì?
Ồ, những người có tài hãy tỉnh dậy nào
Uổng công, bạn sẽ thấy
Nó lung linh nhưng không có gì chạm động
Nó làm ngơ trước tiếng tim đập.
(Pu-skin, Con chim hoạ mi và nhành hồng)
Tất nhiên, đây không chỉ là một bài thơ tình thuần túy, mà còn là sự tâm sự về cuộc sống của nhà thơ. Đầu tiên và sau cùng, đây là một bài thơ tình với hai hình ảnh thơ rất rực rỡ: 'con chim hoạ mi' và 'nhành hồng'. Hai nhân vật trữ tình trong hai bài thơ đều yêu đơn phương, nhưng lại có hai cách tiếp cận hoàn toàn khác biệt. Một mong muốn được đáp lại; một cao thượng và hi sinh. 'Tôi yêu em' đại diện cho một định nghĩa hoàn hảo về tình yêu. Dù đơn phương hay song phương, tình yêu đều cần đến sự hi sinh và cao thượng. Sự ích kỷ sẽ biến lòng ghen tuông thành một loại độc dược, hủy hoại mọi tình yêu. Trong câu chuyện về Tsư-gan, mối tình giữa A-lê-cô và cô gái Tsư-gan là một mối tình ích kỷ. A-lê-cô từ bỏ cuộc sống xa hoa của giới thượng lưu, vì nhìn thấy nó là:
Bức tranh cảnh giam hãm đường phố, khắc nghiệt
Người dân như quân sự hàng ngày trên đường phố
(Puskin, Đoàn người Tsư-gan)
Để tìm đến cuộc sống tự do trên thảo nguyên. Ở đó, anh đã có một mối tình tuyệt vời và 'Chỉ mong muốn được yêu em mãi mãi'. Nhưng khi cô gái Tsư-gan chọn cuộc sống tự do và tình yêu mới cho mình, lòng ghen tức đã biến anh thành một con thú dữ:
Con không chịu được: con không thể để mất
Người mà con không thể giữ cho riêng mình
Ít nhất con cũng cảm thấy phấn khích khi trả thù.
Và anh đã dũng cảm giết chết hai người trẻ. Tình yêu của A-lê-cô là biểu tượng cho kiểu tình yêu ích kỷ của thanh niên thượng lưu. Đoàn người Tsư-gan, quen sống tự do và cao thượng, không thể chấp nhận anh, như lời của lão trượng khi đuổi A-lê-cô ra đi:
Chúng ta sống tuân thủ luật pháp
Không bạo lực, không giết người
Không yêu cầu bồi thường tội lỗi
Không đòi máu, không kêu gào.
Đó là phẩm chất của dân tộc. Họ yêu tự do và luôn thể hiện sự cao thượng. Chính vì thế mà họ sinh ra những thiên tài như Pu-skin, và có những tình cảm đẹp như trong bài thơ Tôi yêu em. Họ chân thành và tốt bụng trong mọi mối quan hệ, và vì thế những người mang tính ích kỷ của tầng lớp quý tộc và tư sản không thích hợp với lối sống tự do của họ. A-lê-cô ghét bỏ xã hội thượng lưu nhưng chỉ biết tìm kiếm tự do cho bản thân mình không đủ: “Sinh ra không phải để sống trong thế giới bao dung và hoà bình”. Bất kể là viết thơ hay văn, sáng tác của Pu-skin luôn phản ánh tình yêu sáng sủa và nhân văn. Thơ văn của ông luôn hướng tới những tình cảm đẹp và nhân đạo nhất.
Với kỹ thuật nghệ thuật tạo sự đối lập giữa các vế của câu thơ, giữa hai dòng thơ và ngôn ngữ thơ tinh tế, giàu cảm xúc, Pu-skin đã truyền đạt một quan điểm toàn diện về tình yêu. Đó là tình yêu con người nhất. Có rất nhiều nhà thơ viết về tình yêu và họ viết rất hay, nhưng có lẽ Tôi yêu em là một bài thơ giản dị, gần gũi và chứa đựng nhiều giá trị nhân văn nhất. Với một trái tim biết yêu thương và một tài năng sáng tạo nghệ thuật tuyệt vời, Pu-skin xứng đáng là “niềm tự hào không chỉ của văn học Nga mà của toàn bộ văn hóa thế giới”. Thơ tình của Pu-skin không chỉ thu hút các độc giả trẻ tuổi mà còn có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đối với tâm hồn của độc giả. Và một điều chắc chắn là Tôi yêu em là một mẫu tình yêu chân thực, sẽ ảnh hưởng sâu rộng đến những nhà thơ tình sau này.
Mytour