Chứng kiến màn ảo thuật kỳ diệu kết hợp giữa rắn và kèn pungi, nhiều người đã bị lạc quan về khả năng tiếp thu âm thanh của loài bò sát này khi chúng uốn lượn thân mình theo nhạc.
Trong thời gian dài, hình ảnh người thổi sáo điều khiển rắn hổ mang uốn mình theo điệu nhạc đã trở thành biểu tượng quen thuộc của Ấn Độ và thế giới Ả Rập. Nghệ thuật thổi sáo 'mê hoặc' rắn xuất xứ từ Ai Cập cổ đại, nhưng đã phát triển mạnh mẽ tại Ấn Độ.
Rắn hổ mang là loài được sử dụng phổ biến nhất trong các màn biểu diễn. Để đảm bảo an toàn cho bản thân, những nghệ sĩ thổi sáo thường loại bỏ răng nanh và tuyến độc của chúng.

Người thổi sáo đặt rắn trong các giỏ đan và treo trên vai. Họ thường biểu diễn tại những nơi đông người qua lại và khi mở nắp giỏ, những con rắn sẽ phản ứng theo nhịp nhạc.
Khi chứng kiến nhiều màn ảo thuật kỳ diệu kết hợp giữa rắn và kèn pungi, nhiều người đã bị lạc quan về khả năng tiếp thu âm thanh của loài bò sát này, khi chúng uốn lượn thân mình theo nhạc. Tuy nhiên, sự thật lại hoàn toàn trái ngược với điều đó.

Do giữ kín được bí mật thủ thuật, những người điều khiển rắn thời xưa thường được tôn trọng và kính trọng.
Rắn không thực sự có tai
Loài rắn không có tai giống như nhiều loài động vật khác. Tai của chúng đã tiến hóa mất hẳn ở bên ngoài và tai trong chỉ còn là một mảnh xương không có các phần như tiểu cốt thính giác và màng nhĩ. Do đó, có thể nói rằng rắn không có tai.
Thay vào đó, tai trong của chúng kết nối trực tiếp với xương hàm. Hàm rắn nhận các dao động từ bên ngoài và gửi tín hiệu đến não để phân tích. Vậy nên, mặc dù không có tai, rắn vẫn có khả năng nghe, nhưng dựa trên cảm nhận về các dao động, đặc biệt là từ mặt đất.

Rắn hổ mang thường được sử dụng trong biểu diễn, vì chúng có ngoại hình đẹp, hung dữ và dễ dàng điều khiển.
Một Bí Mật Trong Trò Ảo Thuật
Trong trò ảo thuật điều khiển rắn bằng kèn, khán giả thường bị thu hút bởi vũ điệu của rắn và cách thổi kèn bí ẩn của người điều khiển. Một chi tiết thú vị là, các ảo thuật gia thường ngồi khoanh chân và đánh chân theo nhịp nhạc như để dẫn dắt rắn. Điều này thường được sử dụng trong các bí mật của nghệ thuật để điều khiển rắn mà không bị phát hiện.
Vì khả năng cảm nhận đặc biệt với các dao động từ mặt đất, rắn nhận tín hiệu từ nhịp chân của ảo thuật gia để thực hiện vũ điệu, thực chất là một phản ứng tự nhiên của rắn với nhịp động. Do không hiểu rõ điều này, nhiều người đã cố gắng sử dụng âm nhạc để điều khiển rắn nhưng không thành công.

Đến tận bây giờ, nhiều người vẫn thích khám phá về màn biểu diễn ảo thuật điều khiển rắn.
Việc sử dụng kèn pungi để điều khiển rắn đôi khi đã tạo ra những hiểu lầm. Ở một số quốc gia Châu Á, nhiều gia đình đã từng thuê ảo thuật gia để đuổi rắn khỏi nhà bằng cách sử dụng kèn pungi. Tuy nhiên, sau này, khi bí mật được tiết lộ, màn biểu diễn này đã mất đi sức hút của mình.
Kể từ sau khi các bí mật này được tiết lộ, màn biểu diễn ảo thuật điều khiển rắn đã không còn thu hút như trước. Hiện nay, chỉ còn một số ít người tiếp tục sử dụng việc biểu diễn rắn nhảy múa như một nguồn thu nhập chính. Thường thì, họ sẽ biểu diễn trên đường phố và kinh doanh những sản phẩm liên quan đến rắn.
Tổng kết