Phân tích Bức thư của thủ lĩnh da đỏ - Mẫu tham khảo số 1
Việc bảo vệ thiên nhiên và môi trường hiện nay đang trở thành nhiệm vụ thiết yếu của nhân loại. Để thực hiện điều này, cần có sự thống nhất và các biện pháp chiến lược toàn cầu. Tuy nhiên, để có các hành động kịp thời và hiệu quả, trước tiên cần thay đổi nhận thức của con người. Bức thư của thủ lĩnh da đỏ Xi-át-tơn đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành và nuôi dưỡng ý thức, cảm xúc của chúng ta về vấn đề này.
'Đất là mẹ'. Đây là điểm cốt lõi xuyên suốt bức thư, mở ra một quan niệm mới và sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và đất đai. Tại sao 'mỗi tấc đất là thiêng liêng'? Đối với người dân da đỏ, đất không chỉ là nơi cư trú mà còn là phần tinh thần gắn bó mật thiết từ lâu đời. 'Mỗi lá thông sáng lấp lánh, mỗi bờ cát, mỗi hạt sương...' không chỉ là cảnh vật, mà còn là những thành phần cấu thành cuộc sống của họ. Đất đai vừa là không gian, vừa là thời gian, và tất cả những điều này đã trở thành một phần máu thịt: 'Dòng nhựa chảy trong cây cũng chứa đựng ký ức của người da đỏ'. Những câu chữ chân thành như một lời tâm huyết, một tiếng nói trung thực từ sâu thẳm. Hình ảnh bà mẹ xuất hiện nhiều lần trong văn bản để khẳng định mối quan hệ huyết thống, khi đã gắn bó thì không thể tách rời: 'Chúng tôi là một phần của mẹ, và mẹ cũng là một phần của chúng tôi'. Con người, hoa cỏ, đá tảng, vũng nước,... tất cả đều là một gia đình. Dòng nước không chỉ là nước, mà còn là 'máu của tổ tiên chúng tôi'. Tiếng thì thầm của dòng nước chính là 'tiếng nói của cha ông chúng tôi'.
Luận điểm quan trọng này thể hiện mối quan hệ cộng sinh nguyên thủy giữa con người và môi trường, đồng thời khẳng định quy luật vĩnh cửu: con người phải dựa vào thiên nhiên để tồn tại. Bức thư của thủ lĩnh Xi-át-tơn không chỉ chỉ ra nguy cơ mà còn cảnh báo hậu quả khi con người phá vỡ các khế ước thiêng liêng với môi trường. Khế ước này được gọi là 'kí ức của người da đỏ'.
Dựa trên điều đó, tác giả bức thư chỉ trích mạnh mẽ lối sống thực dụng của 'người da trắng' đang phá vỡ mối quan hệ hài hòa giữa con người và thiên nhiên. Họ đã thay thế sự liên kết gia đình bằng quan hệ sở hữu và chiếm đoạt. Lấy lợi nhuận làm mục tiêu, con người trở nên tàn bạo và tham lam, biến mình thành dã thú: 'Lòng tham của họ sẽ nuốt chửng đất đai, để lại những sa mạc trống rỗng'. Thế giới mà người da trắng tạo ra là những thành phố trái ngược với tự nhiên, nơi 'không còn chỗ yên tĩnh, không nghe thấy tiếng lá cây rung rinh hay tiếng vỗ cánh của côn trùng'. Họ biến đất đai thành hàng hóa, nông thôn thành đô thị, và bầu không khí chung của thiên nhiên thành thứ không đáng quan tâm. Tác giả bức thư đã nêu rõ sự vô lý này: 'Nếu bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải gìn giữ và biến nó thành nơi thiêng liêng mà ngay cả người da trắng cũng có thể cảm nhận được hương đồng cỏ'.
Cao trào trong lập luận xuất hiện khi người viết so sánh hai hình ảnh: 'con trâu rừng' và 'con ngựa sắt nhả khói'. Xét về mặt tiện lợi giao thông, 'con ngựa sắt nhả khói' là vô địch, là niềm tự hào. Nhưng nếu chỉ vì nó mà tiêu diệt những con trâu rừng thì hành động đó là tự sát. Câu văn sau đây vượt qua so sánh thông thường để đạt đến một sự tiên tri, minh triết: 'Tôi là người hoang dã, không hiểu sao một con ngựa sắt nhả khói lại quan trọng hơn nhiều con trâu rừng mà chúng tôi chỉ giết để sinh tồn'. Câu hỏi này không cần hồi đáp vì nó đã tự chứng minh sự thật.
Phần kết của bức thư, giống như phần quan trọng trước đó, không bị ràng buộc bởi các nghi thức mua bán thông thường. Điều quan trọng là thái độ của con người đối với đất đai. Dù về quyền sở hữu, đất có thể thuộc về người da trắng, nhưng 'Ngài phải dạy con cháu rằng đất dưới chân chúng là tro tàn của tổ tiên chúng tôi', đất đó 'do nhiều mạng sống của chúng tôi bồi đắp nên', tức là mồ mả tổ tiên người da đỏ. Nhưng quan trọng hơn là: dù ai là chủ sở hữu, 'Đất là Mẹ'. Đất sẽ yêu thương và bảo vệ tất cả các con của mình, nhưng không ai được phép xúc phạm. Bởi 'Những gì xảy ra với đất đai sẽ ảnh hưởng đến những đứa con của Đất'.
Phân tích tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh da đỏ chọn lọc hay nhất - Mẫu tham khảo số 2
Bức thư của thủ lĩnh da đỏ Xi-át-tơn gửi Tổng thống Mỹ Franklin Pierce là một tác phẩm đậm nét cảm xúc và sâu sắc. Ông phản hồi về việc Tổng thống Pierce muốn mua đất của người da đỏ. Bức thư này không chỉ rõ quan điểm của người da đỏ mà còn thể hiện tình cảm sâu xa và chân thật của họ, với tình yêu quê hương tràn đầy và mạnh mẽ, khiến cho cảm xúc và quan điểm của thủ lĩnh Xi-át-tơn trở nên rất sống động.
Đối với người da đỏ, đặc biệt là thủ lĩnh Xi-át-tơn và bộ lạc của ông, mảnh đất này vô cùng thiêng liêng, vì 'Đất là mẹ,' đã trở thành một phần máu thịt của họ từ lâu. Ông viết:
'Mảnh đất này như là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ, và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa thơm ngát là các chị em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước, hơi ấm của ngựa con và con người, tất cả đều là một gia đình.'
Không chỉ là mảnh đất, mà còn là mồ hôi và máu của tổ tiên đã hòa quyện vào nơi này:
'Dòng nước trong xanh, lững lờ trôi, dưới những con sông, suối không chỉ là nước mà còn là máu của tổ tiên chúng tôi. Mảnh đất mà các bạn (người da trắng) đang đứng là tro tàn của tổ tiên chúng tôi... đất đai giàu có được xây dựng bởi nhiều mạng sống của tổ tiên chúng tôi.'
Trong quan niệm của người da đỏ, từng tấc đất, mỗi ngọn cây, mỗi dòng sông đều chứa đựng những ký ức và tình cảm sâu sắc của họ. Xi-át-tơn đã viết:
'Đối với những người như tôi, mỗi tấc đất đều thiêng liêng, mỗi lá thông lấp lánh, mỗi bãi cát, mỗi giọt sương long lanh trong những khu rừng rậm rạp, mỗi khu đất hoang và tiếng thì thầm của côn trùng đều mang ý nghĩa thiêng liêng trong ký ức và kinh nghiệm của chúng tôi. Những dòng nhựa trong cây cũng chứa đựng ký ức của người da đỏ.'
Ông mô tả quê hương mình bằng những hình ảnh đầy chất thơ và âm thanh của thiên nhiên, như tiếng lá cây xào xạc vào mùa xuân, tiếng côn trùng vỗ cánh vào mùa hè, tiếng ếch kêu ban đêm, âm thanh của gió nhẹ thổi qua hồ, và hương thơm của phấn thông. Tất cả những điều đó thể hiện tình yêu sâu sắc và sự gắn bó không thể tách rời với vùng đất này.
Để nhấn mạnh sự thiêng liêng của vùng đất tổ tiên, Xi-át-tơn đã sử dụng các biện pháp nghệ thuật như so sánh và nhân hoá, đồng thời đối chiếu quan điểm của người da đỏ với người da trắng. Ông đã viết:
'Nếu người da đỏ xem mảnh đất này như 'Mẹ', coi mọi thứ xung quanh là 'anh em', thì người da trắng lại xem chúng như 'kẻ thù', là 'vật mua được', 'tước đoạt được'...'
Tình yêu sâu sắc dành cho quê hương đất nước đã tạo nên sức hút mạnh mẽ và vẻ đẹp trữ tình của bức thư. Xuất phát từ tình yêu quê hương, bức thư đã vượt qua thời gian để trở thành một trong những tác phẩm xuất sắc nhất về thiên nhiên và môi trường. Xi-át-tơn không chỉ nói về 'đất' mà còn đề cập đến các yếu tố khác như sông, hồ, rừng, núi, động thực vật, không khí, và ánh sáng mặt trời - tất cả những yếu tố này góp phần tạo nên giá trị và ý nghĩa của đất, hay nói cách khác là tự nhiên và môi trường sinh thái.
Ngay từ giữa thế kỷ XIX, khi thiên nhiên và môi trường sinh thái bắt đầu phải đối mặt với mối đe dọa từ sự phát triển công nghiệp và sự thiếu trách nhiệm của con người, Xi-át-tơn đã nhận diện những nguy cơ tiềm ẩn như:
'Nguy cơ của việc khai thác quá mức đất đai, biến nó thành những hoang mạc; nguy cơ của sự ồn ào, làm ô nhiễm tai; nguy cơ của cuộc sống thiếu vắng tiếng chim hót hay tiếng ếch kêu bên hồ vào ban đêm; nguy cơ của không khí bị ô nhiễm bởi khói từ các nhà máy; nguy cơ cạn kiệt các loài động vật quý hiếm...'
Xi-át-tơn khẳng định rằng không khí là tài sản quý báu mà tất cả các sinh vật, bao gồm cả con người, đều cần. Ông kêu gọi cả người da trắng và người da đỏ cùng bảo vệ bầu không khí trong lành và duy trì sự cân bằng sinh thái. Ông nhấn mạnh rằng tất cả các sinh vật đều có sự liên kết chặt chẽ với nhau, và bất kỳ tổn hại nào đối với đất đai cũng sẽ tác động trực tiếp đến những người sống trên đó:
'Con người sẽ trở nên ra sao nếu thiếu đi các loài động vật? Và nếu các loài động vật biến mất, con người cũng sẽ dần dần chết vì sự cô đơn tinh thần, bởi vì những gì xảy ra với động vật cũng sẽ ảnh hưởng đến con người. Tất cả mọi thứ trên thế giới đều có mối liên hệ với nhau. Đất là Mẹ. Những gì xảy ra với đất đai, cũng đồng nghĩa với những gì xảy ra với những đứa con của Đất.'
Bức thư của Xi-át-tơn không chỉ gửi gắm tới Tổng thống Mỹ mà còn mang một thông điệp sâu sắc về tình yêu quê hương, sự bảo vệ thiên nhiên và môi trường. Đây là một lời kêu gọi mạnh mẽ nhằm đánh thức nhân loại về trách nhiệm của mình đối với hành tinh của chúng ta.