Viễn Phương, nhà thơ nổi bật với các tác phẩm về Bác, đã viết bài thơ Viếng Lăng Bác, một trong những tác phẩm đáng chú ý nhất.
1. Đề cương cho cảm nhận hai khổ thơ đầu của bài Viếng Lăng Bác
A. Mở bài: giới thiệu tổng quan về bài thơ Viếng Lăng Bác và phân tích hai khổ thơ đầu.
B. Phần thân bài
- Khổ thơ thứ nhất: cảm xúc của nhà thơ khi viếng thăm Lăng Bác
- Cảm xúc dâng trào và xúc động qua các đại từ xưng hô như 'con', 'bác'
- Việc 'thăm' được sử dụng để giảm bớt nỗi đau và sự trang trọng
- Câu thơ đơn giản nhưng chân thành, thể hiện nỗi xúc động sâu sắc
- Hình ảnh hàng tre xanh mướt tạo nên vẻ đẹp cho Lăng Bác
- Cũng phản ánh sự kiên cường và bất khuất của dân tộc Việt Nam
- Khổ thơ thứ hai: nhà thơ khẳng định hình ảnh của Bác vẫn hiện diện và sống mãi
- Hình ảnh mặt trời trong và ngoài lăng
- Một bên biểu trưng cho vũ trụ rộng lớn và sự vĩnh hằng
- Một bên đại diện cho Bác, ánh sáng vĩnh cửu dẫn dắt nhân dân Việt Nam trong cuộc đấu tranh giành tự do
- Hình ảnh dòng người xếp hoa thể hiện lòng kính trọng sâu sắc của người dân đối với Bác
Kết luận tổng kết cảm nhận về nội dung
2. Phân tích hai khổ thơ đầu trong bài thơ 'Viếng Lăng Bác'
Nguyễn Phương, một người may mắn được sống và làm việc cùng Bác Hồ nhiều năm, đã thể hiện tình cảm sâu nặng qua nhiều bài thơ. Trong đó, 'Viếng Lăng Bác' là tác phẩm tiêu biểu, với hai khổ thơ đầu đặc tả tình cảm thiêng liêng đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Con từ miền Nam đến thăm lăng Bác
Đã thấy hàng tre xanh mướt trong sương
Hàng tre xanh xanh của quê hương Việt Nam
Giữa bão tố mưa sa, hàng tre vẫn đứng vững
Hằng ngày, mặt trời chiếu sáng trên lăng
Nhìn thấy mặt trời rực đỏ trong lăng
Ngày qua ngày, dòng người đến với lăng trong nỗi nhớ thương
Gửi tràng hoa dâng tặng suốt bảy chín mùa xuân
Mở đầu bài thơ, tác giả diễn tả cảm xúc qua lời tự giới thiệu thân mật: Con từ miền Nam đến thăm lăng Bác. Việc sử dụng đại từ nhân xưng con - bác tạo nên sự ngọt ngào, gần gũi, thể hiện tình cảm yêu thương và sự tôn kính. Cách xưng hô này không chỉ thể hiện sự gần gũi mà còn làm nổi bật tâm trạng xúc động, bùi ngùi của người con miền Nam khi gặp lại cha sau nhiều năm xa cách.
Từ con có thể đại diện cho cả miền Nam và lòng thành kính của đồng bào Nam Bộ hướng về Bác. Tác giả khéo léo dùng từ thăm thay cho viếng để thể hiện sự gặp gỡ trò chuyện chứ không phải sự chia buồn, làm giảm bớt nỗi đau mất mát. Dù Bác đã ra đi, hình ảnh của Người vẫn mãi sống trong lòng người dân miền Nam và toàn dân tộc Việt Nam.
Bài thơ thể hiện sự gần gũi, như người con xa quê trở về thăm người thân. Đọc xong, ta cảm nhận được sự xúc động sâu sắc, cảm xúc dồn nén, không chỉ là của tác giả mà còn là của toàn thể người dân miền Nam và dân tộc Việt Nam.
Với niềm vui tràn đầy, Viễn Phương đã tận hưởng và chiêm ngưỡng vẻ đẹp trong lăng Bác
Hàng tre bát ngát mờ sương đã hiện ra trước mắt
Ôi hàng tre xanh mướt của quê hương Việt Nam
Bão táp mưa sa, hàng tre vẫn vững chãi
Với phong cách tả thực, tác giả đã vẽ nên bức tranh hiện thực lung linh qua lớp sương trắng. Cảnh sắc trong lăng Bác hiện lên thật đẹp đẽ, thể hiện sự sớm mai. Tác giả đã đến từ rất sớm, chứng tỏ lòng ngưỡng mộ sâu sắc của Viễn Phương đối với Bác.
Hình ảnh hàng tre gây ấn tượng sâu đậm với Viễn Phương, qua cách sử dụng điệp ngữ và phép nhân hóa. Hàng tre hiện lên thật đẹp đẽ, cùng với hình ảnh Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng, làm nổi bật sự kiên cường và gần gũi của hình ảnh này với làng quê Việt Nam. Hàng tre cũng là biểu tượng của sự kiên trung, bất khuất của dân tộc Việt Nam, đứng vững trước bao thử thách lịch sử.
Hình ảnh hàng tre trong sương được nhà thơ biến hóa thành biểu tượng ẩn dụ cho sức sống bền bỉ của con người và dân tộc Việt Nam. Tre không chỉ là biểu tượng kiên cường mà còn là vũ khí quan trọng trong lịch sử, như khi Thánh Gióng nhổ tre đánh giặc, Ngô Quyền dùng cọc tre làm trận địa chống quân Nam Hán, và trong các cuộc kháng chiến chống Pháp, Mỹ.
Dù chỉ là một khổ thơ ngắn, cảm xúc của nhà thơ và lòng kính yêu của nhân dân đối với Bác Hồ được thể hiện sâu sắc. Những cảm xúc đó gợi liên tưởng đến hình ảnh vĩ đại khi đến lăng Bác.
Ngày ngày mặt trời di chuyển qua lăng
Nhìn thấy mặt trời rực đỏ trong lăng
Ngày ngày, dòng người xếp hàng trong nỗi nhớ thương
Ngàn hoa tươi thắm dâng trọn bảy chín mùa xuân
Khổ thơ mở đầu bằng cụm từ ngày ngày như một điệp khúc, thể hiện sự chuyển động của thiên nhiên, cụ thể là sự di chuyển của mặt trời. Hình ảnh mặt trời trên lăng là sự mô tả thực, gợi lên vẻ kỳ vĩ, bất tử và vĩnh cửu của thiên nhiên. Mặt trời cũng là ẩn dụ cho Bác Hồ vĩ đại, như mặt trời soi sáng cho dân tộc Việt Nam, dẫn lối đến chân trời tự do và độc lập. Ý thơ vừa ca ngợi vĩ đại của Bác, vừa thể hiện lòng kính trọng của thi sĩ.
Tố Hữu từng viết quả tim lớn lọc trăm dòng máu nhỏ, thể hiện sự ảnh hưởng sâu rộng của tình cảm Bác Hồ. Dòng người đến viếng lăng được nhà thơ ví như một tràng hoa, kết hợp hình ảnh thực và ẩn dụ để thể hiện lòng thương nhớ và công ơn của Bác.
Ngày ngày, dòng người lặng lẽ trong nỗi nhớ
Ngàn hoa tươi dâng lên suốt bảy chín mùa xuân
Dòng người vào viếng lăng như tạo nên một tràng hoa tươi thắm dâng lên Bác Hồ kính yêu, thể hiện lòng thành kính và tình cảm sâu sắc của nhân dân đối với Bác. Viễn Phương đã tôn vinh cuộc đời cống hiến không ngừng của Bác cho đất nước và dân tộc.
Với phong cách tả thực và các biện pháp nghệ thuật tinh tế, nhà thơ Viễn Phương đã diễn tả cảm xúc chân thành của mình sau nhiều năm trở lại Lăng Bác, đồng thời phản ánh tình yêu và sự tôn kính của dân tộc Việt Nam dành cho Bác.
Trên đây là cảm nhận về hai khổ đầu trong bài thơ 'Viếng Lăng Bác' mà Mytour gửi đến bạn đọc. Hy vọng bài viết là tài liệu tham khảo hữu ích. Cảm ơn bạn đã theo dõi và chúc bạn học tốt.