Phân tích đoạn trích Rô-bin-xôn trên đảo hoang - Mẫu 1
Khi Rô-bin-xôn rời khỏi đảo hoang, đây là khởi đầu cho chương 10 trong kiệt tác văn học Anh thế kỷ XVIII của nhà văn Đi-phô, 'Cuộc đời và những chuyến phiêu lưu kỳ lạ của Rô-bin-xôn Cru-xô.' Tác phẩm nổi bật với hai yếu tố chính là phiêu lưu và tự truyện, phản ánh vẻ đẹp nhân văn, đồng cảm với khổ đau và rủi ro của con người, đồng thời tôn vinh sức sống và sự sáng tạo của một thanh niên giữa thiên nhiên hoang dã.
Trải qua nhiều năm đơn độc giữa vùng hoang vắng, Rô-bin-xôn đối mặt với những thử thách khắc nghiệt. Anh kể về thời gian cô đơn và gian khó: 'Tôi sống yên ổn trên đảo và chịu đựng số phận của mình thêm một năm nữa.' Những cuộc phiêu lưu của anh là câu chuyện về sự đối mặt với cô đơn, thú dữ, bệnh tật, và thiếu thốn, nhưng anh không từ bỏ. Thay vào đó, anh biến khó khăn thành cơ hội, rèn luyện mình thành một 'người thành thạo trong nhiều ngành nghề thủ công.'
Rô-bin-xôn đã biến hòn đảo hoang sơ thành một thế giới sống động của riêng mình. Anh trở thành một thợ lặn tài ba, chế tạo đủ loại vật dụng từ chum vải đến bình vò, và tự trồng thuốc lá. Anh làm việc không ngừng để duy trì cuộc sống và sáng tạo, biến những khó khăn thành cơ hội để phát triển.
Cuộc sống đơn độc không làm Rô-bin-xôn khuất phục, mà còn kích thích sự sáng tạo và khả năng chế ngự thiên nhiên của anh. Anh nuôi dưỡng và thuần hóa đàn dê hoang, chế biến sữa tươi, phô mai, bơ và nhiều món khác từ tài nguyên xung quanh. Anh tự hào chia sẻ về cuộc sống vật chất trên đảo: 'Tưởng tượng một mình trên đảo hoang mà bữa sáng có sữa tươi, bữa ăn có bánh mì, thịt dê, trứng rùa, bơ và phô mai; tráng miệng là các loại trái cây, đặc biệt là nho tươi và nho khô.'
Chương 10 khắc họa rõ nét hình ảnh 'chúa đảo' Rô-bin-xôn khi anh du hành trong 'vương quốc' của mình. Bức chân dung này thể hiện sự hài hước và giá trị nhân bản sâu sắc. Trên đảo hoang, chỉ có một 'chúa đảo' là Rô-bin-xôn và một 'thần dân' - chính anh. Miêu tả trang phục và ngoại hình của Rô-bin-xôn làm cho cuộc sống trên đảo trở nên kỳ lạ và độc đáo, với áo da, mũ độc đáo, và trang phục lạ mắt, tạo nên hình ảnh 'cô quái' nhưng đầy sáng tạo.
Chương 10 không chỉ ghi lại cuộc phiêu lưu của Rô-bin-xôn mà còn là câu chuyện về sự sáng tạo, chăm sóc và chế ngự thiên nhiên. Rô-bin-xôn không chỉ sống sót trên đảo hoang, mà còn biến nơi đó thành 'vương quốc' của riêng mình, nơi anh là chúa đảo và thần dân duy nhất.
Phân tích đoạn trích Rô-bin-xôn trên đảo hoang cực kỳ ấn tượng - Mẫu 2
Khi nhắc đến Đi-phô, chúng ta không thể không nghĩ đến một đại văn hào của Anh, người đã để lại dấu ấn sâu đậm trong văn học thế giới. Ông nổi tiếng với kiệt tác 'Rô-bin-xôn ngoài đảo hoang', không chỉ là một tác phẩm, mà là một biểu tượng gắn liền với danh tiếng của Đi-phô, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng độc giả với một loạt suy nghĩ và cảm xúc phong phú.
Rô-bin-xôn, chàng trai đầy đam mê phiêu lưu, luôn tìm kiếm những miền đất mới. Khát khao khám phá đã dẫn anh vượt qua mọi thử thách và hiểm nguy để khám phá những vùng đất chưa biết. Hành trình đầu tiên đưa anh đến Hơn, nhưng con tàu của anh bị đắm ở Yac-mao. Dù vậy, Rô-bin-xôn không bỏ cuộc. Anh tiếp tục cuộc hành trình mới, kết bạn với một thuyền trưởng và rời bến ở Ghi-nê. Dù bị cướp biển và trở thành nô lệ tại Xa-lê lần thứ hai, anh không ngừng hành trình. Hai năm sau, anh trốn sang Bra-xin để làm trang trại, mở ra một chương mới quan trọng trong cuộc đời mình.
Rô-bin-xôn không chỉ là người có ý chí và nghị lực phi thường mà còn là một người sáng tạo. Dù đối mặt với hoàn cảnh khó khăn, anh không bao giờ đầu hàng hay cảm thấy bất lực. Cô đơn không làm giảm quyết tâm của anh, mà ngược lại, anh không ngừng nỗ lực vươn lên, làm việc với sự say mê. Tinh thần lạc quan và sự chăm chỉ đã giúp Rô-bin-xôn trở thành chuyên gia trong nông nghiệp và thủ công. Sự đa tài của anh còn thể hiện qua việc nuôi dê và sản xuất sữa cùng các sản phẩm từ sữa.
Tâm hồn vui vẻ và yêu đời của Rô-bin-xôn cũng là một phần quan trọng không thể thiếu. Dù sống một mình trên đảo hoang, anh không ngần ngại tận hưởng cuộc sống đầy ý nghĩa và giá trị. Anh mang lại niềm vui và giá trị cho bản thân, gia đình và xã hội, đồng thời giữ cho tâm hồn luôn tràn đầy hạnh phúc và lạc quan. Sự tự tin và niềm tin vào cuộc sống của Rô-bin-xôn là nguồn động viên mạnh mẽ giúp anh vượt qua khó khăn.
Vẻ ngoại hình độc đáo của Rô-bin-xôn cũng phản ánh tính cách phiêu lưu, tự tin và sức sống của anh. Mặc dù không có ai xung quanh, anh vẫn duy trì phong cách riêng của mình. Chiếc quần rộng, áo da đặc biệt, mũ da dê kỳ lạ và thắt lưng lông dê tạo nên một ngoại hình lạ mắt nhưng đầy sáng tạo.
Diện mạo của Rô-bin-xôn không chỉ phản ánh tính cách phiêu lưu và tự tin mà còn thể hiện sức sống mãnh liệt của anh. Mỗi chi tiết trên gương mặt anh đều bộc lộ sự lạc quan và vui vẻ. Râu ria của anh, dù có lúc mọc dài quá mức, được chăm sóc cẩn thận và tạo nên một kiểu ria mép độc đáo, giống như phong cách Hồi giáo, là biểu tượng cho sự sáng tạo và cái nhìn tích cực của anh về cuộc sống.
Đoạn trích này không chỉ là một phần trong cuộc phiêu lưu của Rô-bin-xôn mà còn là minh chứng cho sự sáng tạo, niềm tin và ý chí vững mạnh trước những thử thách. Đây là một tác phẩm văn học tuyệt vời, đầy ý nghĩa, đem lại cho độc giả nhiều suy nghĩ và cảm xúc sâu sắc. Chương 10 của tác phẩm là một hình ảnh sinh động về Rô-bin-xôn, một 'chúa đảo' đầy sáng tạo và một con người tràn đầy quyết tâm sống.
Phân tích đoạn trích Rô-bin-xôn trên đảo hoang tuyệt vời - Mẫu số 3
Rô-bin-xôn trên đảo hoang là một kiệt tác nổi tiếng của Đan-xơn Đi-phô, kể về câu chuyện phiêu lưu đầy ấn tượng của một thủy thủ sáng tạo. Cuộc sống của anh là chuỗi các cuộc hành trình dài, đối mặt với vô vàn khó khăn và thử thách, nhưng tinh thần của anh không bao giờ bị khuất phục. Trong số các đoạn trích từ Rô-bin-xôn trên đảo hoang, chúng ta thấy rõ con người Rô-bin-xôn khi phải sống cô đơn trên đảo hoang, nơi mọi người thủy thủ đã qua đời, chỉ còn mình anh sống sót.
Nhân vật chính tự tạo ra hình ảnh của chính mình và nhận ra rằng nếu gặp lại đồng bào, họ có thể sẽ hoảng sợ hoặc cười vì diện mạo kỳ quặc của anh. Từ trang phục đến diện mạo, tất cả đều làm từ da dê, tạo nên một hình ảnh vừa hài hước vừa kỳ lạ. Rô-bin-xôn đã biến từ một chàng trai da trắng lịch lãm thành một người da màu giống như thổ dân, và với giọng điệu dí dỏm, anh như tự hài hước với chính mình.
Trang phục của nhân vật càng làm nổi bật sự độc đáo của anh. Chiếc mũ chúa đảo làm từ da dê, cao và rộng, không chỉ bảo vệ khỏi nắng mà còn che mưa. Áo dài từ da dê đến tận bắp đùi và quần loe đến gối đều mang phong cách kỳ lạ. Đôi giày ủng với hình dạng khác thường hoàn thiện vẻ ngoài này, tạo nên một bức tranh vừa hài hước vừa độc đáo.
Bộ trang bị của Rô-bin-xơn cũng không kém phần đặc biệt với thắt lưng da dê, hai túi lủng lẳng đựng cưa và rìu, gùi sau lưng, và chiếc dù lớn bằng da dê, dù có vẻ ngoài kỳ quặc nhưng lại thiết yếu. Mô tả này làm nổi bật vẻ cồng kềnh và lạ lùng của Rô-bin-xơn.
Diện mạo của nhân vật cũng là một điểm nhấn nổi bật. Da của Rô-bin-xơn không quá đen, và ria mép kiểu Hồi giáo dài và kỳ lạ. Rô-bin-xơn đã trải qua nhiều biến đổi về hình thức và diện mạo, tạo nên một hình ảnh khác biệt. Tuy nhiên, sau bức chân dung kỳ lạ đó là một tâm hồn mạnh mẽ, tinh thần lạc quan và khả năng vượt qua mọi thử thách.
Tóm lại, qua đoạn trích này, bên cạnh sự hài hước từ diện mạo kỳ cục, chúng ta cũng thấy được sức sống mãnh liệt của Rô-bin-xơn. Con người với ý chí kiên cường có thể vượt qua mọi khó khăn, và tác phẩm mở ra cái nhìn sâu sắc vào tâm hồn lạc quan, sáng tạo và sức mạnh chinh phục thiên nhiên của nhân vật.